Ngô Quân Như vẫn là nên tự mình ra tay.
Con gái thì mù quáng, con trai thì đứa nào cũng bênh chị mà nể nang.
Tô Khê Hạc dạo này vẫn giậm chân tại chỗ chưa có động tĩnh gì.
Không thể đợi đến lúc Tinh Kính Đằng cắm rễ sâu và vươn rễ tới chỗ mình được.
Tô Sa cả đêm không ngủ được, cô còn riêng phòng với Tinh Kính Đằng với lí do cần yên tĩnh để suy nghĩ cho kỹ càng.
Sáng sớm, Tô Sa đang ngồi nhìn ra bể bơi thì thấy Lại Dục Triết và Vân Sam sắc mặt gấp gáp nghiêm trọng đi vào.
- Có chuyện gì sao?
Ở đây một thời gian nên Tô Sa đã khá chú động.
Lúc này Tinh Kính Đằng bế con trai ra ngoài bèn nghe được tiếng gọi.
Lão đại, Tân thị có chút việc.Cứ nói!Anh vừa đáp vừa xoa xoa tóc con trai cho gọn lại.
- Có người gửi vài thông tin không tốt của chúng ta tới viện kiểm sát.
Tinh Kính Đằng hơi nhíu mày, sau đó đưa Tu Kiệt cho bảo mẫu.
Tô Sa cũng ngạc nhiên.
- Điều tra được ai chưa?
Lại Dục Triết liếc xéo Tô Sa, giọng không vui:
- Là nhà ngoại của con trai anh!
Tô Sa hoang mang nhìn Tinh Kính Đằng.
Cô không ngờ mẹ mình lại gay gắt tới mức vậy.
Cứ nghĩ bà bẻ càng cô là đủ rồi chứ.
- Vào thư phòng!
Anh lướt qua người cô, Lại Dục Triết và Vân Sam nhanh chóng theo sau.
Cửa phòng đóng kín, Tô Sa không dám tới hóng hớt vì cảm giác mình tội lỗi sao sao ấy.
Rất lâu sau cửa phòng mới mở.
Tô Sa thấy hai người kia lại gấp gáp đi ngay.
Cô ơn ẻn lại hỏi nhỏ:
Rốt cuộc có chuyện gì vậy?Tô phu nhân đúng là không muốn nhận con rể.Con rể? Anh lại luyên thuyền rồi đấy.
Lại Dục
Triết nói viện kiểm sát là sao?
Bình thường em thông minh lắm mà....Là mẹ tôi muốn tổng anh vào tù và Tân thị suy sụp.
Cũng đúng, anh lấy Tân thị theo cách tàn khốc vậy thì uẩn khúc rất nhiều.Rồi quan tâm dữ chưa? Nghe cứ như em muốn tôi đi tù lắm ấy.Tô Sa nhún vai.
Anh có ở trong đó tôi cũng không lạ lắm.Ngốc nghếch! Em cứ ngồi đó mở mắt to ra mà xem.Tô Sa đã tưởng tượng cảnh kiểm sát viên tới tận đây để tặng cho Tinh Kính Đằng một chiếc "lắc bạc" như trong phim.
Nhưng không, tới tối vẫn thấy anh ở nhà dửng dưng, còn nô đùa với con trai rất bình thản.
Chính cô mới là người sốt vó lền.
Lúc này anh nhìn điện thoại, rồi nói:
- Xem tin tức chút đi, mẹ Tu Kiệt à.
Tô Sa khó hiểu:
Tin tức?Chính là tin tức !Lúc này điện thoại cô đồ chuông liên tục.
Là Châu Thâm, rồi cả mấy em trai.
Cô hoang mang bật tivi lớn.
Đúng là phải mở to mắt nhìn thật.
Mẹ cô bị tạm giam vì nghi ngờ trốn thuế và biển thủ.
Tô Sa nhìn sang người đàn ông chung giường những ngày qua.
Anh đúng là máu lạnh, bà ngoại của con trai cũng không tha.Đây là đáp lễ bà ấy.
Bà ấy mới là vô tình khi muốn tống bố của cháu ngoại vào tù.Điều không tưởng cuối cùng đã xảy ra.
Tô Giới giờ lại có người cầm đầu đang bị tạm giam.
Xưa kia bố cô còn được ần xá vì phạm tội cơ mà.
Cô không gọi cho các em, mà gọi lại cho Châu Thâm.
Cô chủ, phu nhân....Tôi đã biết, bà ấy sao rồi?
Hội đồng luật sư đang họp gấp cùng các cậu chủ.
Có vẻ người đứng sau là...Tinh Kính Đằng!Vâng!Ừ, nghĩ cách đưa bà ấy ra càng sớm càng tốt.
Tuổi già rồi, ở trong đó sao chịu nổi.
Tôi sẽ tới đó.Cô chủ, phu nhân nói không muốn gặp người liên quan tới Tinh Kính Đằng! Châu Thâm không nói thằng là Tô Phu nhân không muốn nhìn mặt con gái.
Tô Sa thở dài căn dặn.
- Có gì báo tôi ngay!