Các cán bộ chức trách nhiệm kỳ mới của thành phố đều đang siết chặt làm luật.
Thế hệ mới này đã khác cái thời
Tô Dực còn sống, không còn dễ thao túng và chi phối nữa.
Hẳn là có Tinh Kính Đằng nhúng tay thêm vào, nên mới có chuyện Tô phu nhân bị tạm giam một đêm.
Trưa hôm sau Tô Sa về nhà.
Đi vào thấy tất cả các em đang ngồi quanh bàn ăn, mẹ cô ngồi giữa.
Nhìn có vẻ rất bình thường nhưng không khí nặng nề
Thấy chị gái, không đứa em nào dám lên tiếng chào.
- Chúc mừng mẹ tại ngoại!
Cô lên tiếng, Ngô Quân Như nhếch môi cười nhìn con gái.
- Mất công tới đây thì ngồi ăn cơm luôn đi.
Tô Sa được người làm kéo ghế ra cho.
Vị trí ngay cạnh mẹ mình như trước kia.
Có vẻ mẹ biết cô sẽ tới và chừa chỗ này lại.
Tô Khê Hạc nhìn cô chằm chằm, sau đó mọi người lẳng lặng ăn cơm.
Bàn ăn thịnh soạn, món ăn phong phú cầu kỳ, nhưng chẳng ai có thể ngon miệng.
Tô Sa không ăn, cô cầm ly nước lên uống thì mẹ cô cũng lên tiếng.
Dọn về nhà đi!...!Mẹ tha thứ cho con rồi?Ta là không muốn Tu Kiệt sống với kẻ khủng bố như Tinh Kính Đằng.Con về thì sao? Tô thị...Tô thị con sẽ không được đụng tới.
Về nhà và sống lặng lẽ nuôi con đi.
Còn phải xem biểu hiện của con đã.Tô Tịnh Khang bất bình lên tiếng.
- Mẹ đang vùi dập chính con gái mình đấy.
Chị ấy có tài, sao lại bắt sống thui chột đi.
Mẹ có 5 người con mà vẫn nắm quyền đó thôi.
Ngô Quân Như đập đũa xuống bàn.
- Tịnh Khang, ta dễ dãi với con quá rồi phải không.
Muốn làm bác sỹ thẩm mĩ, ta cho con làm.
Không muốn tiếp quản gia nghiệp, ta cũng cho con sống theo ý nguyện.
Nhìn anh em con đi.
Khê Hạc và Tinh Vũ gồng lưng phát triển Tô Giới.
Tô Tử Du biết mình vô dụng nên im re dù muốn bênh chị.
Thế viện thẩm mĩ của con không đem lại lợi ích cho Tô gia? Mẹ là người làm ăn thì phải rõ hơn ai hết chứ.
Các phu nhân quyền quý, những người nổi tiếng trong giới giải trí từ đầu mà mẹ quen biết nhiều thế.
Họ đều là khách hàng của con.Nghĩ vậy là giỏi rồi à? Chỉ là ci móng tay mà thôi.Mẹ ngồi đây, cũng là một cú điện thoại của con góp phần.
Nếu không phải vợ của Viện trưởng Viện Kiểm Sát đánh tiếng với chồng bà ấy thì chắc mẹ còn phải ngồi trong kia thêm vài tiếng nữa.Tô Tịnh Khang vốn sống yên lặng nhưng mẹ anh chính là không coi trọng anh.
Anh tài năng nếu so với các anh em còn lại, thậm chí hơn chứ không kém.
- Không có Tô thị con sẽ không về.
Tô Sa đẩy ghế đứng lên.
Tô Tinh Vũ xoa dịu tình hình.
- Chị à, cứ về đi.
Nhà mình đây mà.
Rồi từ từ sẽ đâu vào đó.
Phải không mẹ?
Ngô Quân Như không đáp con trai, mà chỉ nhìn con gái mà nói.
Sa Sa tính cách rắn rỏi, ở bên người như Tinh Kính Đằng sau này hai đứa bất hòa phiền não là con tự chuốc lấy.Mẹ, dù gì đó cũng là bố của Tu Kiệt, anh ấy sẽ không làm tổn thương con.
Anh ấy chăm sóc thằng bé rất tốt.Năm ấy là chúng con lạc mất nhau mới ra nông nỗi này.
- Con dam chac sao?
Tô Sa không dám khẳng định, chính bản thân cô cũng không nghĩ sẽ có ngày nói đỡ Tinh Kính Đằng trước mặt mẹ và các em mình như vậy.
Ngô Quân Như cười lạnh nhạt rồi nói.
- Đi đi! Về bên Tinh Kính Đằng và con trai con đi.
Khi mà Tô Sa bước chân tới, Miêu Miêu còn tưởng tượng ra cảnh mẹ chồng sẽ nổi trận lôi đình chửi bới, thậm chí hất tung cả bàn ăn.
Vậy mà bà ấy nhẹ nhàng thế này khiến ai cũng bất ngờ.
Sống bao năm ở đời, 5 người con, lại tháo vát trên thương trường nên người đàn bà họ Ngô đã trải qua rất rất nhiều.
Và bà biết, phụ nữ đã yêu thì sẽ thế nào.
Trách cũng không được.
Năm xưa bà được mai mối lấy con trai của một ông trùm khác để liên minh hai gia tộc xã hội đen.
Cuối cùng vẫn bất chấp lấy một doanh nhân tên Tô Dực.