"Chính là hắn ta, vì yêu thích bạn gái tôi mà bỏ thuốc cô ấy, đem cô ấy cùng lên giường.
Bạn gái tôi vì sợ hãi cùng nhục nhã mà đã cắt cổ tay tự tử.
Tất cả đều vì hắn ta" Người đàn ông vừa nói vừa đá vào tên nằm dưới sàn.
"Vậy thì anh báo cảnh sát, bắt hắn là được rồi.
Cảnh sát sẽ trừng trị hắn mà.
Anh mau thả vợ tôi ra đi.
Coi ấy sắp sinh rồi"Người đàn ông quỳ lạy van xin.
Thẩm Lạc Ngưng quan sát nét mặt của tên đàn ông cầm dao thì biết sắp có chuyện...!
"Cảnh sát thì sao chứ? Hắn có tiền nên cảnh sát liền đứng về phía của hắn.
Còn ở đâu là công bằng"Tên đàn ông điên cuồng hét lên.
"Cô ấy sắp sinh rồi"Thẩm Lạc Ngưng nhìn một dòng nước chảy từ từ xuống chân người phụ nữ mang thai.
"Anh ơi.
Tôi xin anh.
Hay anh để tôi thay vợ tôi qua đó.
Anh để cho cô ấy đến bệnh viện có được không?" Người đàn ông dập đầu xuống đất.
"Anh là đàn ông, lỡ khi anh qua đây liền chế trụ tôi lại thì sao? Mau cút ra" Tên cầm dao quát.
Thẩm Lạc Ngưng nhận ra tình trạng của người phụ nữ mang thai không ổn nên liền tiến lên.
"Mời cô bước xuống, chổ này đang rất hoảng loạn, không phải chổ cô nhiều chuyện" Một vị bảo an nghiêm túc nói, anh ta tưởng Thẩm Lạc Ngưng đến để hóng chuyện.
"Đi ra.
Tôi có cách giải quyết" Thẩm Lạc Ngưng thấp giọng.
Thẩm Lạc Ngưng lướt ngang vị bảo an đi vào trong cửa hàng.
"Anh bạn trẻ, tôi có chuyện muốn thương lượng"Thẩm Lạc Ngưng cất giọng nói.
"Nói cái gì? Cô là ai?" Tên cầm dao nhìn Thẩm Lạc Ngưng.
"Hay là, anh để tôi thay chổ cho người phụ nữ đó nhé.
Anh nhìn xem, cô ấy sắp sinh mất rồi.
Nếu còn chậm trễ, con của cô ấy sẽ không ổn mất."Thẩm Lạc Ngưng nhẹ giọng nói.
"Liên quan gì đến tôi chứ?"Tên cầm dao quát.
"Tôi biết, anh hận người đàn ông này, vậy thì anh mau xử lý hắn ta đi.
Người phụ nữ mang thai này không có tội, còn nữa cô ấy đang mang thai.
Anh có thể nỡ lòng phá nát gia đình người ta sao?" Thẩm Lạc Ngưng nghiêng đầu hỏi.
Tên cầm dao có chút mềm lòng, hắn ta từ từ buông dao xuống.
Thẩm Lạc Ngưng dường như cảm thấy mọi việc đã ổn thì một đám người lao đến.
"Mau buông dao xuống, cảnh sát đến đây" Đám cảnh sát lao đến hét lên.
Thẩm Lạc Ngưng bây giờ có chút bất lực, kế hoạch bị phá hỏng rồi.
"Cút đi.
Nếu không tôi giết cô ta" Tên cầm dao vừa bình tĩnh liền điên cuồng kề dao vào cổ người phụ nữ.
"Có chuyện gì?" Một giọng nói trầm thấp vang lên.
Vương Đình Hi nhanh chân bước đến.
Anh không nhìn Thẩm Lạc Ngưng mà quan sát tình hình bên trong.
Thẩm Lạc Ngưng thấy Vương Đình Hi đến thì có chút bất an....!
Một vị bảo an kể lại toàn bộ chuyện cho Vương Đình Hi nghe, trong đó có chuyện Thẩm Lạc Ngưng muốn dùng mình với người phụ nữ mang thai đổi vị trí.
Vương Đình Hi nghe xong thì quăng cho Thẩm Lạc Ngưng một ánh mắt sắc lạnh.
Anh chắc chắn sẽ không để cô đến đó.
"Vợ tôi chảy máu rồi"Người đàn ông hét lên.
Thẩm Lạc Ngưng nhíu mài, nhấc chân muốn đi đến chổ đó.
Vương Đình Hi nhanh chân bước tới túm lấy tay cô.
"Ông xã.
Yên tâm"Thẩm Lạc Ngưng quay người lại, cô thấp giọng nói.
Cô dùng một ánh mắt kiên định nhìn Vương Đình Hi.
Vương Đình Hi quay mặt chổ khác, không nhìn Thẩm Lạc Ngưng nữa nhưng tay vẫn không buông tay Thẩm Lạc Ngưng ra.
"Aaa"Người phụ nữ mang thai hét lên một tiếng.
Thẩm Lạc Ngưng vùng tay ra khỏi tay Vương Đình Hi bước đến.
"Tôi là phụ nữ, mềm yếu, không thể đối phó với anh.
Tôi đến đó, anh thả cô ấy ra"Thẩm Lạc Ngưng bình tĩnh nói, vừa nói cô vừa đi đến.
"Cô kêu mấy tên đó cút đi"Tên cầm dao chỉ vào đán cảnh sát bên ngoài.
"Lui xuống"Vương Đình Hi nghiêng đầu nhìn đám cảnh sát ra lệnh
"Vị phó quan này, anh..."Tên cảnh sát lấp bấp.
"Đây là lệnh.
Nếu các anh có thể cứu được cô ấy thì lao lên đi"Vương Đình Hi hiện giờ vô cùng tức giận.
Anh tức giận vì Thẩm Lạc Ngưng không nghe lời, tức giận vì lo lắng cho cô.
Hai tay anh nắm chặt đến ra máu.
Đám cảnh sát nghe lệnh lui xuống, tên đàn ông cũng từ từ hạ dao xuống để cho người phụ nữ kia đi.
"Gọi cấp cứu"Vương Đình Hi ra lệnh.
"Tôi đến đây"Thẩm Lạc Ngưng nhấc chân đi đến, nhân lúc tên đàn ông cầm dao phân tâm cô liền một cước đá bay con dao trong tay hắn sao đó đè người hắn xuống.
Cảnh sát nhào lên chế trụ tên đàn ông cầm dao.
"Con tiện nhân, mày lừa tao" Tên đàn ông cầm dao tức giận rống lên.
"Đem hắn đi"Vương Đình Hi lạnh giọng.
Giây phút Thẩm Lạc Ngưng lao lên đá bay con dao, tim anh như thắt lại.
Anh thật sự sợ cô sẽ xảy ra chuyện.
Sau khi xong chuyện, một vị cảnh sát đến trước mặt Thẩm Lạc Ngưng cùng Vương Đình Hi nói.
"Vị tiểu thư cùng vị sĩ quan này, hôm nay thật sự rất cảm ơn hai vị.
Mời hai vị cùng quay về đồn cảnh sát phối hợp điều tra thông tin với chung tôi.
Thật sự làm phiền"
"Được.
Chúng tôi cùng đến, phối hợp điều tra là việc chúng tôi nên làm"Vương Đình Hi gật đầu nói.
Cả hai cùng đến đồn cảnh sát....!
"Việc hôm nay vô cùng cảm ơn Thẩm Tiểu Thư cùng Vương Tiên Sinh.
Thẩm Tiểu Thư là một nữ nhân nhưng khí thế không hề thua kém đấng mài râu chúng tôi.
Đúng là con gái của Thẩm Tham Mưu.
Vô cùng tài giỏi" Cảnh sát trưởng vui vẻ nói.
Thẩm Tham Mưu trong miệng ông ta là Thẩm Khiêm.
"Cảnh sát trưởng quá khen, việc nên làm"Thẩm Lạc Ngưng cúi đầu nói.
"Xong việc rồi.
Chúng tôi có thể quay về chứ?" Vương Đình Hi thấp giọng nói.
"Đươc được.
Xin mời xin mời" Cảnh sát trưởng gật đầu..