- Ô Engfa, mấy ngày nay em đi đâu mà mất tăm vậy?
Một ngày đẹp trời, Dany trông thấy Engfa bước vào studio cùng với Charlotte liền không giấu được vẻ mừng rỡ.
- Em có chuyện phải về quê ạ.
Cô đáp rồi nở một nụ cười thân thiện.
- Chị ấy còn đang mệt, anh đừng hỏi gì nhiều nhé, bọn em vô làm việc đây.
Ngay khi thấy anh họ mình đứng dậy, Charlotte lập tức kéo tay Engfa tiếng thẳng vào bên trong. Ông anh của nàng đẹp trai tài giỏi có đó nhưng bị cái hơi nhiều chuyện, mệt lắm.
- Ơ cái con bé này, vô đó mà ôm Engfa cho kỹ vào, coi chừng bị con thằn lằn bắt đi mất đấy.
- Anh khỏi lo!
Sau khi cánh cửa đóng lại, Dany liền bĩu môi khinh bỉ, mấy đứa yêu nhau ghét thật.
.
Trong phòng làm việc, Charlotte đang ngồi trước bàn máy tính, tay gõ phím lia lịa, chân mày nhăn lại trông rất căng thẳng. Vâng, nàng đang phải mở banh con mắt, căng cái não ra để "combat" với khách hàng đây. Charlotte từng nói công việc này là đam mê nhưng không có nghĩa lúc nào cũng thoải mái, đôi khi gặp mấy vị khách hách dịch làm nàng phát điên đây.
- P'Fa~
Charlotte buông con chuột ra, nàng quay lại kéo dài giọng nhõng nhẽo với người yêu, cái người cứ ôm máy ảnh suốt kia.
- Sao thế bé cưng?
Engfa nghe chất giọng chảy hơn bơ ấy liền ngẩng lên, chăm chú chờ đợi em bé của mình nói tiếp.
Rồi Charlotte đứng dậy đi đến chỗ Engfa, nàng phụng phịu lôi cô đi tới bàn làm việc, chỉ vào máy tính mà mách:
- Chị coi cái thằng cha này, em làm tới làm lui mất bao nhiêu công sức rốt cuộc lại hắn không nhận, còn đòi quỵt tiền của em, còn nói nếu em chịu hẹn hò với hắn thì mới chịu trả tiền.
- Gì chứ? Em hẹn nó tới đi.
Nghe đến đó trên trán Engfa liền nổi lên nếp nhăn của sự bực mình, máu nóng trong người cô dần sôi sục. Dám đụng đến cục cưng của cô à?
- Chi vậy?
Charlotte khó hiểu hỏi lại, có vẻ như chị bồ của nàng đang âm mưu làm cái gì đó.
- Chị cho nó một trận.
Nói rồi cô xoa đầu nàng cười hiền, sau đó đi tới ngồi xuống trước máy tính, vẻ mặt lúc này đanh lại, xong cô tự tay gửi địa chỉ hẹn luôn.
Chẳng biết định làm cái gì nữa, Charlotte cũng không ý kiến mà bước đến ngồi lên đùi người yêu, nàng tắt đi khung chat với tên khách ó đâm kia rồi tiếp tục công việc. Engfa hai tay ôm lấy eo bé thỏ, xoa xoa bụng nàng cho dịu cơn nóng, chu môi hôn má nàng.
Tự nhiên có cái ghế êm ơi là êm, cái ghế này còn thơm và biết vuốt ve mình nữa. Charlotte vì thế mà làm việc hăng hái hơn, mọi cảm xúc tiêu cực đều tan biết vào hư không, bây giờ chỉ thấy hạnh phúc thôi.
.
Tại một công viên nào đó vào lúc 10 giờ, Engfa lựa một chỗ kín đáo ít người để chờ đợi, Charlotte có đi theo nhưng cô bảo nàng ngồi ở xa để quan sát rồi. Cuối cùng thằng cha khách hàng đó cũng đã tới.
- Có phải anh đang tìm Charlotte?
Engfa đứng dậy chủ động đi tới bắt chuyện với hắn ta.
- À đúng rồi, cô là bạn cô ấy hả?
Người đàn ông tương đối trẻ tuổi, ăn mặc bảnh bao, tóc vuốt keo bóng lưỡng cười rồi lịch sự trả lời, sau đó đưa mắt nhìn xung quanh.
BỐP
Một cái tán không báo trước đáp xuống mặt khiến hắn ta xây xẩm. Hắn ôm mặt ngước lên, tức giận quát:
- Nè cô điên hả? Mắc gì đánh tôi?
- Cái này đánh vì quỵt tiền của Charlotte.
CHÁT
Ăn luôn hai bên cho đều.
- Còn cái này vì mày dám cưa cẩm người yêu tao bằng cái giọng điệu khốn nạn đó.
Engfa đánh xong cực kỳ hả dạ, còn đứng khoanh tay nghiêm mặt cảnh cáo hắn.
- A... anh không thích Charlotte nữa, anh thích cô gái có cá tính mạnh mẽ như em, em tên gì vậy?
Bị đánh đau quá nên hắn bị khùng hay gì? Bỗng nhiên lại cười hớn hở rồi quay qua tán tỉnh cô luôn.
- Con mẹ, thằng này điên.
- Mày đòi cua bồ bà hả?!
BỐP
Trong lúc Engfa đang đứng ngơ ngác thì Charlotte từ đâu lù lù xuất hiện, nàng chửi một tiếng rồi thẳng chân cho một đạp vào bụng tên đàn ông nham nhở khiến cho hắn muốn hộc ra cả máu.
Engfa thấy cảnh đó có chút hú hồn, cô mau chóng ôm tim mình lại để bình tâm. Em bé biết là hung dữ rồi đó nhưng đến mức độ này thì chưa từng thấy qua, thử tưởng tượng có ngày cô lỡ làm gì sai rồi bị ẻm "trảm" thì... ặc.
À khoan, giải quyết cho xong cái đã.
- Trả tiền rồi cút cho tao.
Cô nắm cổ áo hắn kéo lại, gằn từng chữ một với ánh mắt không thể nàng đáng sợ hơn.
Dĩ nhiên hắn ta ăn mấy đòn quá mạng liền biết sợ, vội vã móc ví ra rồi lấy tiền dâng cho Charlotte. Nàng cầm lấy, đếm kỹ rồi mới ra hiệu cho cô thả hắn đi. Không có lần sau đâu đấy.
- Cục cưng đi ăn cơm không? Em bao.
Charlotte thỏa mãn phe phẩy xấp tiền trên tay, miệng thì cười tươi rối.
- Ok.
Engfa gật đầu đồng ý rồi nắm tay em người yêu. Thật ra không đồng ý là trưa nay đói chứ đùa, vì tiền của cô đều đưa cho em thỏ này giữ hết rồi còn đâu.
.
Căn nhà của đôi trẻ lại trở về vẻ bình yên và ấm cúng của mọi ngày khi đêm xuống. Trải qua một ngày làm việc vất vả, cả Engfa và Charlotte đều tự thưởng cho bản thân một khoảng lười biếng nằm ở trên giường. Chị lớn đang chơi game, còn em nhỏ thì nghịch ngợm vành tai của chị lớn.
- Bé, nhột chị mà.
Đôi tai của Engfa phẩy nhẹ, người run lên một cái vì em gái bên cạnh cứ ấn vào đỉnh nhọn ở tai mình, chỗ đó cực kỳ là nhạy cảm luôn á.
- Em làm cho chị thoải mái, nằm im tận hưởng đi.
Charlotte cười đắc ý, càng được nước lấn tới mà chồm tới cắn tai người yêu rồi liếm vào phần nhọn ấy.
Bị tấn công dữ dội, cô phải bỏ điện thoại xuống, đôi tai rung lên một tràng rồi xoay qua túm lấy Charlotte ấn xuống. Nhanh chóng đè lên người em bé nghịch ngợm, cô nhìn ngực nàng nhắm vào cặp nhũ hoa nhô lên do chiếc áo ngủ quá mỏng manh. Engfa cúi xuống chuẩn xác ngay đỉnh ngực nàng mà mút lấy, thông qua lớp áo nhưng vẫn đủ làm cho Charlotte run rẩy.
- A thôi, chị đừng mút em của em mà.
Nàng bủn rủn tay chân cố đẩy người yêu ra, do là hôm qua Engfa đã ăn "bánh bao" quá nhiều rồi nên giờ vẫn còn cảm giác lưu lại đây, chạm nhẹ thôi cũng đủ làm nàng tê tái rồi.
- Em hiểu cảm giác của chị chưa hả?
Engfa ngước lên bóp má cục bông trắng, cười khiêu khích nàng, có ngon thì làm nữa đi rồi sẽ cho biết ai lợi ai hại.
- Có giống nhau đâu, em sờ tai chị sướng còn chị làm em mạnh bạo quá chừng.
Em bé kia lại phụng phịu hai cái má kiểu không đồng tình, mắt nhìn chị người yêu đầy bất mãn.
- Vậy mình cùng tìm cảm giác giống nhau ha?
Miệng cô nhoẻn lên cười lưu manh, ngay sau đó liền trấn em bé yếu ớt dưới thân liên tục hôn hít sờ soạng khắp cơ thể mềm mại.
- Oái này, chị chỉ có vậy là nhanh thôi.
Charlotte không thể nào phản kháng nổi chỉ có thể la mắng, đấm tên sói lang vài cú nhưng xi nhê chết liền á.
...
Cuộc mây mưa hôm nay kết thúc nhanh hơn mọi ngày, do Engfa thương tình bé con của mình cả ngày mệt mỏi nên nhẹ tay đấy, không thì biết.
Mà nói là nhẹ tay chứ Charlotte vẫn mệt như thường.
- Cục cưng uống nước đi nè.
Engfa đem cốc nước lọc tới giường rồi đỡ Charlotte dậy, cẩn thận giúp cho nàng uống.
- Có ai như chị không chứ? Cho người ta ăn uống đầy đủ chắc da chắc thịt rồi đè người ta ra ăn lại.
Nàng bĩu môi, liếc cô một phát sắc lẻm rồi mới nằm xuống giường.
- Bỏ vốn ra phải lấy lời chứ.
Cô cười cưng chiều xoa đầu bé con của mình, kéo tấm chăn lên cho nàng không bị lạnh, sau đó tắt đèn phòng đi.
Đặt em bé nằm gọn trong tay, Engfa thư thả vuốt ve mái tóc của nàng, lại hít lấy vài hơi vào mũi. Charlotte bình thường vốn đã thơm tho, sau khi ân ái càng thêm đậm mùi quyến rũ, chẳng những vậy cơ thể còn ấm áp, mềm mại nữa chứ.
- Ngủ ngon bé cưng.
Engfa dụi mặt lên mái đầu nàng, bàn tay ở phía sau nhẹ nhàng xoa lưng nàng đã trở thành thói quen khó bỏ.
Gác lại một ngày dài, cặp gà bông đáng yêu cứ thế bình yên ôm nhau vào giấc mộng đẹp.
.
Sáng hôm sau, khi mặt trời chỉ vừa vượt qua chân núi một chút thì Charlotte đã tỉnh giấc. Nàng cảm giác cơ thể nửa nóng nửa lạnh kỳ lạ, trên đầu và phía dưới chỗ gần... mông lại ngứa ngáy khó chịu.
- Gì vậy ta?
Charlotte đưa tay lên gãi đầu, vô tình đụng trúng một thứ gì đó mềm mềm, lông lá, điều kỳ cục là nàng lại cảm nhận nó giống như một phần của cơ thể vậy.
Không ổn rồi, nàng vội ngồi dậy lật đật chạy đến bàn trang điểm soi gương xem sao.
!!!
Cái gì kia? Cái gì trên đầu nàng vậy?
- AAAAAAA!
- Chuyện gì? Có chuyện gì vậy?
Tiếng thét thất thanh vang khắp căn phòng khiến cho Engfa đang ngủ say liền giật mình tỉnh dậy, cô hốt hoảng chạy đến chỗ Charlotte với vẻ mặt lo lắng không thôi.
-P'Fa~ em... mọc tai thỏ.
5
Thấy cô, nàng liền quay qua nức nở, thật kỳ quá đi, tại sao nàng lại có tai thỏ trên đầu chứ? Không lẽ là bệnh lạ sao?
- Ồ, mọc rồi à.
Thế nhưng người yêu của nàng thái độ lại hoàn toàn khác, không lo mà còn có hơi vui mừng hé môi cười.
- Hức... chị, có phải em bị bệnh không? Tại Phalo hay cắn em nên giờ em thành thỏ rồi. Huhuhu...
Charlotte một lúc một hoảng, càng khóc lớn đến nỗi sưng húp hai mắt, mặt thì đỏ lựng ướt nhem nước.
- Nào nào đừng khóc, không phải bệnh, đây là cơ thể tự nhiên của em đấy thôi.
Engfa ngồi xuống ôm lấy nàng vỗ về, cô lau hai hàng nước mắt lấm lem rồi hôn lên má nàng xoa dịu. Ây, phải nói thế nào mới được đây ta?
- Hức.
- Ngoan, chị nói nghe nè...
Sau đó cô bế nàng về lại giường, nhẹ nhàng đặt xuống dỗ dành một chút rồi mới kể lại toàn bộ sự việc. Dù gì Charlotte đã dần hồi phục nguyên dạng, nói ra sớm cũng tốt.
...
Ngược về năm Charlotte vừa được sinh ra, nàng chính là công chúa của tộc Thỏ Nhân sinh sống một vương quốc xinh đẹp và thịnh vượng. Cũng vào năm ấy, chiến tranh ập đến và phe Ma Cà Rồng cùng Người Sói muốn bắt công chúa để chiếm lấy linh lực (năng lực đặc biệt bên trong) của nàng, hòng phục vụ cho mục đích xấu xa.
Chỉ vỏn vẹn hai tuần tuổi của Charlotte, cha mẹ quyết định đem giấu nàng ở một hành tinh khác nhờ sự trợ giúp của một phù thủy. Đến với thế giới loài người, linh lực của Charlotte bị xung đột năng lượng và phân tán đi khắp nơi do đó mà nàng mới không có được hình dạng đầy đủ của Thỏ Nhân. Cũng nhờ vậy mà tránh được sự truy lùng của kẻ thù suốt ngần ấy năm. Nhưng càng lớn, linh lực của nàng cũng dần khôi phục, một phần nhờ có người âm thầm đi thu thập chúng về nữa.
- Hic, vậy em vừa là người vừa là thỏ hả?
Nghe hết đầu đuôi câu chuyện, Charlotte mới hết khóc, nhưng vẫn dụi dụi đôi mắt.
Engfa gật đầu cười hiền, vuốt nhẹ má nàng:
- Ừm, không sao cả, chẳng phải em đã biết chúng ta đến cùng một nơi rồi hay sao? Không vui hả?
- Em vui.
Nàng chồm lên ôm lấy cổ người yêu, dụi vào vai cô suy nghĩ. Khi biết mình và Engfa có mối liên kết đặc biệt ngay từ đầu, Charlotte rất vui nhưng mà sự việc quá đột ngột, nàng chưa kịp quen lắm.
- Thôi ngủ tiếp đi em, đừng có nghĩ gì hết.
Xong rồi cô ôm nàng nằm xuống, đưa tay vuốt nhẹ đôi tai thỏ trên đầu nàng làm cho nói thu về tạm không hiện diện nữa. Do giai đoạn đầu nên cô có thể kiểm soát giúp, càng về sau sẽ chỉ cho nàng tự dùng năng lực.
Dù sao thì Engfa đã tìm được công chúa Charlotte Austin rồi.
.
Hi~
Tui có cái này muốn nói với mọi người nè. Chuyện là từ đây đến cuối tháng tui sẽ bận liên miên nên tần suất ra chuyện chắc chắn sẽ bị giảm lại, cho nên là mọi người ráng chờ tui nhen. I love you all. ❤️
13