Ngạo khí hoàng phi – chương 8
Sáng sớm, trong điện Long Đức, hoàng đế hăng hái đang ngồi ở long ỷ thượng(ngai vàng), mặt mỉm cười nhìn xuống chúng thần.
“Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
“Các khanh bình thân!”
Lý công công sau khi chúng quan đứng dậy, cất cao giọng nói:“Có bản khởi tấu, vô bản bãi triều!”
Vừa dứt lời, Ngụy Trọng Hiền lập tức đứng dậy:“Hoàng Thượng, thần có bản khởi tấu. chuyện hồng tai……”
“Thừa tướng không cần lo lắng, việc này trẫm đã có phương pháp giải quyết.” Trẫm biết lão tặc ngươi nhất định đề cập việc này!
“Không biết Hoàng Thượng có phương pháp giải quyết gì? Hoàng Thượng vẫn là quyết định cho Dật vương tiến đến phát chẩn sao?”
“Trẫm đã ban chiếu ý định cụ thể, việc này giao cho Dật vương toàn quyền xử lý, Thừa tướng không cần vì thế lo lắng. Đương nhiên, trẫm biết Thừa tướng với Long Hiên hoàng triều có thể nói là nhọc công lao động, nhưng Thừa tướng là bách quan đứng đầu, chớ quá mức mệt nhọc!”
Hoàng đế một chiêu uy nghiêm cũng khiến cho Ngụy Trọng Hiền không lời nào để nói, chỉ có thể lui ra.
“Các khanh còn có chuyện gì?” Hoàng đế vừa lòng nhìn Ngụy Trọng Hiền bộ dáng muốn mà không nói ra được.
“Thần có bản tấu! Thần muốn buộc tội tri phủ kinh thành Tiêu Tề Uyên. Hắn làm trái pháp luật, giết oan mạng người!” Hình bộ thượng thư Triệu Truyền Nghĩa dâng tấu nói.
“Tiêu Tề Uyên? Có chứng cớ không?” Tiêu Tề Uyên, phụ thân Vũ Tình! (nhạc phụ đấy ca ca, cấm hỗn láo nha!)
“Hoàng Thượng, đây là khổ chủ đưa đến hình bộ mẫu đơn kiện, vi thần đã xem chân tướng vụ án viết ở tấu chương, thỉnh Hoàng Thượng xem qua.” Triệu Truyền Nghĩa vừa nói một bên trình lên tấu chương.
Lý công công đi đến trước mặt Triệu Truyền Nghĩa tiếp nhận tấu chương, trình cấp Hoàng Thượng.
Chính Hiên tiếp nhận tấu chương, triển khai vừa thấy, đại ý là như vậy: Nữ nhi của Trương Đại Phú – phú thương giàu có nhất kinh thành – Trương Xảo Nhi hâm mộ Tần gia công tử Tần Chương gia đình quyền thế, tới cửa cầu hôn. Nhưng Tần công tử sớm đã có người trong lòng, quả quyết cự tuyệt. Không ngờ Trương Đại Phú ghi hận trong lòng, liền mua được Tiêu Tề Uyên vu cáo Tần chương cưỡng gian Trương Xảo Nhi. Tiêu Tề Uyên thu nhận hối lộ đem Tần Chương bắt giữ vào đại lao. Tiêu Tề Uyên lòng tham vô đáy, lại hướng Trương gia tác yếu càng nhiều, Trương gia không cho, hắn tức giận giá họa cho Tần gia, đem Tần Chương chặt đầu thị chúng……
“Thật to gan!” Hoàng đế giận dữ đứng lên.
“Thỉnh hoàng đế vì Tần gia làm chủ! Đáng thương thay Tần gia mất người hương hoả…..” Thừa tướng đột nhiên lão lệ (nước mắt) tung hoành!
“Thừa tướng đây là vì sao?” Lão tặc này lại muốn giở trò gì?
“Không dối gạt Hoàng Thượng, Tần Chương đúng là cháu của lão thần, đáng thương muội muội ta ở tuổi này còn phải người đầu bạc tiễn người đầu xanh, thỉnh Hoàng Thượng làm chủ!”
“Thừa tướng muốn như thế nào?”
“Giết người thì đền mạng, thiên kinh địa nghĩa (chỉ cái lẽ rất đúng xưa nay, ở đâu cũng thế, đời nào cũng thế, không có gì phải nghi ngờ).”
“Điều này……” Tiêu Tề Uyên là phụ thân Vũ Tình, trẫm nếu giết hắn, như thế nào đối mặt Vũ Tình, huống chi án tử này còn chưa điều tra sáng tỏ.
Vẫn chưa mở miệng ,Cẩn Vương gia đã nói:“Tiêu tri phủ thanh liêm có tiếng, việc này chỉ sợ có ẩn tình khác! Thần đệ cho rằng nên tra rõ trước rồi mới đưa ra quyết định!”
“Sự thật xảy ra trước mắt!Cần gì phải tra xét lại?” Ngụy Trọng Hiền kiên quyết nói.
“Bổn vương biết Thừa tướng mất người thân, nhất thời cảm xúc kích động. Nhưng việc này liên quan đến mạng người, cần phải thận trọng! Bổn vương nguyện thân điều tra vụ án này, tìm ra chân tướng, trả lại đạo lý cho người đã chết!” Cẩn Vương gia thản nhiên nói.
Cẩn vương gia luôn luôn thiếu để ý tới chính sự đột nhiên tự động xin đi giết giặc, thực tại làm cho Ngụy Trọng Hiền không thể tưởng được. Huống chi Cẩn vương tay cầm trọng binh, hắn cũng không thể không sợ hắn ba phần!
“Được. Tạm thời đem Tiêu Tề Uyên nhốt vào thiên lao, chờ điều tra rõ chân tướng sự việc rồi mới quyết định! Cẩn vương, việc này cứ giao cho ngươi tra rõ! Bãi triều.” Cẩn đệ, ngươi thật sự là giúp trẫm một cái đại ân.
“Cung tiễn Hoàng Thượng, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
Trong thiên lao
Một gã mặc áo tù nhân, tóc hỗn độn ngạo nghễ, đứng ở dưới cửa sổ, nhìn lên thiên không.
Tình nhi, nghĩa phụ chỉ sợ từ nay về sau sẽ cùng ngươi vĩnh viễn xa cách! Hy vọng ngươi không cần bởi vậy kị hận Hoàng Thượng, nghĩa phụ tâm nguyện lớn nhất chính là ngươi có thể phụ tá Hoàng Thượng, tạo phúc cho thiên hạ!
“Cẩn Vương gia đến!” Lính ngục thét to một tiếng, cắt ngang suy nghĩ Tiêu Tề Uyên, xoay người chỉ thấy một gã mặc cẩm phục tuấn mỹ nam tử đứng ở ngoài cửa lao.
“Mở cửa!”
“Vâng!” Lính ngục tay chân gọn gàng đem cửa lao mở ra.
“Hạ quan tham kiến Vương gia!” Tiêu Tề Uyên quỳ xuống hành lễ.
“Tiêu đại nhân, xin đứng lên!”
“Hạ quan mang tội thân, không dám làm phiền Vương gia!”
“Tiêu đại nhân cho rằng chính mình có tội?” Cẩn Hiên hỏi ngược lại.
“Không, hạ quan vô tội, hạ quan trên không phụ Hoàng Thượng, dưói không làm thất vọng lê dân, chém Tần Chương, hạ quan đã chuẩn bị chịu chết.” Tiêu Tề Uyên nghiêm nghị nói.
“Nếu vô tội, làm sao lại chuẩn bị chịu chết?”
“Tần Chương là cháu của đương kim Thừa tướng, biểu đệ của hoàng hậu. Hạ quan chém hắn, Thừa tướng lại sao lại buông tha ta?”
“Vậy ngươi tại sao vẫn trảm hắn?”
“Tần Chương ỷ vào cậu quyền thế, làm xằng làm bậy, gian dâm bắt người cướp của, không chuyện ác nào không làm. Mấy ngày hôm trước, gian dâm Trương tiểu thư. Sau Trương gia báo quan, vì diệt khẩu hắn nhưng lại giết Trương gia mấy chục mạng người. Hạ quan buộc tội hắn, hắn không chút nào hối cải. Tuyên bố cho dù người là hắn giết, cũng không có người có thể động vào hắn. Có thể giết hắn, hạ quan đều không tiếc tính mệnh!” Tiêu Tề Uyên nghĩ Tần Chương ngay lúc đó bừa bãi, một chút cũng không hối hận quyết định của hắn.
“Nhưng Hình bộ dâng tấu chương cũng không phải là như vậy ?” Mặc dù nói như vậy, nhưng kỳ thật hắn trong lòng rất bội phục Tiêu Tề Uyên không sợ cường quyền!
“Hình bộ? Người lãnh đạo trực tiếp hắn còn không phải Thừa tướng, huống chi Hình bộ thượng thư căn bản chính là môn sinh đắc ý của Thừa tướng. Muốn gán tội cho người khác, có khó gì?”
“Nga? Vậy ý ngươi chính là Thừa tướng hãm hại ngươi ?”
“Ha ha ha…… Cẩn Vương gia cho rằng có phải hay không?”
“Ngươi chẳng lẽ không sợ bổn vương cùng Thừa tướng là cùng một đường sao? Ngươi làm quan nhiều năm, chắc cũng biết cái gì kêu quan lại bao che cho nhau đi?”
“Vương gia đã tới nơi này, không phải là cho thấy Vương gia cũng không tin tưởng lời nói Thừa tướng sao?”
“Ngươi sao biết bổn vương không phải?”
“Vương gia mặc dù nhiều năm không ổitng kinh, cùng hạ quan cũng lần đầu gặp, nhưng Vương gia làm người thiên hạ đều biết.”
“Hảo! Khá lắm Tiêu tri phủ trí dũng song toàn! Tần Chương có nhận tội sao?” Quả nhiên cha nào con nấy!
“Có! Hắn có đồng ý nhận tội, chính là sau khi Tần chương bị trảm, lời khai đã không cánh mà bay ……” Chỉ sợ đã đến trong tay gian tướng!
“Trừ bỏ cái này, có thể có chứng cớ gì chứng minh ngươi trong sạch không?” Mặc dù tìm được lời khai rồi cũng không thể chứng minh hắn trong sạch.
“Có, có cái nhân chứng có thể chứng minh lời nói hạ quan. Hắn là hạ nhân của Trương phủ cũng là người duy nhất sống sót, hắn chứng kiến toàn bộ sự kiện phát sinh trải qua. Trương phủ bị giết là do hắn báo án!”
“Hắn hiện tại ở nơi nào?”
“Tần Chương bị trảm xong, hắn liền rời khỏi kinh thành! Nói là về quê!”
“Ân. Có nhân chứng là tốt rồi, Tiêu tri phủ yên tâm. Nếu lời nói của ngươi là thật, bổn vương tất bảo đảm ngươi vô sự!”
“Đa tạ Vương gia!” Tiêu Tề Uyên quỳ xuống nói.
“Tiêu đại nhân, không cần như thế!” Cẩn Hiên nâng dậy. Sau này không chừng hắn sẽ trở thành nhạc phụ ta!
Y Thiên đứng ở ngoài thiên lao chờ Vương gia, thấy Vương gia đi ra lập tức theo sau.
“Y Thiên, bổn vương cần ra kinh một chuyến! Ngươi bảo vệ tốt Tiêu đại nhân!”
“Tuân lệnh!”
Mưa phùn mênh mông, từng hạt không ngừng rơi trên mặt đất, trời có chút u ám, làm cho người ta tự dưng buồn bực!
“Thời tiết như vậy thực làm cho người ta chán ghét. Sao không nổi bão thật mạnh lên nha. Cứ như thế này là có ý tứ gì?”
Vũ Tình ngơ ngác nhìn thiên không, miên man suy nghĩ, càng nói hươu nói vượn! Trong lòng buồn bực đến cực điểm. Trong đầu không ngừng tái hiện chuyện phát sinh cùng Tiểu Hiên Tử ngày hôm qua.
Tại sao có thể như vậy? Nụ hôn đầu tiên ta giữ gìn mười bảy năm qua liền như vậy đã mất…… Bản thân luôn luôn ảo tưởng là thực lãng mạn nha, tuy rằng tình huống lúc đó cũng có chút duy mĩ, lãng mạn, có chút phiến tình, nhưng không giống như ta tưởng tượng mà thôi! Tuy rằng nam nhân vật chính cũng rất tuấn tú, cũng phù hợp tiêu chuẩn của ta vậy, nhưng vấn đề là…… hắn là một thái giám! Tại sao có thể như vậy? Như thế nào có thể như vậy?
Hắn cũng thật sự rất không giống một thái giám! Một chút bộ dáng thái giám đều không có, thậm chí so với nam tử bình thường còn hơn điểm khí phách, tựa hồ toàn thân cao thấp tản ra khí chất cao quý, làm sao có thể là một nô tài được? Tiểu Hiên Tử a, Tiểu Hiên Tử, ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi không phải thái giám! Đúng rồi, ngươi khẳng định không phải thái giám. Ta dám khẳng định ngươi không phải! (bjn0: bây giờ tỷ mới nhận ra à ^^, người ta là siêu cấp đại soái ca mà tỷ bảo ng` ta là thái giám >o<)
Phát hiện này làm cho Vũ Tình giống như phát hiện tân đại lục, chụp lấy đùi chính mình, đứng lên nói:“Hắn tuyệt đối không phải thái giám!…… Nhưng nếu hắn không phải thái giám, thì là ai?” Vũ Tình lại suy sụp ngồi xuống, đầu toàn là nghi vấn!
Có thể ở trong hoàng cung tự do ra vào, không phải Vương gia thì cũng là thị vệ! Nhưng hắn đều nói không phải…… Kia hắn là…… Chẳng lẽ là……??? (bắt đầu ra vấn đề rùi đấy)
Vũ Tình lại kích động đứng lên, lần này không phải phát hiện tân đại lục mà giống như phát hiện nguyên lai chính mình là người ngoài hành tinh (ách, suy nghĩ quá phong phú).“Hiên? Trách không được mỗi lần ta gọi tên đều ngươi cảm thấy là lạ , Âu Dương Chính Hiên, ngươi lừa ta thật thảm hại!”
“Tiểu thư, tiểu thư, không tốt, không tốt rồi……” Đang lúc Vũ Tình nghiến răng nghiến lợi mà chuẩn bị đi tìm hoàng đế tính sổ, thì thấy Lam nhi thở hồng hộc chạy vào.
“Làm sao vậy? Ngươi gặp quỷ à!”
“Không phải a! Tiểu thư, lão gia đã xảy ra chuyện!”
“Lão gia?” Là ai a?
“Tiểu thư, ngươi như thế nào ngay cả lão gia cũng đã quên? Hắn chính là cha ngươi mà!” Thảm rồi, tiểu thư đã quên lão gia, vậy ai có thể cứu được lão gia đây?
“Nga! A?? Cha ta!!!! Hắn làm sao vậy?” Đã đáp ứng với Vũ Tình hảo chiếu cố cha nàng, làm người phải giữ chữ tín! Huống chi cha nàng hiện tại cũng là cha ta!
“Hoàng Thượng muốn chém lão gia, lão gia đang bị nhốt trong đại lao!”
“Vì cái gì? Cha ta phạm vào tội gì!” Không phải nói cha ta trung quân ái quốc sao?
“Chính là vì lão gia chém Tần Chương! Nói cái gì mà lão gia thu nhận hối lộ, giết oan mạng người! Ai cũng biết Tần Chương kia là cháu của Thừa tướng, cả ngày làm xằng làm bậy, không chuyện ác nào không làm! Lão gia giết hắn là rất hợp với lòng người……”
“Nói vào trọng điểm đi!”
“Vâng!” Lam nhi mơ hồ đem sự tình nói một lần!“Sự tình chính là như vậy…… Tiểu thư tiểu thư, ngươi đi đâu?”
“Tìm cẩu hoàng đế tính sổ!” Nợ mới nợ cũ cùng nhau tính cả thể!