Trong lòng Lăng Tiêu quả thật rung động một chút, cũng quên không che dấu tâm tình. Tuy nhiên vẫn may mắn là thế giới này trừ hắn không có người thứ hai hiểu được giá trị chân chính của Địa Long Chi Tâm và Thạch Trúc Thảo, trừ khi có người thứ hai từ Tu Chân Giới tới, đương nhiên, cái này không có khả năng.
Lăng Tiêu cười nhẹ nói:
- Gia tộc Hoàng Phủ quả nhiên thực lực phi phàm, có tin tức quá nhanh như vậy!
Hoàng Phủ Thương Tùng mỉm cười, nhưng lập tức có chút khó xử nói:
- Tin tức quả thật là có, loại dược liệu mà các hạ xưng là Địa Long Chi Tâm có một chút thông tin. Có điều đối phương, đối phương ra giá hơi cao một chút!
- Ồ?
Lăng Tiêu sửng sốt, trong lòng nghĩ, không phải là lão nhân này có chút gian trá muốn kiếm chút nhân tình của ta? Lăng Tiêu rất đơn thuần, nhưng không phải ngốc, nhiều ít cũng có chút hoài nghi lời nói của Hoàng Phủ Thương Tùng. Địa Long Chi Tâm quả thật có công hiệu giống như Tử Lam Chu Quả, thậm chí còn tốt hơn so với Tử Lam Chu Quả. Nhưng khác một chút, Tử Lam Chu Quả có thể trực tiếp dùng, còn Địa Long Chi Tâm mà trực tiếp dùng, chỉ có một kết quả….trúng độc mà chết!
Chỉ cần ăn một miếng, kết cục cũng như vậy! Bởi vậy, tuyệt đại đa số người đều coi Địa Long Chi Tâm là kịch độc. Kiếp trước Lăng Tiêu gặp thú tu cường đại, khi ăn Địa Long Chi Tâm cũng cực kỳ cẩn thận, trang bị cả loại giải dược khác mới dám ăn. Độc vật như vậy mà vẫn có người muốn đầu cơ kiếm lợi với hắn?
- Ra giá cao?
Lăng Tiêu khẽ cau mày hỏi, hắn có chút lo lắng, không biết kim tệ trong nhẫn không gian có đủ trả đối phương hay không, "ra giá hơi cao một chút" là bao nhiêu?
Hoàng Phủ Thương Tùng là lão già thành tinh, nhưng cũng hiểu lầm, tưởng Lăng Tiêu hoài nghi mình làm khó dễ, lập tức cười khổ giải thích:
- Đối phương là một mạo hiểm đoàn nhỏ, chỉ có tám người, thực lực cao nhất chỉ là Đại Kiếm Sư bậc bốn, không cẩn thận gặp phải một ma thú bậc ba, thiếu chút nữa toàn quân bị diệt, cuối cùng chỉ còn lại hai người. Ma thú bị thương chạy trốn, bọn họ phát hiện ma thú thủy chung bảo hộ một ồ vật gì đó, vì thế nghĩ là thứ tốt và mang về. Mấy ngày hôm trước, họ đem đến phòng đấu giá ở một thành thị khác, sắp thành thảo dược không rõ nguồn gốc để đấu giá. Do huynh đệ tử vong nhiều, nên, thảo được này họ muốn bán giá năm vạn kim tệ!
Hoàng Phủ Thương Tùng nói xong, mặt có chút ngượng ngịu nhìn Lăng Tiêu, dù sao, cái này cũng là do chủ ủy thác, họ cũng không thể tùy ý sửa đổi.
- Năm vạn? Sao không giết người đi!
Diệp Vi Ny trừng mắt nhìn lão. Lăng Tiêu dùng ba vạn đi treo giải, nàng đã thấy tiếc, đừng nói năm vạn.
- Bọn họ điên rồi sao? Mạo hiểm vốn đã là những người muốn chết! Sao có thể áp đặt tổn thất của chính mình lên người đi mua? Bỏ đi, chúng ta sẽ tuyệt đối không chấp nhận mua kiểu xảo trá này!
Lăng Tiêu vừa nghe thấy, trong lòng lập tức vui vẻ, nguyên tưởng rằng đối phương chặt chém, sợ rằng cao hơn mười vạn kim tệ. Nếu như vậy, toàn bộ kim tệ trong nhẫn không gian sẽ dùng hết, mà còn Thạch Trúc Thảo chưa kiếm được, Lăng Tiêu chỉ sợ rằng không đủ tiền để dùng mà thôi.
Vừa muốn nói chuyện, Diệp Vi Ny bên cạnh đã cau mày, vẻ mặt phẫn nộ nói với Hoàng Phủ Thương Tùng:
- Chẳng phải phòng đấu giá các ngươi sẽ đánh giá xem xét đồ vật sao? Chẳng lẽ bọn họ nói nhiều là nhiều, nói ít là ít?
Hoàng Phủ Thương Tùng mỉm cười, cũng không vì lời nói sắc bén của cô gái này tác động, khẽ cười nói:
- Đương nhiên, mua bán là tự nguyện, huống chi bọn họ đặt giá càng cao, tiền thuê phòng đấu giá được càng nhiều. Nếu không phải vị tiểu lão đệ này có ý tốt, thái độ cũng khiến người ta thoải mái, cho dù thứ này cũng không nhiều người biết giá trị, ta cũng có thể lợi dụng đấu giá nâng giá nó lên rất nhiều, không biết tiểu thư tin hay không?
- A……
Diệp Vi Ny lập tức nghẹn lời, bĩu môi liếc mắt nhìn lão nhân, cũng biết Hoàng Phủ Thương Tùng nói là thật. Kỳ thật phòng đấu giá tự mình mua cũng không phải không có, đẩy giá lên ào ào, điều tiết giá cả, mặc dù chiêu này không thường dùng vì dù sao, phòng đấu giá cũng có danh dự của chính mình. Hơn nữa, đây là phòng đấu giá của gia tộc Hoàng Phủ.
- Được, năm vạn thì năm vạn, ta mua.
Lăng Tiêu thản nhiên nói.
- A…. Anh, anh là đồ ngu ngốc, ta khẳng định nó rẻ hơn!
Diệp Vi Ny tức giận đến không kiềm chế nổi, trong tâm nghĩ mình thực sự lo lắng dư thừa.
Hoàng Phủ Thương Tùng cũng sửng sốt, mặc dù sống đến từng này tuổi, nhưng chưa thấy qua người hào phóng như vậy! Năm vạn kim tệ!!! Quả thật là giá mà mạo hiểm đoàn kia đòi, tuy nhiên tâm tư của Hoàng Phủ Thương Tùng cùng Diệp Vi Ny cũng có chút…giống nhau, bọn họ đều điên rồi!
Hai người sống sót kia đại khái cũng không thể tưởng tượng được, lúc ấy vì đồng bọn chết, thương tâm cực độ, thuận miệng nói ra một cái giá trên trời, không ngờ thật sự có thể bán được…
- Có thể lấy ra cho ta xem không?
Nghĩ tới Địa Long Chi Tâm trước mắt, Lăng Tiêu trong lòng có cảm giác khẩn trương, nhưng ngoài mặt vẫn lạnh lùng.
- Như ngài mong muốn!
Hoàng Phủ Thương Tùng lấy ra, sau đó nhìn Lăng Tiêu nói:
- Tiểu hữu, về hàng hóa ngài ủy thác ở phòng đấu giá, thổ hệ tinh hạch bậc hai, loại này ít gặp, nhưng thổ hệ tinh hạch bình thường dùng để chiếu sáng, do năng lượng ổn định, không phát sinh gì ngoài ý muốn, nên giá cả hơi cao một chút, chúng ta trực tiếp thu mua giá là một vạn kim tệ. Lôi hệ tinh hạch bậc bốn cũng rất hiếm thấy, nếu có thể khảm thành công trên thân phụ ma kiếm, lực sát thương rất lớn, chúng ta trực tiếp thu mua giá năm vạn năm nghìn kim tệ, không biết giá này, ngài vừa lòng không?
Lăng Tiêu cùng Diệp Vi Ny mấy ngày nay cũng dò xét giá cả tinh hạch một chút, biết Hoàng Phủ Thương Tùng trả giá khá tốt, tuy rằng nếu tiến hành bán đấu giá có thể lời hơn một chút, nhưng ngược lại, Lăng Tiêu cũng cố ý muốn giao hảo tốt cùng gia tộc Hoàng Phủ, cũng như ở Tu Chân Giới, nhiều bằng hữu vẫn tốt hơn so với nhiều địch nhân. : TruyệnFULL.vn
Lăng Tiêu gật đầu, nói:
- Được
Hoàng Phủ Thương Tùng tươi cười, hiển nhiên hảo cảm đối với người mạo hiểm trẻ tuổi, xấu xí này ngày càng nhiều hơn, không tham lam như kẻ mạo hiểm khác, hận không thể lấy giá gấp đôi.
Lão nói tiếp:
- Hai thi thể ma thú dùng để bán đấu giá, không dối gạt nhị vị, lần đấu giá này có thể tăng danh tiếng phòng đấu giá, Bạch Ngọc Xích Mục Mãng giá khởi điểm năm vạn kim tệ! Tuyết Sơn Thiểm Điện Ưng giá khởi điểm ba vạn kim tệ, không biết nhị vị có vừa lòng không?
Diệp Vi Ny cảm giác một luồng nhiệt huyết xông lên đầu, trời, thi thể ma thú bậc năm đã đáng giá như vậy!! Phải biết rằng, tinh hạch bậc năm thường giao giá ít nhất là mười vạn kim tệ, nhưng không thể tưởng được xác mãng xà khổng lồ kia có thể đạt tới năm vạn. Như vậy, nếu thật sự có tranh giành, thậm chí thực sự có thể đạt đến giá của tinh hạch bậc năm? Diệp Vi Ny trong lòng rung động thật lớn, lần đầu tiên cảm thấy chức nghiệp mạo hiểm quả thực hấp dẫn, khó trách vô số người đâm đầu vào, thì ra có thể thực sự một đêm đổi đời!
Lăng Tiêu thì không nghĩ nhiều như vậy, xem ra chỉ cần có kim tệ đủ dùng là được, về phần khác biệt một ngàn với một vạn, đối với hắn chỉ là con số thôi.
Lúc này nhân viên phòng đấu giá đang ì ạch ôm một cái hộp gỗ lớn tiến vào, hộp gỗ chừng một thước, chiều cao nửa thước. Đặt hộp gỗ trên bàn phát ra âm thanh nặng nề.
Ba người đều bị hộp gỗ tinh xảo, hoàn mỹ này hấp dẫn, Hoàng Phủ Thương Tùng vừa lòng gật gật đầu, cho nhân viên phục vụ ra ngoài, mỉm cười nói:
- Hộp gỗ này là gỗ của tử kim ti nam mộc, rất quý hiếm ở phía nam của Lam Nguyệt Đế Quốc, dùng để cất giữ đồ tốt nhất, để đồ vật bên trong có thể đảm bảo thật lâu không bị hư hỏng!
Nói xong đứng lên, mở hộp gỗ ra trước mặt Lăng Tiêu.
Một gốc cây thật lớn, gốc hình rắn hiện ra trước mắt ba người.
Lăng Tiêu chỉ nhìn lướt qua, trong lòng lúc này đã nổi lên cơn sóng gió, ….Địa Long Chi Tâm này, đã quá năm trăm năm!