Ngạo Kiếm Lăng Vân

"Ồ!" Chung quanh truyền đến một hồi tiếng ồ tức giận, những ánh mắt đó nhìn về phía Lăng Tiêu giống như đang nhìn một con quái vật. Dạ Kiêu thực buồn bực, hắn không biết vì sao bọn học viên quý tộc và mấy vị giáo sư của Học viện Đế quốc đều lộ một vẻ mặt như gặp quỷ. Con bà nó, sư phụ của lão tử mới Kiếm Sư bậc bốn? Người này... đâu có gì quá đáng!

Đây là ý niệm duy nhất trong đầu của Dạ Kiêu hiện giờ. Ngày hôm qua Lăng Tiêu có khả năng chống đỡ hắn, hoàn toàn là nhờ thi triển ra một cỗ kiếm ý tan bia vỡ đá, nếu không giờ này Dạ Kiêu đâu phải nuốt lệ dấu mặt bỏ chạy.

Nhưng khác với hắn, các học viên của Học viện Đế quốc đó, bất kể là học viên khối cao cấp hay là khối cấp thấp, đều biết rõ: Lăng Tiêu vốn chỉ là Kiếm Thị bậc năm, hơn nữa lại vừa mới tăng lên ở năm trước.

Trước đây bất kể là Lăng Tiêu đánh bại Ô Lan Thác, hay trêu đùa Tần Khang, thậm chí là biểu hiện mới rồi trong việc giải cứu Thượng Quan giáo sư, tất cả đều cho rằng Lăng Tiêu nắm giữ một môn kiếm kỹ hùng mạnh và công pháp lợi hại, nhưng chưa có người nào từng nghĩ rằng từ Kiếm Thị bậc trung lên đến Kiếm Sư bậc cao chỉ cần thời gian có một năm. : TruyệnFULL.vn

Nếu không Tạ Hiểu Yên là Kiếm Sư bậc sáu như thế, sao có thể được cho là thiên tài?

Hiện nay Tiêu Lâm đã thành công trở thành Cuồng Kiếm Sư bậc một, trong mắt đầy vẻ vui mừng nhìn Lăng Tiêu, hắn quyết định thỉnh thoảng nhất định phải gần gũi với thiếu niên này nhiều hơn. Quả thực đáng sợ, biểu hiện của Lăng Tiêu đâu có giống như người bị Thiên Mạch, mà lại giống một thiên tài vượt bậc đột nhiên được mở mang đầu óc!


Ánh mắt Tô Tú nhìn Lăng Tiêu cũng đầy vẻ vui mừng, giáo sư luôn luôn hy vọng trong số học sinh của mình càng có nhiều hạt giống tốt hơn, chỉ cần là người có tài, bọn họ đều thích!

Duy nhất không thích sợ là chỉ có một mình Long Tường. Miệng hơi nhếch, nhìn những cái miệng há hốc có thể bỏ lọt quả trứng gà của đám học viên, trong lòng cười lạnh: Chẳng qua cũng chỉ là Kiếm Sư bậc bốn mà thôi. Con cháu bọn quyền thế không chừng nhờ kiếm được đan dược nào đó mà nâng cao thực lực, tiếp đó thông qua quyền lực của lão cha kiếm được mấy bộ kiếm kỹ, liền thấy mình là vô địch thiên hạ? Trò cười! Cho dù ngươi có lợi hại đi nữa cũng là người bị Thiên Mạch, đợi đến khi ngươi luyện đến Kiếm Sư bậc sáu lúc đó còn có thể có tiến bộ gì nữa?

Nhất là khi nhìn thấy ánh mắt của Thượng Quan Vũ Đồng đầy vẻ vui sướng và hưng phấn tận đáy lòng nhìn về phía Lăng Tiêu, Long Tường lại cảm thấy rất khó chịu. Sự kiện ngày hôm qua, hắn không thấy mình làm sai điểm nào. Chỉ có điều đáng giận là không có người nào đến an ủi hắn một câu, cho dù là chỉ một câu... cũng không có. Điều này làm cho Long Tường cảm thấy rất phiền muộn xấu hổ. Nhìn ánh mắt của Lăng Tiêu, hắn cảm thấy thực sự không thoải mái, trong lòng nghĩ nếu chụp được cơ hội, nhất định phải cho tiểu tử này bị thật nhiều nhục nhã mới hả giận!

Hưng phấn nhất phải nói là Isa, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng, làn thu thủy thuần khiết nhìn Lăng Tiêu không chớp:
- Ôi, thật tốt quá, Lăng Tiêu ca ca rốt cục tăng cấp đến Kiếm Sư bậc bốn! Tuy rằng chỉ tạm thời bằng với Isa, nhưng mà Lăng Tiêu ca ca quả là thiên tài! Mới có thời gian ngắn ngủi đã tăng lên như thế, trừ ca ca, không có người thứ hai nào có thể làm được!

- Chúc mừng cậu đã trở thành Kiếm Sư bậc bốn!

Thượng Quan Vũ Đồng sắc mặt bình thản, trong mắt mang theo ý cười nhìn Lăng Tiêu nói tiếp:
- Còn nữa, khi trở lại học viện, cậu có thể tiến vào khối cao cấp để tiếp tục học tập!

Tiếng vỗ tay vang lên hết sức nhiệt tình. Đối với người có tài có thực lực, đám quý tộc nhỏ này rõ ràng là sẽ đối đãi nhiệt tình như thế. Mọi ánh mắt của đám bạn học khối cấp thấp của Lăng Tiêu đều chứa đầy vẻ hâm mộ, còn có một chút ghen tị nhìn về phía hắn. Mà không ít cô gái thì nhìn Lăng Tiêu với ánh mắt rực nóng, thậm chí có nàng còn hối hận vì sao lúc trước ở thời điểm sóng gió phi lễ đó lại không chộp lấy cơ hội ra mặt an ủi Lăng Tiêu hắn. Bây giờ đã bị Isa giành trước mất rồi.

Mary xen lẫn trong đám người, vỗ tay với vẻ không tình nguyện. Nàng chỉ mới là Kiếm Sư bậc ba, cho dù nàng rất muốn hỏi cho rõ mối nghi hoặc một lần, liệu khối tinh thạch kia có phải xảy ra vấn đề hay không. Nhưng nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Lăng Tiêu, và Thượng Quan giáo sư đang mỉm cười nhìn hắn, Mary không có đủ can đảm lên tiếng, chỉ có thể thầm nghĩ: "Nhất định là tinh thạch xảy ra vấn đề, nhất định, nhất định là như vậy!"

- Lăng Tiêu, chúc mừng cậu! Ta tên là La Thiên, hy vọng sẽ trở thành bằng hữu của cậu!
Một nam sinh khối cao cấp giơ tay về phía Lăng Tiêu. Bộ dáng nam sinh này rất anh tuấn, là một người rất nổi tiếng trong khối cao cấp, tu vi đã tới Đại Kiếm Sư bậc một, năm nay mười tám tuổi, tên là La Thiên, phụ thân là một bá tước rất có thế lực ở quê nhà. Mà La Thiên này là nhân vật đại biểu trong thế hệ trẻ của gia tộc hắn. Mặc dù Học viện Đế quốc mang danh là nơi tập trung thiên tài trong các thiên tài, gần như là nơi tụ tập toàn bộ nhân tài xuất sắc nhất của Đế quốc Lam Nguyệt, nhưng La Thiên vẫn vững vàng giữ lấy một vị trí. Mười tám tuổi Đại Kiếm Sư bậc một, cũng không kém chút nào so với Tạ Hiểu Yên mới mười bốn tuổi đã dễ dàng đạt tới Kiếm Sư bậc sáu.


Nhìn như còn kém một bậc, nhưng trên thực tế đó chính là một bước rất khó vượt qua, có rất nhiều người thậm chí suốt đời chỉ giậm chân ở chỗ này!

Lăng Tiêu giơ tay bắt tay La Thiên, cảm giác đối phương rất thành ý, Lăng Tiêu thản nhiên cười rộ lên: "Muốn được kính trọng, luôn luôn cần phải có thực lực lót đường."

Theo cái bắt tay đầu tiên của La Thiên, ngay sau đó, thêm nhiều người chạy tới, hoặc là trên mặt mang theo vẻ cười lấy lòng, hoặc là mang theo chút tươi cười áy náy, chúc mừng Lăng Tiêu tăng cấp Kiếm Sư bậc bốn.

Lúc này Thượng Quan Vũ Đồng nhân cơ hội nói:
- Mọi người đều nhìn thấy, Lăng Tiêu một năm trước... không, Lăng Tiêu nửa năm trước thực lực đến đâu, hẳn còn là đối tượng để các ngươi luôn miệng cười nhạo chứ?

Thượng Quan Vũ Đồng nói câu này khiến cho rất nhiều người hổ thẹn cúi đầu. Đúng vậy, gần đây hầu như trong thâm tâm mọi người đều ngầm cười nhạo Lăng Tiêu, cho dù học viên như La Thiên chỉ một lòng tu luyện, thì lúc đó trong lòng cũng rất khinh thường "đồ vô dụng" chỉ dựa vào gia thế Lăng Tiêu này.

- Các ngươi không sai!
Thượng Quan Vũ Đồng nói ra làm mọi người kinh ngạc xong nói tiếp:

- Muốn nhận được sự tôn trọng của người khác, đầu tiên chính là cần cố gắng của chính mình! Chúng ta không thể lựa chọn xuất thân, không thể quyết định tư chất của bản thân mình, nhưng chúng ta vẫn có thể thông qua cố gắng hàng ngày để bù lại những khuyết điểm đó! Xuất thân gia đình của các ngươi đều rất tốt, gia đình kém nhất cũng đều là nhà giàu có một phương, vì thế, các ngươi có thể chuyên tâm tu luyện mà không hề lo lắng chuyện gì khác. Nhưng hôm nay các ngươi đều nhìn thấy, trong thời gian nửa năm, một người chỉ là Kiếm Thị bậc năm, cứ như vậy tăng tiến ở trước mặt các ngươi. Tuy rằng ở nơi này các ngươi có Kiếm Sư bậc sáu, có Đại Kiếm Sư bậc một, nhưng các ngươi ai dám đoan chắc rằng: trong thời gian ngắn tới đây Lăng Tiêu hắn không vượt qua các ngươi?

- Giáo sư, hắn không phải người bị Thiên Mạch sao?
Mary trông thấy Isa gần như si mê chăm chú nhìn Lăng Tiêu, trong lòng chợt xúc động quay cuồng, không ngờ bật thốt ra.

Lời này vừa ra, gần như tất cả mọi người nhìn về phía Mary, có một số người như có điều suy nghĩ, đa số người khác đều lộ vẻ khinh thường, thầm nghĩ: "Nữ sinh này điên rồi? Nàng là bằng hữu của Tạ Hiểu Yên chăng? Chẳng lẽ nàng không có nghe nói chuyện Lăng Tiêu trêu chọc một gã Kiếm Sư bậc sáu như thế nào? Không phát hiện ngày hôm qua Lăng Tiêu làm thế nào cứu thoát Thượng Quan giáo sư từ dưới kiếm của một Ma Kiếm Sĩ bậc ba?"

Kinh khủng nhất là tên Ma Kiếm Sĩ bậc ba kia không ngờ trở thành người đi theo Lăng Tiêu. Mặc dù hầu như mọi người đều không biết rõ lý do vì sao, nhưng chuyện này cũng không gây trở ngại gì đến lòng hâm mộ của bọn họ! Ma Kiếm Sĩ bậc ba nha! Đặc biệt là các học viên đại quý tộc lại vô cùng đau đớn thầm nghĩ: Giá như ngày hôm qua bọn họ ra tay cũng có thể cứu được Thượng Quan giáo sư, hơn nữa còn thu được Dạ Kiêu làm người đi theo hay không? Đáp án hiển nhiên là không có khả năng!

Thật sự là ngu ngốc! La Thiên lạnh lùng nhìn lướt qua Mary, trong lòng khinh thường thầm nói.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận