Ngạo Kiều Nữ Thần Nghịch Tập Đi

Phóng viên nhìn cô cứ thản nhiên phóng khoáng như vậy, căn bản không giống như là một đứa bé lớn lên từ trong khe núi, trong lúc nhất thời càng kích động rồi, "Xin hỏi Tiêu tiểu thư, ngài biết được ngài là Tiêu gia thiên kim sau, ngài là cảm tưởng gì đây?"

Đường Tịch nhíu mày một cái, nói thật, trong nháy mắt khi cô biết mình biến thành Tiêu Nhu, là sét đánh giữa trời nắng.

"Thấp thỏm, ba mẹ của tôi có thể hay không không thích một đứa bé từ nhỏ lớn lên từ trong khe núi như tôi vậy." nói tới chỗ này Đường Tịch dừng một chút, quay đầu nhìn lấy Tiêu Hoằng Lịch cùng Dương Tĩnh Nhàn, khẽ mỉm cười, "Nhưng là, sau đó tôi mới biết được, những thứ lo âu kia của tôi chỉ là dư thừa, bởi vì ba mẹ tôi, rất yêu tôi, thật rất yêu tôi."

Bỗng nhiên một phóng viên lau nước mắt, lòng đầy căm phẫn nói, "Thật nên đem những bọn người kia một dạng cho trói lại! Hoặc là toàn bộ bắn chết, thật là quá ghê tởm!"

Mà lúc này trong đại sảnh yến hội, Lâm Như sắc mặt âm trầm, "Một cái hội nhà báo sẽ bị bọn họ mở ra cái trò gì tới!"

"Nếu không chúng ta qua xem một chút đi, đừng để cho cái nha đầu kia nói nhầm" Tiêu Hoằng Nghị hơi nhíu mày, "Nếu là lão Nhị ở trong hội nhà báo cắn ngược lại chúng ta một cái, đến lúc đó thì phiền toái!"

"Cắn ngược một cái?" Lâm Như hừ lạnh, "Đến lúc đó chúng ta không thừa nhận là được, lại nói, cái nha đầu quê mùa kia lão Nhị nhất định phải cạnh tranh đoạt lấy, nếu nó thích, vậy cũng chớ hối hận a!"

Mà Tiêu Cấm Ninh đứng bình tĩnh ở một bên nghe được vợ chồng Tiêu Hoằng Nghị vợ nói như vậy, ánh mắt lóe lên một tia được như ý nở nụ cười, Tiêu Nhu, xem đi, cha mẹ của mày nhưng không có chút nào quan tâm mày đâu, thậm chí cảm thấy cho mày mất thể diện, mày nói xem mày còn lấy cái gì tranh với tao đây?

Tiêu Hoằng Nghị nghe được khẩu khí này của vợ cũng biết vợ mình khẳng định bị Tiêu Nhu làm cho tức giận, cau mày hỏi, "Hôm nay có phải hay không các người lại đã xảy ra chuyện gì?"

Vừa nhắc tới cái này Lâm Như liền tức lên, "Cũng không phải là do cái nha đầu quê mùa đó hay sao, ở nông thôn không học giỏi, học những thứ Hương phụ thô tục vô lý kia, cứ như vậy ở bệnh viện cùng tôi mạnh miệng, tôi thật chỉ mong tôi chưa từng sinh ra một đứa con như vậy!"

Tiêu Cấm Ninh nghe được Lâm Như nói như vậy, mau tới trước trấn an Lâm Như, thấp giọng nói, "Mẹ, mẹ đừng nóng giận, Có lẽ là bởi vì Nhu Nhu giận con, mới nói chuyện như vậy với mẹ. Đều là do con không tốt "

Lâm Như thấy Tiêu Cấm Ninh thân thiện như thế, trên mặt thần sắc coi trọng một chút, bà ta vỗ một cái Tay của Tiêu Cấm Ninh, lắc đầu nói, "Chỗ nào là lỗi của con rồi. Đó chính là nó quá hẹp hòi. Bất quá bây giờ được rồi, nó cũng sẽ không ở trước mặt mẹ ngại nhãn, mẹ có một người con gái như con là đủ rồi."

Nói đến đây vẻ mặt Lâm Như nhu hòa hơn rồi, nà ta mỉm cười nói, "Đúng rồi, Thừa Vũ đâu? Tới chưa?"

Nhắc tới Lưu Thừa Vũ trên mặt Tiêu Cấm Ninh tất cả đều là nụ cười hạnh phúc, cô ta gật đầu, "Ân ân, con mới vừa cùng anh Thừa Vũ thông qua điện thoại, anh ấy đang ở trên đường tới "

Mà Tiêu Diễn đứng sau lưng bọn họ cách đó không xa nghe được đối thoại của bọn họ, lông mày nhíu chặt với nhau

Bên này Đường Tịch bọn họ bởi vì phóng viên của hội nhà báo đặt câu hỏi rất nhiều, cũng phải dời lại mấy phút, lúc này bỗng nhiên một người phóng viên nói, "Tiêu tiểu thư không hổ là tiểu thư của Tiêu gia, coi như nhiều năm như vậy một mực ở nông thôn sinh hoạt, trên người khí tức quý tộc nhưng là không sửa đổi được là sự thật "

Đường Tịch chân mày khẽ nhếch, khóe miệng cô hơi hơi móc một cái, "Đa tạ các vị truyền thông khen lầm."

"Về sau Tiểu Nhu của chúng tôi xin các vị ký giả truyền thông chiếu cố nhiều hơn rồi." Tiêu Hoằng Lịch thốt ra lời này xong, lập tức bảo vệ tới che chở bọn họ rời đi.

Lúc này Lưu Thừa Vũ từ trên xe bước xuống thấy Tiêu Hoằng Lịch và một cô gái đi cùng với nhau, bỗng nhiên ngẩn ra, cả người thất thần.

"Thật không nghĩ tới Tiểu Nhu biểu hiện tốt như vậy, không có chút nào mất bình tĩnh" Tiêu Hoằng Lịch vẻ mặt vui mừng nhìn lấy Đường Tịch, càng xem càng hài lòng, ông bây giờ trong lòng là nhanh muốn cười lên tiếng, ông đến lúc đó muốn nhìn một chút cái người anh đem nhầm mắt cá làm trân châu, nếu như thấy mình ban đầu là vứt đi một cô con gái tài năng khó có được, là cái biểu tình gì.

Đường Tịch mỉm cười, bởi vì cái loại trường hợp như này, đối với cô mà nói chẳng qua là chuyện bình thường như cơm bữa.

Nhưng là Đường Tịch dĩ nhiên sẽ không nói như vậy.

Cô đối với bọn họ ngòn ngọt cười, "Đó là suy nghĩ của con, ngược lại đâu có nói sai, ba mẹ là như vậy a"

Tiêu lão thái gia cao hứng không ngậm miệng được, gật đầu liên tục, " Được, tốt, lão Nhị, đối với Tiểu Nhu thật tốt, về sau, ta về sau sẽ không bạ đãi vợ chồng hai đứa."

Tiêu Hoằng Lịch nghe một chút lão gia tử lại nói chuyện này, mặt lộ một chút không vui, "Ba, ba đang nói cái gì đây, con đều đã nói cho ba, con đối với công ty là thật không có hứng thú, ba cũng đừng nghĩ để cho con đi công ty đi làm, nếu như ba muốn mấy đứa nhà con đi làm, con đây ngược lại không có ý kiến gì cả!"

Tiêu Cảnh ở một bên nghe được đề nghị này của ba mình, lập tức giậm chân, như lâm đại địch xông lên, "Ông nội, ông nhưng ngàn vạn lần đừng có đem con tới công ty a! Con có công việc của mình thích, con là kiên quyết sẽ không đi công ty đi làm!"

Hai anh em Tiêu Dao cùng Tiêu Sái nguyên bản vẫn còn đang nhìn một chút hội nhà báo tiến hành được lúc nào, nghe được ông của mình nói như vậy, phản ứng lại cùng Tiêu Cảnh không còn một, hai, "Ông nội, chúng con cũng sẽ không vào công ty, hơn nữa anh cả cùng bác cả đem công ty cũng quản lý rất tốt, nếu như ông thật đặc biệt muốn đối tốt với chúng con, liền cho chúng con tiền đi! Nhiều tiền trực tiếp a!"

Tiêu Cảnh gật đầu biểu thị đồng ý với anh cả cùng anh hai mà nói, "Đúng vậy ông nội, Những thứ khác đều là gánh nặng, là gánh nặng được không?"

Tiêu lão thái gia thấy bọn họ như vậy nhức đầu không thôi, hai anh em nhà này, Mặc dù ngoài mặt duy trì hòa bình, nhưng là trong tối anh em hai người chính là không hợp nhau, Cho nên lão Nhị mới không muốn vào công ty, càng không để cho con của mình vào công ty, công ty hiện tại cũng là bởi vì lão Nhị tham chính, ba vợ của lão Nhị càng là tướng quân đức cao vọng trọng, rất nhiều người đều kiêng kỵ thế lực phía sau bọn họ, nhưng là chỉ có ông cụ biết, đây là do lão nhị kiêng kỵ ông cụ, nhưng là phải là có một ngày ông chết đi, công ty ở trong tay lão đại, lão nhị hoàn toàn bỏ mặc không để ý, cùng lão nhị xích mích, đến lúc đó Tiêu thị tập đoàn chỉ sợ cũng xong rồi.

Tiêu lão thái gia mặt trong nháy mắt liền trầm xuống

Đường Tịch cũng là bày ra vẻ mặt kinh ngạc, Người khác bởi vì cạnh tranh gia sản tranh bể đầu chảy máu, mà ngay cả bản thân cô đây cũng chính là bị những người cạnh tranh gia sản kia hại chết, bây giờ ngược lại tốt, bọn họ lại cảm thấy gia sản là gánh nặng?

Ngay vào lúc này Dương Tĩnh Nhàn bỗng nhiên nói, "Hôm nay là dạ tiệc hoan nghênh Tiểu Nhu, chúng ta đi vào trước đi "

"Đúng vậy ông nội, mọi người sao lại có thể đổi chủ như vậy chứ???" Tiêu Sái câu nói kế tiếp không có nói ra rồi, anh nhìn lấy Đường Tịch có chút sững sờ hỏi, "Vị mỹ nữ này là ai à?"

Tiêu Dao trước nhận ra Tiêu Nhu, ánh mắt lóe lên vẻ kinh ngạc.

Lúc này Tiêu Cảnh ha ha cười ra tiếng rồi, anh nhìn có chút hả hê nói, "Em bây giờ siêu cấp muốn đem em gái mang theo vào yến hội, để cho một ít người nhìn một chút."

Mấy người trong lòng không hẹn mà cùng gật đầu, đúng vậy, để cho những thứ người kia buổi sáng còn đang ghét bỏ Tiểu Nhu hối hận.

Đường Tịch dĩ nhiên nhìn thấu ý nghĩ của bọn họ, cười giả dối, "Xem em thì được thôi nhưng là phải đưa tiền "

"Ha ha ha???" Tất cả mọi người bị chọc cười.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui