Ngạo Kiếm Vô Song

Tay nàng định véo lên đùi Thiên Bảo thì bị một tay Thiên Bảo chặn lại, nàng liền vung tay còn lại đưa qua véo. Thiên Bảo giận giữ lấy hai đùi kẹp tay nàng lại, một tay vẫn gì chặt tay còn lại của nàng, rồi Thiên Bảo đưa tay còn lại của mình tới trước mặt Mặc Ngọc, nàng run rẩy vùng vẫy nhưng không dám vùng mạnh cũng không dám lên tiếng sợ các trưởng bối phía trước kinh động. Thiên Bảo không còn chút nhân tính đưa tay lên xoa bóp nhè nhẹ ngực nàng, nàng hoảng hốt càng vùng vẩy, Thiên Bảo lại thể hiện tài hoa điệu nghệ của mình mân bầu vú đó làm Mặc Ngọc tê dại, khuôn mặt ửng đỏ. Trước đến giờ nàng là con gái của Đoàn chủ không ai dám làm phật ý nàng lại càng không ai dám xúc phạm nàng, mà lúc này đây bao nhiêu sự cao ngạo của nàng đang dần bị đã kích. Thiên Bảo lại mạnh bay xoa bóp bầu vú nàng, nàng lại càng run rẩy kịch liệt, phút chốt sau một hồi vùng vậy chống cự, nàng lại thấy một cảm giác mới mẹ, kì lạ, đê mê làm tâm trí nàng thoáng chút mất kiểm soát. Nangv vùng vẫy càng lúc càng yếu đi, rồi mặc nhiên để yến cho Thiên Bảo muốn làm gì làm. Lý trí của nàng đã gục ngã, thấy nàng đã yên lặng Thiên Bảo đưa tay còn lài vuốt ve đùi nàng, Thiên Bảo vuốt đến đâu da gà nổi đến đó. Đôi lúc nàng giật mình hoảng hốt muốn ngăn cản, nhưng Thiên Bảo quá có nghề nàng đã gục ngã, thân thể nàng đã chiến thắng lý trí. Hai bầu vú nàng càng lúc càng săn chắc hơn làm Thiên Bảo sướng tê cả tay, Thiên Bảo vừa mừng vừa lo, ai ngờ làm liều lại được ăn nhiều, lại sợ lát nữa lý trý nàng khôi phục sẽ giết hắn luôn quá. Sau một hồi đấu tranh tư tưởng kịch liệt, Thiên Bảo tự nhủ:

– Sờ cũng đã sờ rồi, giờ này không còn đương lui nữa rồi. Tranh thủ lúc nang không để ý Thiên Bảo một tay xoa nắn cạp vú kia mãnh liện hơn tay con lại cho vào trong quần nàng. Tay Thiên Bảo mò đến vùng kín bí hiểm lưa thưa ít lông làm Thiên Bảo càng thấy máu trong người nổi lên. Xoa xoa lên đỉnh âm hộ nàng vuốt ve nó, Mặc Ngọc khẽ rên một tiếng nhỏ, rồi vội cắn răng không chó nó phát ra. Thiên Bảo lại điên cuồng càn phá khu cấm địa làm Mặc Ngọc rên ư ử trọng miệng, nàng cắn chặt răng cố chiụ đựng. Giờ nàng thấy thật hối hận vì đã trêu nhầm Thiên Bảo, không ngờ tên này biến thái và gan to đến vậy, tiếc là trên đời không có bán thuốc hối hận. Giờ đây nàng chỉ biết cắn răng chịu đựng sự hành hạ tàn nhẫn của Thiên Bảo. Cái cảm giác vừa sướng vừa sợ hình như lại làm cho nàng thêm kích thích, âm hộ nàng bắt đầu rỉ nước, càng lúc càng nhiều. Nhìn vào có thể thấy dưới đủng quần nàng cố một mạng bị ướt nhẹp áp sát vào, lại làm cái âm hộ kia như ẩn như hiện khiến cho Thiên Bảo lại càng cháo lòng tiết canh trong người. Sau một hồi điêu cuồng khiêu khích Thiên Bảo vuốt ve âm hộ nàng càng mạnh hơn, áp dựng hết kiến thức của mình Thiên Bảo đang cố làm cho nàng lên đỉnh. Mặc Ngọc càng lúc càng thở dốc, khuôn mặt từ màu đỏ đã chuyển sáng tím tái. Sau một hồi bị hành hạ Mặc Ngọc toàn thân run rẩy, người nàng co giật d*m thủy từ âm hộ nàng phun ra như suối trào ướt hết cả tay Thiên Bảo, làm cho quần nàng đã ướt lại càng ướt ác hơn. Thiên Bảo thu tay về lúc này hắn lý trí trở về hắn mới thấy sợ hãi vô cùng.

– Mình vừa làm cái lồng gì thế này. Thiên Bảo cười khổ trong lòng. Hít hà một hồi rồi nhìn thẳng vào mắt Mặc Ngọc. Hắn đành sử dụng kĩ năng bá đọa nhất của mình thả thính le vơ max. Hi vọng chữa được lửa không thì sau khi hộp xong hắn chỉ còn đường chết.

– Thật sự thì ta đã thích nàng từ lâu rồi. Dù chỉ nhìn thấy nàng một lần trước đây không lâu nhưng trái tim ta đã in sâu hình bóng nàng. Nghe vậy Măc Ngọc thoáng chút bất ngờ. Thấy có công hiệu Thiên Bảo lại châm thêm một câu. Ta biết ta là tên khốn nạn xấu xa, bản chất ta không như thế, nhứn ta chấp nhận thể để có thể được gàn nàng, dù cho bị nàng đánh đạp thậm chí là giết ta. Được chết trong tya người mình yêu cũng là một hạnh phúc. Thiên Bảo khuôn mặt chân thành cực điểm nói với Mặc Ngọc.

– Ngươi đang nói bậy gì đó, ta không biết ta không muốn nghe. Nàng run run miệng nói ấp a ấp úng. Nàng như sợ Thiên Bảo vội nhảy qua môt ghế khác cách xa Thiên Bảo hơn.

– Không dính thính mất rồi, đành chờ bị thiến vậy. Thiên Bảo hơi chút run rẩy. Khi cả hai đang nhìn nhau một cách thâm trầm thì

– Hừ, Hắc Liên Gíao không ngờ lai to gan đến phá hoại đại hội của chúng ta, chúng àm dám xuất hiện ta sẽ cho bọn chứng đẹp mặt. ” Bên trong đại điện, Mặc Như Lìn đập mạnh bàn quát lớn. Tiếng quát lài cho hai ngưới Thiên Bảo và mặc Ngọc tỉnh táo lại vội nhì về phái trước.

– Bây giờ cũng không biết Hắc Liên Giáo có ý đồ gì, chúng ta cũng không biết thực lực bây giờ của Hắc Liên Gíao, mà ngay cả Hắc Liên Giáo ở địa phương nào chúng ta cũng hoàn toàn không biết gì cả, hay là cả những gì điều tra sau đó điều không có kết quá. ” Ngọc trưởng lảo âm trầm phân tích. Nghe tranh luận của các tiền bối phái trước hai người ngồi phía sau này cũng im lặng không dám quậy phá nữa.

– A…… ” Thiên Bảo kẽ thở dài một tiếng, như trút được gánh nặng, nha đầu đúng là hại nước hại dân mà. Mà lúc này Thiên Bảo cũng nghe được một thế lực cố quái mới xuất hiện một Hắc Liên Giáo thực lực rất mạnh.

– Tóm lại trong khoảng thời gian này, chúng ta tập trung điều tra tin tức của Hắc Liên Gíao.

– Cũng chỉ có thể đủ như vậy, nếu Tiêu Kiếm là ngưới Hắc Liên giáo, không thể nghi ngờ Tiêu Thiến cũng gia nhập Hắc Liên Gíao, nếu là thật như thế, Hắc Kiên Giaso chỉ sợ là mục đích tuyệt đối là không đơn giản Ngọc trưỡng lão nói.

– Tiêu Thiến là Tán tu cường giả, thực lực so với chúng ta tới, cũng là không kém là bao nhiêu, nếu hắn cũng gia nhập Hắc Liên Giáo chỉ sợ là Thực lực Hắc liên giáo rất mạnh, chúng ta muốn một lần nữa phải đề phòng mới được. Tộc trương Đoái gia nói

– Hắc Liên giáo, đây rốt cuộc là một cổ cái gì thế lực, thế nào trước kia không có nghe qua bao giờ.

– Thiên Bảo nói thầm, xem ra trên thế giới nay không đơn giản. Sau hai giờ hội họp đến giờ mới xong, kết quả cuối cùng tất các các sơn môn ở Thủy Vực sẽ dồn sức với Hắn Liên Giáo, một khi có tin tức gì tất cả ẽ đồng lực ra tay.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui