Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

“Thật thật thật” Người này vừa nói chuyện, vừa run, mắt thấy cái chân kia liền muốn hung hăng hạ xuống, đột nhiên gào rống một tiếng, liều mạng nói: “Ta cái gì cũng nói cho ngươi, chỉ xin ngươi cho ta một cái thống khoái! Ta nói nếu không phải thật làm cho tổ tông tám đời của ta đều là vương bát! Xin ngươi... tin ta... hu hu...” Vậy mà đã khóc lên!

Thần trí của hắn thực đã hoàn toàn bị phá hủy.

Sở Dương hiện tại, trong mắt hắn tuyệt đối chính là yểm quỷ hóa thân! So với thần chết khủng bố hơn rất nhiều! Làm người giang hồ đầu đao tiên huyết, tra tấn bức cung hắn thấy được nhiều rồi, nhưng sạch sẽ lưu loát, chút không ướt át bẩn thỉu, tựa như là hoàn toàn lấy tàn ngược đãi làm vui mà cũng không phải vì thẩm vấn hỏi ra cái gì như thế, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

Nhất là người này rõ ràng chính người hồn phi phách tán, trên người hắn không có lấy dính lên cho dù nửa điểm dạng máu.

Hắn sợ hãi nhìn Sở Dương áo đen, hai tay không tự giác chống đất dưới người, thân mình không ngừng mà trượt lui về phía sau...

Sở Dương theo ánh mắt hắn hướng trên người mình nhìn một cái, giật mình nói: “Ồ, quên nói rồi, ta có bệnh ưa sạch sẽ”.

Ngườì này trên mặt đất ọe một tiếng nôn mửa hẳn lên.

Nôn đến nước mắt cũng đã chảy ra.

Bệnh ưa sạch sẽ... hắn sao còn có bệnh ưa sạch sẽ...

Nhìn phản ứng của người này, Sở Dưong cười nhẹ, “Nói một chút ngươi lần này tới là chịu ai sai khiến?” Sở Dương nhàn nhạt hỏi.

“Là nhị công tử Dạ Thí Phong sai khiến... kế hoạch của Tam công tử Dạ Thí Vũ”.

“Dạ Thí Phong? Dạ Thí Vũ? Vì sao giết ta?”

“Bởi vì nhị công tử nhìn ngươi không vừa mắt, ngươi trêu đùa Tam công tử...”

“Chính vì cái này?” Sở Dương có chút nghi ngờ.

“Tuyệt đối chính xác! Nói nửa câu nói dối làm cho ta cùng hắn giống nhau!” Người này lập tức bắt đầu thề.

“Ừm, tạm thời tin tưởng người, Dạ gia các ngươi lần này tới người nào? Bao nhiêu chí tôn? Thực lực mấy phẩm?”

“Đến đây bình thường ba mươi người, trong đó một vị chí tôn lục phẩm, một vị chí tôn ngũ phẩm, hai vị chí tôn tam phẩm. Còn có năm vị thánh cấp cửu phẩm, mười vị thánh cấp bát phẩm, năm mươi vị ở khoảng thánh cấp một hai phẩm. Tất cả người khác đều là quân cấp đỉnh phong” Người này trả lời đặc biệt nhanh chóng.

“Ồ? Nhiều người như vậy?” Sở Dương nhướng mày: “Dựa theo lẽ thường mà nói, thế lực của chín đại gia tộc xuất động những cái này thì phải thương đến xương cốt chứ? Nghiệp giới liền cường đại như thế sao?”

Ðây cũng là vấn đề Sở Dương lo lắng cho tới nay.

“Không, không, trong gia tộc cao thủ còn có rất nhiều...” Người này kinh hoảng nói, sợ Sở Dương cho rằng mình nói dối, vội vàng không ngừng nói: “Hơn nữa, chín đại gia tộc hiện tại không thể so với chín đại gia tộc trước kia, nhất là nam nhân trong gia tộc, càng thêm là khác nhau”.

“Ừm? Cùng nam nhân chín đại gia tộc trước kia khác nhau?” Sở Dưong nhíu mày: “Chẳng lẽ nói... Hiện tại nam nhân chín đại gia tộc các ngươi đều có hai cái chim?”

“Không! Không! Không! Không có hai cái chim” Người này than thở khóc lóc: “Nguyên nhân cụ thể ta cũng không biết... Chỉ biết là trong truyền thuyết, mấy ngàn năm truớc, pháp tôn đại nhân triệu tập người chủ sự của chín đại gia tộc tụ hội, từ đó về sau, những cao thủ của chín đại gia tộc liền bắt đầu nửa ẩn lui, hơn nữa từng người bí mật tổ chức cũng ở các gia tộc thành hình, hơn nữa từ thời điểm kia đối với thiên tài địa bảo thật sự coi trọng hẳn lên, trừ một ít thiên tài thiên tư hơn người, đối với một ít người trong gia tộc phàm là có giá trị bồi dưỡng, liền dùng linh dược vô hạn đề cao hiện tại cao thủ của chín đại gia tộc, thật sự không ở số ít...”

Sở Dương nhíu mày: “Dạ gia có bao nhiêu?

“Lần này xuất động chỉ từ trong hai phân đường bí mật điều ra nhân thủ từng cái phân đường, chỉ xuất động một phần ba mà tổ chức bí mật như vậy của Dạ gia có tám” Người này nói: “Cụ thể tổng cộng bao nhiêu người thì thật không rõ”.

“Ừm...” Sở Dương trở nên trầm tư.

Chuyện này lộ ra khó hiểu.

Từ trong ký ức thần hồn của Cửu Kiếp Kiếm Chủ đời thứ nhất đến xem, Pháp Tôn của chấp pháp giả cùng Cửu Kiếp Kiếm chủ hẳn là đứng ở một bên, cho nên các đời Cửu Kiếp Kiếm Chủ chỉ cần giết lên Thượng Tam Thiên, lúc lấy được đoạn thứ sáu của Cửu Kiếp Kiếm sẽ đi tìm Pháp Tôn bàn bạc chuyện lớn...

Nhưng một lần này, vị Pháp Tôn này làm như vậy, sai khiến chín đại gia tộc đề cao thực lực như thế nào, lại rõ ràng là đang cùng Cửu Kiếp Kiếm Chủ làm khó?

Ðây là nguyên nhân mà Sở Dương sau khi chiếm được phần ký ức thần hồn này, cũng từng nghĩ tới đi tổng bộ chấp pháp giả tìm Pháp Tôn đại nhân, không cầu đạt được một ít trợ giúp, chỉ cần cầu không giúp cả hai bên, đối với mình mà nói, chính là giúp sức rất lớn.

Nhưng trước mắt đột nhiên biết được chuyện như vậy.

Tên Pháp Tôn này có vấn đề, đã là không cần nghi ngờ.

Trên lưng Sở Dương toát ra một thân mồ hôi lạnh. May mắn mình không đi, bằng không thật sự là bị ký ức thần hồn của tên Cửu Kiếp Kiếm chủ đời thứ nhất này hại chết cũng không biết chết như thế nào.

“Dạ gia các ngưoi lần này mang đến là thuốc gì?” Sở Dương đem vấn đề tên pháp tôn này đặt ở đáy lòng, hỏi.

“Dạ gia chúng ta lần này xuất động Cửu Sắc Liên, hơn nữa đã đưa đến Vạn Dược Đại Ðiển trước tiên, dưới chí tôn bảo vệ Vạn Dược Đại Điển chân tuyển lần này, thật ra Dạ gia chúng ta sớm đã qua rồi...” Nguời này run rẩy.

“Còn có chuyện bậc này!” Sở Dương giận tím mặt: “Cái mặt mũi này cũng có thể làm thao tác trong bóng tối?”

Sở Diêm Vương giận cũng không phải thao tác trong bóng tối, mà là Cửu Sắc Liên này đã giao cho Vạn Dược Đại Điển: Lấy thủ đoạn che chắn phía chân trời của Gia Cát thế gia, chỉ sợ khả năng của mình muốn ở trước cuộc thi lớn được đến Cửu Sắc Liên vô hạn tiếp cận về không!

Ðây mới là nguyên nhân thật sự hắn giận tím mặt trong lòng!

Mắt thấy được liệu trị liệu Sở Nhạc Nhi rốt cuộc muốn tới cửa, lại ra chuyện bậc này?

Vị thánh cấp này không còn lời nào gục đầu xuống.

“Quá ti tiện rồi!” Sở Dương cả giận nói: “Các ngươi lần này đến đây nhiều người như vậy, nhiều cao thủ như vậy, không thể chỉ là hộ tống chứ? Chẳng lẽ nói còn có mục đích nào khác?”

Sở Dương bình tĩnh, liên tiếp đưa ra vấn đề!

“Nghe nói ở một lần trong chiến đấu trước bao vây tiễu trừ Tam Tinh thánh tộc, người Gia Cát gia tộc xuất chiến và Lan gia liên thủ, hơn nữa bắt được một vị trưởng lão của Tam Tinh thánh tộc, trong khoảng thời gian này vẫn nhốt ở Gia Cát gia tộc. Gia Cát gia tộc không biết chiếm được bao nhiêu tin tức bí mật mang đến chỗ tốt cho nên lần này cũng muốn xem cơ hội, nhìn xem có hay không đem người này mang ra ngoài”.

“Người của Thánh tộc? Ở Gia cát gia“?” Lúc Sở Dương nghe thấy câu nói này, thật sự là chấn kinh một chút.

Đột nhiên hận cũ trước kia nảy lên trong lòng!

Hắn đột nhiên nhớ tới lúc đầu ở Hạ Tam Thiên, chuyện Gia Cát Trường Phong dẫn người vây công anh em của mình, cũng chính là một lần đó xác định thân phận của Ðàm Đàm...

Thì ra là thế...

Một lần đó, anh em của mình gần như chết không còn! Món nợ này của Gia Cát gia tộc còn chưa đòi về được!

Sở Dương trầm tư nói: “Lão tổ tông Dạ Ðế của các ngươi khi nào đến?”

Một lần này, trong con ngươi của người này đột nhiên trở nên kháng cự, ấp úng không nói lời nào.

Sở Dưong gật gật đầu, cười lạnh một tiếng: “Thật ra Dạ Ðế cũng không giống theo như lời Dạ Thí Phong tĩnh cực tư động, qua một đoạn thời gian nữa chạy tới hả? Mà là đã sớm đến nơi này, nói cách khác luôn luôn ở trong đội ngũ Dạ gia các ngươi! Có phải hay không?” Người này suy sụp cúi đầu.

Sở Dương nghĩ một chút nói: “Lên đường đi” Người nọ bỗng nhiên ngẩng đầu, Sở Dương đã dứt khoát lưu loát hạ một chưởng, vỗ nát Thiên Linh cái của hắn!

Sắc đêm trầm trọng, bên hồ trong bóng đêm, hơi nước bốc hơi mà lên, mơ hồ truyền ra Sở Dương thì thào nói nhỏ: “Dạ Thí Phong, Dạ Thí Vũ, Dạ gia Gia Cát gia”.

Lại thì thào nói: “Có vẻ như Lan gia hẳn là đối với Gia Cát gia oán khí càng lớn mới đúng...” Hắn nhớ tới lúc trước Kiếm Linh khi nhập xác đối chiến Gia Cát Trường Phong, Gia Cát Trường Phong từng khiếp sợ nói một câu: “Ngươi là người Lan gia?”

“Nếu là không có hiềm khích thì Gia Cát Trường Phong lúc ấy ở sống chết trước mắt, làm sao có thể chỉ nói Lan gia mà không nói gia tộc khác?” Sở Dưong thì thào nói nhỏ, trong thanh âm tràn ngập hương vị âm mưu âm trầm lạnh lẽo.

“Như vậy phức tạp cũng không tốt vẫn là làm cho đơn giản một ít tốt hơn. Nói vậy Đệ Ngũ Khinh Nhu cũng rất chờ đợi đi?” Sở Dương nhàn nhạt cười cười, bóng người áo đen bay lên, nháy mắt biến mất ở trong một mảng bóng tối!

Trở lại nhà nghỉ, nhìn thấy Tử Tà Tình cùng Sở Nhạc Nhi đã trở về, Sở Nhạc Nhi nằm trên giường, hơi thở tinh tế, đang ngu. Tử Tà Tình lại tựa như đang chờ đợi mình. Sở Dương hơi định trong lòng hỏi: “Làm gì rồi?”

Tử Tà Tình cười nhẹ: “Ði ra ngoài chơi một chuyến” Sở Dương đột nhiên cảm giác được khi chất cả người Tử Tà Tình cùng lúc trước tựa như khác rồi, tựa như càng thêm hoàn mỹ, càng cường đại hơn bình thường, không khỏi nghi ngờ nói: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Trong mắt Tử Tà Tình lộ ra một tia thần sắc phấn chấn: “Ta nghĩ ta có thể ở trong thời gian ngắn, góp đủ lực đạo cảnh ta cần rồi”.

Sở Dương nhất thời một trận vui sướng: “Chúc mừng chúc mừng, ta cũng cuối cùng sắp giải thoát rồi”.

Tà Tình trừng mắt nói: “Hiện tại còn có nhiều điểm chỗ hổng, này chỗ hổng chỉ có thể do ngươi tới bổ sung lên... Cho nên trong khoảng thời gian này, ngươi liền không cần nghỉ ngơi nữa, ta giúp ngươi tăng lên tu vi, tìm hiểu đạo cảnh”.

Sở Dưong nhất thời liền muốn khóc ra: “Tử đại tỷ...” Tử Tà Tình hắc hắc cười lạnh.

Tròng mắt Sở Dương chuyển động nói: “Yêu cầu của Tử đại tỷ, ta có thể đáp ứng, hỗ trợ cho Tử đại tỷ, cũng không phải người ngoài. Chẳng qua, ngươi cũng muốn phải ta một việc mới được”.

Tử Tà Tình tức quá hóa cười.

Tên này, mình tuy là thu lực đạo cảnh, nhưng lại đối với Sở Dương có chỗ tốt rất lớn: Tên này được tiện nghi khoe mã, còn sai khiến lên đến mình.

“Chuyện gì?”

Sở Dương cười thần bí nói: “Lúc này nếu được, thu lực đạo cảnh, lại cũng là vô hạn”.

Con mắt Tử Tà Tình sáng lên, phành đá hắn một cước, mày liễu dựng thẳng: “Nói mau!”

“Nghe nói trong Gia Cát gia tộc này, nhốt một vị thánh tộc cao thủ” Sở Dương thần bí nói: “Nay phong vân tám phía hội tụ Thiên Cơ, chúng ta chỉ cần như thế như thế là có thể đủ thế này... thế này, ha ha, đến lúc đó, các lộ cao thủ sẽ thế này thế này, sau đó ngươi liền thế này... thế này...”

“Thế này cái đầu ngươi!” Tử Tà Tình nghe được rất là nổi lên cảm hứng, liên tục mặt mày hớn hở, sau khi nghe xong rất là khẳng định, lại bắt lấy Sở Dương phành một tiếng gõ cho hắn một cái vào đầu.

Lúc này mới thản nhiên mà đi trở về phòng ngủ.

Sở Dương sờ đầu, ở sau lưng Tử Tà Tình nghiến răng nghiến lợi. Lão tử hiện tại sức không bằng ngươi, chỉ có thể làm một cái tuấn kiệt thức thời, nhưng chờ tu vi ca ca ta vượt qua ngươi, ngươi chờ lão tử!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui