Ở trong một đêm này, quanh Mặc Vân Thiên hoàng đô ba mươi lăm thành thị cũng xảy ra chuyên như vậy!
Tất cả phạm nhân trong đại lao toàn bộ không cánh mà bay.
Tất cả quan binh trong đại lao, không có bất kỳ người nào ngoại lệ toàn bộ chết oan chết uổng.
Các đại lao vốn là đều có trọng binh gác: nhưng điều ly kỳ nhất và không thể tưởng tượng nổi nhất cũng là, môi một vị quan quân chịu trách nhiệm canh gác buổi tối hôm đó đều bị trọng thương trí mạng, mà một đám thủ vệ thì toàn bộ mất tích, sống không thấy người, chết không thấy xác.
Tất cả người trong đại lao, dù là người Trảm Mộng quân hay là nam nữ lão ấu, toàn bộ như bốc hơi khỏi nhân gian rồi vậy.
Thậm chí, có 1 số phòng giam, ngay cả những phạm nhân khác cũng toàn bộ mất tích.
Ba mươi lăm thành thị, hơn năm mươi phòng giam hết thảy đều biến thành một mảnh tử tuyệt! Bởi vì ở trong đó, cũng chỉ có thi thể!
Tổng số hơn hai mươi vạn người, hết thảy đều chết ở trong sự kiện này. Trong đó cũng chỉ có hơn ba vạn người chính là thủ vệ hình lại cùng với nhân viên Hình bộ xử lý CÔI 'ệc trong đại lao mà thôi.
Còn lại, hơn bảy thành không sai biệt lắm là mười lăm mười sáu vạn người cũng là thủ hạ tâm phúc của Vũ Trì Trì đáng tin.
Sự kiện còn hơn xa như thể, người nhà chín tiểu thiếp của Mặc Vân Thiên phó soái Vũ Trì Trì trong cùng một thời gian bị tịch thu tài sản và giết chết, chó gà không tha.
Vũ Trì Tri trong một đêm mất đi chín vị cha vợ và vô số trượng mẫu nương...
Mà quân sư số một của Vũ Trì Trì là Vương Bán Nguyệt, bởi vì sau khi về nhà lại nhớ tới chuyên gì đó mà lại đi quân doanh cho nên tránh được một kiếp, nhưng cả nhà của hắn trên dưới toàn bộ chết ở trong nhà.
Phủ đệ của mấy vị đại tướng dưới trướng Vũ Trì Tri, tất cả cũng bị thảm thiết công kích. Chết hết...
Đại án này vừa ra, thiên hạ lần nữa chấn động!
Mặc Vân Thiên Đế Nguyên Thiên Hạn vốn là đang ngủ cũng bị thức tỉnh.
Còn chưa tới giờ vào triều mà Mặc Vân Thiên trên dưới văn võ bá quan đã tề tụ ở trước đại điện!
Trong một đêm, hai mươi vạn người chết!
Hơn năm mươi vạn trọng phạm lặng lẽ bỏ chạy!
Chuyên như vậy, bất kể tại thời khắc nào cũng là siêu cấp đại án! Coi như là Mặc Vân Thiên đỉnh cũng là trăm vạn năm qua mới lần đầu tiên phát sinh đại sự như vậy!
Nguyên Thiên Hạn khi biết được chuyên này đã tại chỗ vỗ một cái đem long án trước mặt đánh cho nát bấy!
Mà những chữ trên vách tường kia cũng đà được đem đầy đủ đến và đang bầy đặt ở trên đại điện.
Đại danh Mộc Thiên Lan rõ ràng ở trên cao!
Bằng chứng như núi?!
"Bệ hạ... Ngài cần phải làm chủ cho ta..." Vũ Trì Trì đau đến mức không muốn sống, nước mũi nước mắt một chút cũng không giả, hắn lần này thật sự thương tâm: sự kiện lần này người chết đều là tuyệt đối tâm phúc đáng tin của hắn.
Mặc dù cao tầng quan quân kì thực cũng không có quá nhiều người gặp nạn nhưng đám binh sĩ thiết thủ tinh nhuệ thì toàn bộ biến thành thi thể,... tổn thất như vậy thật lòng tổn thất thảm trọng, Vũ Trì Trì tự hỏi chịu không nỗi, thật sự là tổn thất quá thảm trọng.
"Lần cướp ngục này nhất định là do Mộc Thiên Lan lão tiểu tử đó làm! Chỉ có Mộc Thiên Lan mới có quyết đoán cùng năng lực làm được chuyên này, trong mắt Mộc Thiên Lan không còn có vua nữa, dương phụng âm vi, lạm sát kẻ vô tội, giết hại trung thần, tội không thể tha! xin bệ hạ minh xét..." Vũ Trì Trì than thở khóc lóc quỳ trên mặt đất thê lương nói.
Không cần Vũ Trì Trì nói, văn võ bá quan người người cũng là trong lòng sáng như tuyết: đây là 1 tràng trả thù, đây là một tràng đặc biệt nhàm vào Vũ Trì Trì mà trả thù.
Nguyên nhân rất đơn giản, Vũ Trì Trì hãm hại Trảm Mộng quân.
Tuy nhiên nếu chỉ đơn thuần ám hại Mộng Vô Nhai thì thôi nhưng hiện tại vấn đề là Vũ Trì Trì lần này khẩu vị quá lớn, mưu hại Mộng Vô Nhai đắc thủ rồi còn bỏ đá xuống giếng, tàn sát công thần, vô tội người liên lụy, tạo ra cổ kim đệ nhất đại oan án!
Huyết án này phạm vi dính líu rộng đến mức không thể tưởng tượng nổi, nghe rợn cả người, mục tiêu cuối cùng là nhắm thẳng vào Mộc soái mà thôi!
Lúc này mới khiển cho tràng quyết tuyệt máu tanh trả thù này diễn ra.
Mà số lượng sát thủ lần này bao gồm mấy vạn Thánh vị cao thủ trở lên, mấy ngàn Thiên Nhân cấp cường giả, thậm chí trong đó cũng có cả Thánh Nhân siêu cường giả chịu trách nhiệm dân đội...
Đội hình như vậy, số lượng lớn như vậy, hơn nữa có thể làm đến mức thần không biết quỷ không hay như thể, dõi mắt cả Mặc Vân Thiên, nhiều nhất cũng chỉ có hai người có thể làm được.
Một văn một võ là Thừa tướng Y Lạc Nguyệt và Nguyên soái Mộc Thiên Lan.
Trừ này hai người ra, thậm chí ngay cả Mặc Vân Thiên Đế Nguyên Thiên Hạn chưa hẳn đã làm được bởi vì Thiên Đế nếu xuất thủ thì tất nhiên là đường hoàng chính đạo, lôi đình vạn quân, tuyệt sẽ không làm như vậy.
Hôm nay, người Vũ Trì Trì đắc tội chính là Mộc Thiên Lan, về phần trận trả thù này rốt cuộc là người nào phát động, đó còn phải hỏi sao? Trong lòng hiểu rõ, không cần nói cũng biết!
Sự thật mặc dù biết rõ như thể, mọi người trong lòng cũng rõ ràng nhưng giờ phút này, phản ứng của mọi người cũng tuyệt đối không như nhau!
Còn không đợi Nguyên Thiên Hạn nói chuyện, văn võ bá quan đã có nhiều người thượng tấu.
"Bệ hạ, chuyên này quả quyết không liên quan đến Mộc soái; Mộc soái lần này vì tị hiềm, mấy ngày nay đều ở trong nhà hơn nữa đối với một đám tướng quân dưới trướng đều phát ra lệnh 'Ai dám tự tiện ra cửa một bước coi như mưu phản, cả nhà tịch thu tài sản, giết kẻ phạm tội tru di tộc. Chuyên này tại sao có thể là Mộc soái làm? Mời bệ hạ minh xét, trăm triệu lần không nên oan uổng cho người tốt. Mộc soái vất vả công lao càng lớn, hơn mười vạn năm trung thành cảnh cảnh, trăm triệu lần không nên làm rét lạnh nhân tâm cựu thần..."
"Đúng đó bệ hạ, phải nhớ là để làm chuyện lớn như vậy, ngay cả toàn bộ là cao thủ cũng ít nhất cần vận dụng hơn mười vạn nhân thủ trở lên... Nếu là tính toán cần đem một đám phạm nhân đi thì cũng cần có nhân lực, sợ rằng không dưới ba mươi vạn người thì chưa chắc có thể được việc... Nhưng vào ban đêm ngày đó, dưới trướng Mộc soái tất cả quân doanh đều là một mảnh bình tĩnh, tuyệt đối không có bất kỳ gió thổi cỏ lay, thần lấy đầu đảm bảo chuyên này vô cùng xác thực không có lầm, thành thật là không liên quan đến Mộc soái!"
"đúng đó bệ hạ, nếu thật là Mộc soái làm, như thế nào lại còn dại dột lưu lại tên của mình, cố ý che dấu vân kịp mà, điểm thủ đoạn gài tang vật giá họa này thật sự là thấp kém quá..."
"Đúng đó bệ hạ, chuyên này rất khả nghi!"
"Bệ hạ, nói không chừng chuyện này căn bản là thủ đoạn mà Vũ Trì Trì cố ý hăm hại Mộc soái, không ngoài chính là muốn dùng một cái này để hại tính mạng Mộc soái, kỳ tâm có thể giết..." đám quan viên nói những lời này rõ ràng là đà sai lệch cái mông đi rồi, hơn nữa còn là sai đến chân trời.
Nguyên Thiên Hạn nghe những lời này, hoàn toàn không có che dấu cái mồm méo đi.
Chân chính vô liêm sỉ, dùng tính mạng để cá? Đó là hai mươi vạn nhân mạng đó, dùng mạng của hai mươi vạn đáng tin thủ hạ đi hăm hại Mộc Thiên Lan? Vũ Trì Trì mặc dù năng lực so với Mộc Thiên Lan còn kém hơn không ít nhưng tuyệt đối không đến nỗi thiếu nào như thế...
Tuy nhiên lời này vô pháp nói rõ, bởi vì Nguyên Thiên Hạn tuy cũng hết lòng tin đây không phải là do Vũ Trì Trì gây nên nhưng ai biết Vũ Trì Trì thỉ đều cho là vì đạt tới mục đích, chuyện này hắn chưa chắc đã không dám làm, nếu có thể mượn chuyên này đem Mộc soái kéo rơi đài thì Vũ Trì Trì tuyệt đối cho là những người này bị chết cũng đáng giá!
"Người đâu, lập tức truyền Mộc Thiên Lan lên điện." Nguyên Thiên Hạn lửa giận trong lòng vạn trượng hô.
Chuyên này, rất rõ ràng chính là Mộc Thiên Lan làm rồi, người khác cho dù có cái tâm này cũng không có được năng lực như vậy!
Mộc Thiên Lan tới rất nhanh, bởi vì kể từ khi chuyên này xảy ra, hắn nhận được tin tức thì đã đi tới hoàng cung. Mặc dù là tị hiềm, một mực ở ngoài điện chờ chực triệu kiến; vốn dĩ tu vi của hắn tự nhiên là không có đạo lý nghe không được tiếng Nguyên Thiên Hạn rống giận.
"Bệ hạ, cựu thần bái kiến, cựu thần tự biết có tội, mời bệ hạ ban tội." Mộc Thiên Lan vẻ mặt trầm thống nói.
"Nga, ngươi có tội gì? Bổn đế vẫn chưa biết!" Nguyên Thiên Hạn âm u hỏi.
"Bệ hạ là người nhân hậu, nghiêm mình mà chiều người, cựu thần cũng là bỏ bê nhiệm vụ thể cho nên kinh thành xảy ra trọng án như thế, cựu thần tất nhiên khó khăn thoát khỏi tội, xin bệ hạ phạt nặng." Mộc Thiên Lan trầm thống trả lời.
"Ha hả a..." Nguyên Thiên Hạn cổ quái nở nụ cười nói.
"Mộc Thiên Lan! Ngươi thật thâm độc!" Vũ Trì Trì khoan tim khấp huyết kêu lên nói: "nhạc phụ ta một nhà bất quá chẳng qua là bình dân dân chúng, ngươi sao phải hạ độc thủ như thế? Ngươi đối với ta bất mãn thì cứ xông đến ta, một đám tướng sĩ dưới trướng của ta có tội gì mà ngươi lại hạ độc thủ như thể?"
Những lời này vừa ra ngoài, trong đại điện có đến chín mươi phần trăm người bĩu môi.
Mọi người đối với chuyên của Vũ Trì Trì vẫn tương đối rõ ràng.
Nhạc phụ ngươi vô tội? Như vạy, năm mươi vạn tướng sĩ Trảm Mộng quân kia và mấy trăm vạn gia thuộc kia chẳng lẽ không vô tội? Còn không phải là do ngươi làm ra oan án sao? Ngươi đối với Mộc Thiên Lan bất mãn mà đối địch, lập trường rõ ràng nhưng năm mươi vạn tướng sĩ kia có cái gì sai?
Còn không phải bị ngươi làm cho tiếng kêu than dậy khắp trời đất, có oan không chỗ tố sao?
Hiện tại chuyên như vậy phát sinh đến trên người mình thì ngươi lại dứt khoát nói lên chuyên vô tội?
2 chữ "Vô tội" này không nên do ngươi nói ra miệng!
Mộc Thiên Lan nhàn nhạt cười xoay người, khinh miệt nhìn Vũ Trì Trì nói: "Vũ soái xem ra là đã nhận định đại án này là do Mộc mỗ làm rồi?"
Vũ Trì Trì phẫn hận kêu lên nói: "Không phải là ngươi thì là người nào? Còn có thể là ai nữa?"
Mộc Thiên Lan thản nhiên nói: "Cửu Trọng Thiên Khuyết, cho tới bây giờ vân là một chốn pháp trị; nhất là Mặc Vân Thiên địa giới chúng ta càng là pháp chế nghiêm minh: Vũ soái đã chắc chắn là do ta làm như vậy, nói vậy Vũ soái có chứng cớ xác thực rồi? Mời lấy ra cho ta đánh giá, để cho bổn soái tâm phục khẩu phục, không còn lời nào để nói, không có từ có thể biện giải!"
Vũ Trì Trì mắt mũi trợn tròn, Mộc Thiên Lan không có lời nào để nói, hắn giờ phút này cũng là hàng thật giá thật không lời nào để nói!.
Chứng cớ vô cùng xác thực? làm gỉ có cái chứng cớ nào vô cùng xác thực? Ngay cả chứng cớ giả tạo cũng không có!
Người ta gây án làm đến trình độ Thần Thoại rồi, Vũ Trì Trì hiện tại cũng vẫn không hiểu được người của Mộc Thiên Lan rốt cuộc là như thế nào mới được như ngày hôm qua! Bạn đang xem tại - truyenfull.vn
Nghĩ còn chưa thông, còn đi nơi nào tìm chứng cớ chứ?
"Vũ soái vì cớ gì? sao lại chần chờ như thế, mời đem chứng cớ lấy ra, nếu quả thật có chứng cớ vô cùng xác thực có thể chứng minh là ta đã hạ thủ, như vậy, Mộc Thiên Lan ta tuyệt không phản kháng, cam tâm tiếp nhận chế tài. Nhưng nếu Vũ soái cầm không ra được chứng cớ, chỉ là tự nói, vậy cũng đừng trách bổn soái tố ngược lại ngươi ngậm máu phun người!" Mộc Thiên Lan chính khí nghiêm nghị nói.
"Không phải là người tự có sự phán xét, công đạo tự tại nhân tâm. Vũ Trì Tri, ngươi nói xấu ta như thế là vì cớ gì??"