Ngạo Thị Thiên Địa


Nghe Tiêu Tấn nói như vậy thì Hàn Phong lại càng cảm thấy hồ đồ.
 
Mà lúc này Lâm Chấn Khôn đứng bên dưới đại điện chen ngang lời Tiêu Tấn nói tiếp:
 
- Bệ hạ sự tình này để cho vi thần nói đi. Sự tình là như thế này. Bởi vì đại hội trước ba gã luyện dược sư đó đã tiến hành đại hội chọn người đứng đoạt giải quán quân. Thế nhưng lần này bởi vì ngươi mà bọn họ bị thụ thương ngoài ý muốn. Vì vậy mà những quốc gia khác liên danh đến hi vọng bệ hạ có thể đem trận thi đầu thứ hai này chậm lại ba ngày.
 
Nghe vậy cuối cùng thì Hàn Phong cũng hiểu được, nhất thời cũng có chút lo lắng, vì vậy mở miệng hỏi:
 
- Vậy ý bệ hạ thế nào?
 
- Bệ hạ chính là lòng dạ rộng mở. Người định không để ý tới ý kiến của đán người này. Nhưng Thiên Tinh đế quốc chúng ta không phải vì cái lợi trước mắt là nhân lúc người ta gặp khó khăn lấn tới. Vì vậy cựu thân lúc trước còn khẩn cầu bệ hạ đáp ứng yêu cầu của bọn họ. Cứ như vậy cuối cùng tuy rằng chúng ta thắng cuộc thì cũng không thể nào khiến các tiểu quốc thần phục.
 
Lâm Chân Khôn cướp lời Tiêu Tấn nói trước.
 
Mà Tiêu Tấn thấy Lâm Chấn Khôn vô lễ như vậy nhưng cũng không thể nào làm gì được đành phải miễn cường khống chế tâm trạng nói:
 
- Những người này cũng có nguyên nhân chính đáng của họ. Dĩ nhiên ý đồ tự ý sửa đổi quy tắc của đại hội sự tình này Thiên Tinh đế quốc của chúng ta cũng không cần để ý tới.
 
Lâm Chấn Khôn còn tiếp tục phản bác nói:
 
- Bệ hạ, theo như lời người nói thì tự nhiên hữu lý. Nhưng lần này đại hội được tổ chức lại có nhiều người tham dự như vậy . Hạ thần cũng hi vọng Thiên Tinh đế quốc có thể có biểu hiện cao đẹp không để cho người khác dị nghị. Hơn nữa hôm này biểu hiện của Hàn Phong vô cùng xuất sắc. Tin rằng trận thi đấu thứ hai này cũng có thể thông qua một cách dễ dàng. Đã như thế bệ hạ sao không theo thời thế đáp ứng thỉnh cầu của bọn họ. Như vậy chúng ta quang minh chính đại đánh bại bọn họ, dùng uy của quốc gia mà chấn nhiếp quần thần.
 

Lúc này Hàn Phong cũng đã minh bạch quỷ kế của Lâm Chấn Khôn, hiên nhiên sự thực cũng không có giống như lời Lâm Chấn Khôn nói như vậy. Đơn giản là hắn luốn tranh thủ cơ hội cho những người khác, do đó mới quấy nhiễu hắn không hy vọng hắn có thể có được biểu hiện xuất sắc.
 
Hiển nhiên Lâm Chấn Khôn cũng không muốn thấy Hàn Phong có biểu hiện quá xuất sắc, vì vậy mà chỉ có thể tăng thêm uy hiếp của Lâm gia với hoàng thất.
 
Nghĩ vậy khoé miệng Hàn Phong không khỏi nở nụ cười nhạt, suy nghĩ vừa chuyển, lập tức liền mở miệng nói:
 
- Bệ hạ! Nếu như Lâm đại nhân đã nói như vậy thì cứ ý theo lời Lâm đại nhân mà làm. Tiểu tử cũng muốn quanh minh chính đại hảo hảo đọ sức với ba vị luyện dược sư cấp bậc đại sư một phen.
 
Tiêu Tân nghe thấy Hàn Phong nói như thế thì biểu tình khẽ biến, nhãn thần có chút không giải thích được nhìn Hàn Phong. Sau đó hắn thầm cảm thấy yên tâm.
 
Xuất phát từ sự tín nhiệm đối với Hàn Phong, Tiêu Tấn cũng không do dự mà cắn răng đáp ứng.
 
Một bên Lâm Chấn Khôn cũng không nghĩ tới dĩ nhiên hắn chỉ tuỳ tiện nói như vậy mà Hàn Phong lại lập tức đáp ứng. Trong lòng không khỏi cảm thấy vui vẻ.
 
Không biết sống chết, tiểu tử này dĩ nhiên lại ngông cuồng như vậy.
 
Lâm Chấn Không mặc dù biết tinh thần lực của Hàn Phong vô cùng cường đại nhưng hắn tính ra về phương diện luyện đan thì chắc hẳn cũng chỉ có mười năm kinh nghiệm là cùng.
 
Chỉ với mười năm kinh nghiệm luyện đan, cho dù là thiên phú kinh người thì cũng không thể đánh đồng với những đại sư luyện dược sư đã thành danh lâu năm được.
 
Nghĩ đến đây, Lâm Chấn Không không khỏi cảm thấy xem nhẹ Hàn Phong. Trong mắt không khỏi lộ ra một tia cười nhạt, trong lòng âm thầm nghĩ: tiểu tử đến lúc đó ngươi sẽ vì quyết định hôm nay mà hối hận.
 
Trong thư phòng, Tiêu Tấn cau mày khó hiểu hỏi:
 
- Hàn Phong, người vừa rồi vì sao lại đáp ứng lão thất phu đó, lão tặc đó nhất định không có hảo ỷ gì đâu.
 
Hàn Phong làm bộ dáng tự tin cười nói:
 
- Bệ hạ cần gì phải lo lắng, mặc kệ Lâm Chấn Khôn có quỷ kế gì, thi đấu cũng bất quá là lùi lại vài ngày thôi. Tuy hắn có bản lĩnh thông thiên nhưng cũng không có khả năng ảnh hưởng đến trận đấu thứ hai được!
 
- Ngươi nắm chắc không?
 
Tiêu Tấn tuy biết bản lĩnh của Hàn Phong nhưng vẫn có chút không yên tâm.
 
Thấy Tiêu Tấn lo lắng, Hàn Phong chỉ thản nhiên cười nói:
 
- Không có gì là tuyệt đối, nhưng ta có niềm tin vào bản thân mình.
 
Nghe Hàn Phong nói vậy, Tiêu Tấn hơi yên tâm gật đầu.

 
Tuy hắn đã biết thực lực của Hàn Phong, nhưng ngày biểu hiện của Hàn Phong mấy ngày nay càng làm cho sự mong đợi của hắn đối với Hàn Phong nâng cao thêm rất nhiều.
 
Vốn hắn chỉ hi vọng Hàn Phong có thể đạt được vị trí trong nhóm trên là được rồi.
 
Nhưng ngày hôm nay Hàn Phong dùng một địch ba đánh bại ba gã có hi vọng đạt giải quán quân, hơn nữa cả ba gã này đều có thương thế khách nhau, chắc chắn trong hai ngày tới không có khả năng khôi phục lại.
 
Vốn Tiêu Tấn dự định mượn cơ hội lần này để Hàn Phong nhất cử đoạt giải quán quân, như vậy không chỉ đối với Thiên Tinh đế quốc có lợi hơn nữa với danh khí của Hàn Phong khi giành được thắng lợi thì tương lai khi đối kháng với Lâm gia sẽ có sự trợ giúp rất lớn.
 
Mà Lâm Chấn Khôn cũng có suy nghĩ như vậy nên hôm nay hắn mới đưa ra quỷ kế như vậy.
 
Về phần giao dịch giữa Lâm Chấn Khôn và những người khác, Tiêu Tấn cũng không rõ ràng lắm mà hắn cũng không có ý định đi tìm hiểu.
 
Bởi vì trong lòng hắn đã có kế hoạch chuẩn bị bắt tay vào đối phó Lâm gia. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là Hàn Phong phải thuận lợi đạt được thắng lợi lần này.
 
Hàn Phong càng xuất sắc càng có thể hấp dẫn được nhiều Thiên giai cường giả.
 
Cái khác không cần nói, chỉ cần Hàn Phong chứng minh bản lĩnh luyện dược của hắn không kém Thượng Quan Vô Ngã thì Tiêu Tấn nắm chắc ba gã cung phụng Thiên giai cường giả đã âm thầm đầu nhập Lâm gia sẽ một lần nữa trở lại hoàng gia.
 
Chỉ cần một người như Hàn Phong đã đủ có thể xoay chuyển cục diện.
 
Cho nên trong kế hoạch của Tiêu Tấn, Hàn Phong chính là nhân tố trọng yếu nhất, nên hắn đối với tình huống của Hàn Phong hắn mới dò hỏi nhiều nhiều như vậy.
 
Hiện giờ thấy vẻ mặt tự tin của Hàn Phong, hắn coi như có chút yên lòng.
 
Sau khi tuỳ ý hỏi thêm vài câu trạng thái thân thể của Hàn Phong, Tiêu Tấn liền dặn Hàn Phong hảo hảo đi nghỉ ngơi, không tiếp tục nhiều lời nữa.
 
Lúc này, ở trong đại sảnh phủ đệ của Lâm gia vẫn như trước là một mảnh không khí có chút hôn ám.

 
Lâm Chấn Khôn ngồi trên chủ vị, tâm tình của hắn lúc này khá tốt.
 
Mà bên cạnh hắn là một người toàn thân trùm hắc bào, chỉ lộ ra hai bàn tay to chắc nhưng lại thập phần tái nhợt.
 
Bầu không khí trong đại sảnh vẫn duy trì không khí yên ắng quỷ dị một lúc lâu, hắc bào nhân mới giống như vừa tỉnh ngủ, chậm rãi lên tiếng:
 
- Lâm gia chủ, nhìn biểu tình của ngươi xem ra mọi việc rất thuận lợi?
 
Lâm Chấn Khôn nghe hắc bào nhân hỏi thì nhàn nhạt cười nói:
 
- Không sai, lúc đầu Tiêu Tấn sống chết không đồng ý, ai ngờ tên tiểu tử Hàn Phong lại cuồng vọng như vậy, hắn căn bản không hề do dự đáp ứng!
 
- Ồ!
 
Hắc bào nhân có chút kinh ngạc.
 
Lâm Chấn Khôn lại lạnh nhạt nói tiếp:
 
- Theo quan sát hôm nay, tiểu tử Hàn Phong tuy thiên phú kinh người nhưng hắn dù sao cũng chỉ là một tiểu hài tử mới mười mấy tuổi. Mới có chút bản lĩnh đã bắt đầu không coi ai ra gì!
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận