Ngạo Thị Thiên Địa


Hàn Phong lúc này rất lo lắng cho nên tốc độ của hắn đề cao tới tận cùng, nơi hắn đi qua chỉ để lại nhữung đạo tàn ảnh nhàn nhạt.
 
Vừa rồi, trong đầu hắn, một tia tinh thần lực đột nhiên sinh ra ba động rất nhỏ.
 
Mà chính sự ba động nhỏ này lại khiến hắn kinh hãi không thôi.
 
Bởi vì loại ba động tinh thần này là do Hàn Phong dùng một thủ pháp đặc thù thi triển trên người Hàn Nhất Nguyên. Một khi Hàn Nhất Nguyên bị thương thì tia tinh thần lực này lập tức sẽ báo động cho Hàn Phong biết.
 
Loại thủ pháp này Hàn Phong có được từ trong một quyển sách cổ ở kiếp trước, nhưng chỉ có những người có huyết mạch tương liên mới có hiệu quả.
 
Do đó, khi tia tinh thần lực này ba động Hàn Phong liền khẳng định Hàn Nhất Nguyên đã gặp phải chuyện gì đó. Hơn nữa ba động này rất nhanh, chứng tỏ Hàn Nhất Nguyên đang gặp phải nguy hiểm rất lớn, có thể bị uy hiếp tới tính mạng.
 
Hàn Phong tận lực kích phát tốc độ cực hạn lao về hướng của Hàn Nhất Nguyên.
 
Mà lúc này, Phí lão cũng đã đuổi kịp hắn. Tuy tốc độ của Hàn Phong rất nhanh nhưng Phí lão dù sao cũng là một Thiên giai cường giả cho nên nháy mắt liền có thể đuổi kịp Hàn Phong.
 
Thấy vẻ mặt lo lắng của Hàn Phong, sắc mặt Phí lão cũng trầm trọng, nhẹ giọng hỏi:
 
- Hàn tiểu tử, xảy ra chuyện gì, sao ngươi lại lo lắng như vậy?
 
Thấy Phí lão đi theo, Hàn Phong cũng không hề cảm thấy bất ngờ. Sau khi bình tâm lại một chút, hắn liền trầm giọng nói:
 
- Phụ thân ta gặp chuyện!
 
Sau đó hắn liền giản lược sự tình lại một lần.
 
Phí lão sau khi nghe xong liền nhíu mày nói:
 
- Phụ thân ngươi hôm qua đã trở lại Hàn gia. Ở đế đô này, Hàn gia tuy thực lực có xuống dốc nhưng vấn đề an toàn cũng không có gì, phụ thân ngươi sao có thể gặp chuyện được?
 
Hàn Phong nghe vậy thì lắc đầu nói:
 
- Ta cũng không rõ ràng lắm, chúng ta nhanh chóng tới đó xem là biết!
 
Những điều Phí lão nói, Hàn Phong sao lại không biết nhưng theo khoảng cách ngày càng gần, loại ba động kia cũng càng mãnh liệt.
 
Tiếp đó hai người cũng không nhiều lời mà cấp tốc hướng chỗ Hàn gia chạy tới.
 
Hàn gia lãnh địa kỳ thực không phải ở trong đế đô mà ở vùng ngoại thành. Đây là do ngàn năm trước, Thiên Tinh đại đế an bài như vậy. Ông đem tam đại thế gia đặt ở ba phương vị khác nhau ngoài thành nhằm mục đích thủ hộ đế đô.
 
Vì vậy, mặc dù tốc độ của hai người Hàn Phong rất nhanh nhưng cũng phải mất một chút thời gian mới tới được lãnh địa của Hàn gia.
 
Khi hai người vừa tới đây liền phát hiện tràng cảnh thương tâm. Tiểu đội phụ trách hộ vệ Hàn gia lúc này đều nằm trên mặt đất không hề nhúc nhích, xung quanh nhuộm đỏ một màu máu tươi.
 
Hàn Phong và Phí lão liếc nhìn nhau rồi không hề do dự, tiếp tục lao vào bên trong.
 

Những nơi hai người đi qua đều là cảnh máu chảy thành sông, một đường đi tới, Hàn Phong phát hiện Hàn gia hộ vệ chết hơn trăm người, trong đó có không ít Hàn gia trực hệ đệ tử.
 
Đối với sống chết của những người này Hàn Phong cũng không hề quan tâm, bây giờ hắn chỉ lo lắng cho phụ thân hắn mà thôi.
 
Tiếp tục đi sâu vào bên trong, thi thể ngày càng nhiều. Nhìn cảnh này, trong lòng Hàn Phong càng trầm xuống.
 
Đúng lúc này, hắn đột nhiên nghĩ tới, kiếp trước tựa hồ cũng trong khoảng thời gian này, Hàn gia bị một thế lực đáng sợ sát diệt. Phụ thân hắn cũng chết vào lúc đó.
 
Do Hàn Phong cũng không có cảm tình gì với Hàn gia nên không quá để tâm chuyện này. Lúc trước hắn sở dĩ định trợ giúp Hàn gia một tay là bởi vì phụ thân hắn.
 
Vài ngày trước, Tiêu Tấn cũng có đề cập chuyện mượn sức Hàn gia đối với Lâm gia với hắn. Tuy Hàn gia hiện giờ không có cường giả Thiên giai toạ trấn, nhưng gia tộc tồn tại cả trăm năm thì nội tình cũng không đơn giản. Nếu không, Hàn gia hiện giờ không có Thiên giai cường giả làm sao vẫn có thể đứng ở vị trị tam đại thế gia ở đế đô.
 
Đối với đề nghị của Tiêu Tấn, Hàn Phong cũng đã suy nghĩ cẩn thận. Với việc nắm trong tay Hàn gia hắn quả thật không có hứng thú. Tuy Hàn Thiên Sơn đã từng phái người tới thông báo muốn gặp mặt hắn một lần, nhưng Hàn Phong liền trực tiếp từ chối. Đối với vị gia gia này hắn không có chút hảo cảm nào. Sau khi suy nghĩ cẩn thận, hắn mới để phụ thân hắn đi tới Hàn gia. Nếu Hàn gia khẳng khái trợ giúp hoàng thất đối phó Lâm gia thì sau khi mọi chuyện thành công, hắn sẽ cấp cho Hàn gia một viên Đoạt Thiên đan miễn phí.
 
Đây cũng là mục đích khi hắn để Hàn Nhất Nguyên trở lại Hàn gia.
 
Không nền xem thường một viên Đoạt Thiên đan này. Đoạt Thiên đan lúc trước Hàn Phong luyện chế cho Huyền Cơ Tử so với lần này bất đồng. Với tình huống của Huyền Cơ Tử, Hàn Phong tin tưởng Huyền Cơ Tử có thể trong vòng vài năm đột phá tới Thiên giai.
 
Mặc dù hắn không có hảo cảm gì với Hàn Thiên Sơn nhưng đối với thiên phú của lão hắn cũng biết, so với Huyền Cơ Tử lão chỉ hơn chứ không kém.
 
Vì vậy, một viên Đoạt Thiên đan đã đủ rồi. Hơn nữa, hắn tin chắc Hàn Thiên Sơn sẽ đồng ý giao dịch này. Mê hoặc của cảnh giới Thiên giai ở ngay trước mắt, đổi thành bất cứ kẻ nào, chắc chắn sẽ không buông tha.
 
Nhưng Hàn Phong vạn lần không ngờ, thế lực thần bí kia lại ra tay nhanh như vậy.
 
Theo ký ức kiếp trước thì lúc Hàn gia bị diệt hẳn là phải sau khi đại hội luyện dược kết thúc mấy ngày. Nhưng bây giờ sự viễn diễn ra sớm hơn so với kiếp trước rất nhiều. Xem ra, bởi vì hắn trọng sinh nên đã làm thay đổi một chút quỹ tích của lịch sử!
 
Mang theo nghi hoặc trong lòng, Hàn Phong và Phí lão rất nhanh đã tới trung tâm lãnh địa Hàn gia, nơi này chính là hạch tâm của toàn bộ Hàn gia.
 
Đến gần khu trung tâm, Hàn Phong phát hiện số lượng thi thể ngày càng nhiều. Trong đó, đại bộ phận là Hàn gia đệ tử, nhưng những người này Hàn Phong nhận thức cũng không nhiều.
 
Khi hai người vừa tiến vào trong nội viện liền nghe thấy âm thanh chiến đấu kịch liệt truyền tới. Đồng thời tia tinh thần ba động trong lòng Hàn Phong lúc này càng mãnh liệt.
 
Thấy vậy, Hàn Phong không hề do dự phóng vào bên trong. Mặc kệ bên trong là ai, hắn nhất định không thể lần thứ hai trơ mắt nhìn phụ thân bị ngộ hại được.
 
- Hắc hắc! Hàn Thiên Sơn, vô dụng thôi, ta khuyên ngươi buông tha đi. Chênh lệch giữa Thiên giai và Địa giai là không thể vượt qua được!
 
Lúc này bên trong nội viện, Hàn Thiên Sơn đang một tay cầm kiếm, sắc mặt đỏ hồng, hơi thở dồn dập, nhưng nhãn thần lại rất kiên cường.
 
Nhìn người toàn thân hắc bào chỉ lộ ra đôi tay tái nhợt trước mặt, Hàn Thiên Sơn lạnh lùng nói:
 
- Hôm nay cho dù chết ta cũng muốn kéo theo vài cái đệm lưng!
 
- Ha ha! Khẩu khí thật lớn, bất quá sao ngươi không nhìn sau lưng ngươi thử xem, Hàn gia các ngươi đã đến lúc diệt vong!
 
Hắc bào nhân có chút đều đều nói.
 

Nghe vậy, trong mắt Hàn Thiên Sơn chợt hiện lên vẻ thống khổ, đau đớn.
 
Khoé mắt khẽ liếc nhìn về phía sau, hiện trường lúc này ngoại trừ Hàn Thiên Sơn hắn cũng chỉ còn một mình đứa con tư sinh mà lúc trước hắn không xem trọng là Hàn Nhất Nguyên còn đứng được.
 
Lúc này Hàn Nhất Nguyên đang đối mặt với ba gã hắc y nhân giáp công. Ba tên này đều là cao thủ Địa giai, hỡn nữa tu vi cũng không kém Hàn Nhất Nguyên.
 
Dù vậy nhưng Hàn Nhất Nguyên vẫn không ngừng vung trường đao trong tay bức lui ba tê này. Trong lúc nhất thời khiến bọn chúng không thể nào tiếp cận Hàn Nhất Nguyên.
 
Hàn Nhất Nguyên đang thi triển chính là Phá Thiên tam thập lục thức mà Hàn Phong lúc trước dạy cho hắn, phối hợp với Bán bộ thân pháp cùng với Thanh phong quyết. Cho nên lúc này hắn vẫn không rơi xuống hạ phong.
 
Thấy thực lực Hàn Nhất Nguyên dĩ nhiên lại mạnh mẽ như vậy, Hàn Thiên Sơn cũng vô cùng kinh ngạc, nhưng cảm giác kinh ngạc này chỉ thoáng qua trong nháy mắt. Bởi vì hắn biết có tên hắc bào nhân trước mặt thì Hàn gia hôm nay khó tránh khỏi bị diệt vong.
 
Nghĩ đến đây, Hàn Thiên Sơn không khỏi cảm thấy một tia lạc tich, nhưng ánh mắt khi nhìn về phía hắc bào nhân lại tràn ngập thù hận.
 
- Các hạ rốt cuộc là ai? Vì sao lại muốn diệt Hàn gia ta?
 
Hàn Thiên Sơn không cam lòng hỏi.
 
Hắn thật sự không nghĩ ra, mấy năm năm Hàn gia hành sự rất lặng lẽ và ẩn nhẫn, không hề đắc tội ai, nhưng không hiểu tại sao đám người này lại tìm tới cửa.
 
Nghe Hàn Thiên Sơn hỏi, hắc bào nhân lạnh lùng cười nói:
 
- Vấn đề này, ngươi giữ lại từ từ ngẫm nghĩ đi! Ta không muốn chơi đùa với ngươi nữa, nên bây giờ ngươi nên chết đi, tiếp sau đó ta cũng sẽ tiễn đám người còn lại của Hàn gia đi theo ngươi, ha ha ha.
 
Dứt lời, thân hình hắc bào nhân liền động, khi Hàn Thiên Sơn kịp phản ứng thì hắc bào nhân đã ở ngay trước mặt hắn.
 
Hàn Thiên Sơn chưa bao giờ có cảm giác tử vong gần như vậy, cảm giác này khiến thân thể hắn cũng không kịp phản ứng. Chỉ có thể trơ mắt nhìn một đôi tay tái nhợt không ngừng biến lớn trước mắt.
 
- Hàn gia xong rồi!
 
Đây là ý niệm duy nhất trong đầu Hàn Thiên Sơn vào lúc này.
 
Nhưng đúng lúc này, một đạo thân ảnh chợt xuất hiện, một quyền không chút do dự xuất ra mang theo tiếng không khí bị ma sát mãnh liệt.
 
Nghe thấy âm thanh này, hắc bào nhân cũng biến sắc, một quyền kia mang tới cho hắn cảm giác rất nguy hiểm, cho nên hắn không hề do dự, thân hình vội vàng lui lại phía sau, khó khăn lắm mới tránh được một quyền này.
 
Mà đồng thời lúc này bên phía Hàn Nhất Nguyên cũng đồng dạng xuất hiện một đạo thân ảnh.
 
Hàn Nhất Nguyên đang đau khổ giãy dụa đột nhiên cảm thấy hoa mắt rồi bên tai truyền tới âm thanh:
 
- Phanh! Phanh! Phanh!
 
Ngay khi Hàn Nhất Nguyên vừa nghe thấy âm thành này, ba tên đang vây công hắn cũng trực tiếp bị đánh bay đi, đập mạnh vào vách tường.
 

Mà lúc này, thân ảnh kia đã đứng trước người Hàn Nhất Nguyên.
 
Mạnh mẽ trấn tĩnh tinh thần, Hàn Nhất Nguyên thấy thân ảnh trước mặt thì lập tức buột miệng thốt lên:
 
- Phong nhi!
 
Chương 250: Quỷ kế của Lâm gia.
Hinh Nhã nhất thời mở mắt ra nhất thời nàng thấy một khuôn mặt chỉ cách mình trong gang tấc.
 
Bởi vì tinh thần lực bị phản phệ mà lúc này dòng suy nghĩ của Hinh Nhã có chút hỗn loạn. Trong lúc nhất thời ngược lại có chút mê man, không khỏi mở miệng nói rằng:
 
- Ngươi là ai?
 
Hàn Phong vừa nghe vậy có chút sững sờ, lập tức giải thích nói:
 
- Hinh Nhã tiểu thư, ta chỉ bất quá thấy ngươi tẽ xỉu vì vậy mà thuận tiện cứu tỉnh ngươi dậy. Cũng không có ý tứ gì khác. Ngươi đã tỉnh rồi thì ta đi trước.
 
Nói xong, Hàn Phong đặt Hinh Nhã xuống sau đó nhanh chóng ly khai khỏi quảng trường chỉ để lại Hinh Nhã vẫn đang mê man ở giữa sân đang nhìn bóng lưng Hàn Phong dần tiêu thất.
 
Vầ phần người phụ trách lúc này vẫn như cũ bị thực lực cường đại của Hàn Phong chấn nhiếp, nhất thời không có kịp phản ứng.
 
Thẳng đến khi những người khác nhắc nhở thì hắn mới vội vàng tuyên bố kết quả lần thi đấu này.
 
Không ngoài ý muốn thì Hàn Phong chính là người đứng đầu trong trận tỷ thí này. Đối với việc người đại biểu cho quốc gia mình thắng lợi hắn vô cùng cao hứng.
 
Trên quảng trường ít nhất có đến tám phần là con dân của Thiên Tinh đế quốc. Tại thời điểm người phụ trách công bố kết quả thì trên quảng trường nhất thời vang lên một cảnh náo nhiệt, tiếng hoan hô không ngớt.
 
Mà người tạo thành tất cả chuyện này là Hàn Phong thì đã trở lại hoàng cung.
 
Tuy rằng lúc trước dùng tính áp đảo lực lượng để đánh bại ba người Hinh Nhã liên thủ thi thuật nhưng trên thực tế thì tinh thần lực của hắn cũng tiêu hao tới hơn phân nửa.
 
Vì vậy bây giờ trầm tĩnh lại cũng cảm thấy có chút uể oải.
 
Bây giờ hắn cũng thừa nhận Linh hồn hợp kích chi thuật trong truyền thuyết vô cùng cường đại. Nếu như không phải hắn ở trong Hư Linh Ảo Cảnh đã đem tinh thần lực của mình rèn đúc vô kiên bất tồi thì hôm nay hắn vô pháp ngăn cản được.
 
Hàn Phong cũng không có để ý tới những sự tình sau đó. Dù sao thì trận tỷ thí thứ hai cũng phải hai ngày nữa mới có thể diễn ra. Vì vậy trong lúc này Hàn Phong nắm chặt thời gian nỗ lực khôi phục lại tinh thần lực bị tiêu hao. Tranh thủ thời gian để có thể đạt được trạng thái tốt nhất tiến hành thi đấu trận đấu thứ hai.
 
Lúc này thì Tiêu Linh, Phí lão cùng với nhóm người Tiêu Tẫn cũng vừa xem màn trình diễn của Hàn Phong. Nhưng thấy hắn đang khoanh chân tu luyện nên cũng không có ý quấy rầy.
 
Mà sau khi trận đấu kết thúc thì sự náo nhiệt của quảng trường cũng dần dần giảm xuống. Khán giả trên khán đài cũng lần lượt ra về.
 
Lâm Chấn Khôn trở lại phủ đệ, bây giừ hắn đang âm trầm ngồi trong thư phòng.
 
- Không nghĩ tới Hàn Phong này lại có bản lĩnh như thế.
 
Lâm Chấn Khôn nhớ tới lúc trước Hàn Phong hời hợt đánh bại sự liên thủ của ba vị đại sư luyện dược sư, trong lòng không khỏi cả giận nói.
 
Ngẫm lại, Lâm Chấn Khôn lập tức lẩm bẩm nói:
 
- Như vậy, không thể kéo dài thời gian thêm nữa. Hôm nay Hàn Phong đã bày ra thực lực như vậy rồi thì hiển nhiên trận đấu thứ hai hắn có thể đạt được vòng nguyệt quế. Đối với Lâm gia thì chuyện này không có gì là tốt đẹp cả. Hơn nữa bây giờ hắn tự nhiên thụ thương không nhẹ, cũng không biết có ảnh hưởng đến cuộc thi đấu hai ngày nữa hay không.
 
Lâm Chấn Không cảm giác mình không thể tiếp tục ngồi chờ chết thêm được nữa. Hắn phải nghĩ biện pháp ngăn cản Hàn Phong giành được chức quán quân ở trong đại hội lần này.
 

Một đêm tu luyện của Hàn Phong duy trì đến lúc bình minh. Lúc này mới chỉ hứng sáng, qua một đêm thôi thì tổn thất tinh thần lực của ngày hôm qua đã khôi phục lại như lúc ban đầu.
 
Mà ngay khi Hàn Phong vừa bước ra sân thì một thị nữ đã đứng chờ trước cửa bước lên phía trước nói với Hàn Phong vài câu.
 
Nghe được Tiêu Tấn dĩ nhiên có việc tìm mình, Hàn Phnog cũng không có nghi hoặc liền theo thị nữ đến đại điện.
 
Lúc này trên đại điện Tiêu Tân đang ngồi trên ngai vàng lắng nghe quần thần nói chuyện. Nhưng ngay khi nhìn thấy bóng dáng của Hàn Phong từ phía xa thì sắc mặt Tiêu Tấn tựa hồ cũng không được khá lắm.
 
Khi Hàn Phong đến thì mọi ánh mắt trên đại điện đều đổ dồn về phía hắn. Có thể trở thành người đứng trên đại điện này thì sao lại có thể là dạng người hời hợt được. Những người này tự nhiên từ lâu đã biết được tin tức về Hàn Phong.
 
Phụ thân là con tư sinh của gia chủ Hàn gia Hàn Thiên Sơn. Từ nhở bị gia tộc khi dễ, hơn ba năm trước cùng với phụ thân bội phản Hàn gia. Tuy rằng tiến nhập Huyền Thiên tông để tu luyện nhưng sau đó một năm đại biểu cho Huyền THiên tông tham gia Thiên Thánh đại hội mười năm tổ chức một lần. Ở tại thịnh hội này hắn bày ra thiên phú kinh người, cuối cùng ở trong trận chung kết gặp Lý Ngọc của Thiên Môn sau một hồi tranh đấu khốc liệt cũng đã giành được vòng nguyệt quế.
 
Hào quang như vậy cũng đủ để hấp dẫn thế nhưng. Nhưng ngày hôm nay Hàn Phong lại có một buổi trình diễn xuất sắc nữa. Dùng một địch ba, khuất phục ba vị đại sư luyện dược sư.
 
Lần thứ hai bày ra năng lực của đại của mình nhưng ở trên một lĩnh vực bất đồng.
 
Một thiếu niên mười lăm tuổi trên phương diện tu luyện đấu khí thì có thể khẳng định không có một ai có được thiên phú như hắn. Nhưng điều làm kẻ khác ngoài ý muốn chính là thiên phú của thiếu niên này không ngờ lại kinh khủng đến như vậy. Tại phương diện luyện dược cũng không khác gì tu luyện đấu khí. Thậm chí còn có phần siêu việt hơn rất nhiều.
 
Một thiên tài đáng sợ như vậy chỉ sợ tương lai cũng không thể nào tìm được người thứ hai.
 
Cho nên bây giờ trên đại điện tất cả mọi người mới đồng loạt đưa ánh mắt về phía Hàn Phonh. Hàng loạt ánh mắt bất đồng, hiển nhiên cũng không ngừng có những câu hỏi hiện lên trong đầu của những người đang đứng ở đây.
 
Tiêu Tấn thấy Hàn Phong tiến đến, cũng không có thể hiện bất cứ biểu tình nào. Chẳng qua trong lúc mọi người không có chút ý thì hắn bất khả tư nghị nhìn về phía Hàn Phong.
 
Thấy động tác này của Tiêu Tấn hiển nhiên Hàn Phong cũng hiểu ý, lập tức gật đầu.
 
Hiển nhiên hành động kia của Tiêu Tấn chính là nhắc nhở Hàn Phong. Kế tiếp khả năng có một chút phiền phức cho nên hắn cần phải cẩn thận.
 
Quả nhiên sau khi Hàn Phong xuất hiện thì trên đại điện có một lão giả mặc thanh sắc trường bào trầm ổn bước ra phía trước hướng về phía Tiêu Tấn nói:
 
- Bệ hạ bây giờ Hàn Phong đã đến, vừa rồi theo như lời của hạ thần, hiện tại bệ hạ hẳn là đã có quyết định.
 
Thoáng đánh giá lão giả này, Hàn Phong đối với người này cũng không có nhận ra nhưng qua khí tức trên người của hắn thì Hàn Phong phát hiện dĩ nhiên đối phương là một Thiên giai cường giả.
 
Lập tức trong đầu Hàn Phong hiện lên một cái tên Lâm gia gia chủ Lâm Chấn Khôn.
 
Mà kế tiếp Tiêu Tấn nói cũng đã xác minh điều suy đoán của Hàn Phong là đúng. Hai mắt Tiêu Tấn lạnh lùng nhìn Lâm Chấn Khôn thời dài nói:
 
- Hàn Phong, ngươi tới thật đúng lúc. Trẫm và Lâm ái khanh vừa vặn vừa mới bàn về trận thi đấu thứ hai. Cho nên trẫm muốn nghe ý kiến của ngươi.
 
Hàn Phong tuy rằng đã được Tiêu Tấn ám chỉ nhưng lúc này cũng có chút hồ đồ hỏi lại:
 
- Bệ hạ, lần đại hội này ta chính là người dự thì, có thể có ý kiến gì chứ?
 
Ai biết Tiêu Tấn tự niên lắc đầu nói:
 
- Không chuyện này chỉ có ngươi mới có thể quyết định. Nếu như là những người khác thì nhất định những người ở đây đại bộ phận đều cảm thấy bất mãn.
 
Tiêu Tấn tiếp tục nói:
 
- Là như thế này, bởi vì ngày thi đấu hôm qua, ba gã đại sư luyện dược sư cuối cùng đều không hẹn mà thụ thương. Theo phỏng đoán thì nội trong một ngày đêm không thể nào khôi phục lại được.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận