Ngạo Thị Thiên Địa


Sau khi tình hình hoàng cung ổn định một cách triệt để thì Tiêu Tấn cũng lập tức kêu vài tên Thiên giai cung phụng ra ngoài hoàng thành giải quyết tàn binh.
 
Với sự tham dự của Thiên giai cường giả thì cuộc chiến ngoài hoàng thành cũng nghiêng hẳn về một bên. Cho nên quân địch kẻ chết, kẻ chạy trốn. Còn đại bộ phận còn lại thì bị bắt làm tù binh chờ Tiêu Tấn an bài.
 
Sau một trận chiến khốc liệt thì thực lực của hoàng thất cũng không có động vào căn cốt gốc rễ nhưng cũng tiêu hao thực lực rất nhiều. Chỉ là bị mất đi một đạo cấm vệ quân tinh nhuệ tại Bạch Đế trấn, nhưng cũng khiến cho Tiêu Tấn đau lòng không thôi.
 
Mà Hàn phong cũng là nỗ lực muốn từ trong miệng của Thiên Nhàn biết được tin tức về Võ Hoàng điện nhưng mà đáng tiếc trước khi Hàn Phong thẩm vấn hắn thì Thiên Nhàn đã tự sát tại nhà lao. Khiến cho tất cả mọi người trở tay không kịp. Mà đầu mối duy nhất để có thể biết được về Võ Hoàng điện cũng là đã như thế mà mất đi.
 
Điều này khiến cho Hàn Phong cảm thấy ảo não không thôi.
 
Về phần đám người Trọng Tài giả thì đa phần bị bắt làm tù binh, một số thì chết trong trận chiến. Có một số ít lẻ tẻ thì chạy thoát. Nhưng những cá nhân lọt lưới này căn bản cũng không têể nào gây nên sống gió gì.
 
Những kể may mắn trốn thoát thì chỉ sợ cũng chỉ nghĩ tới việc tránh nẽ sự truy đuổi của hoàng thất. Đám người này cũng không có ngốc đến nỗi là nổi loạn lần thứ hai.
 
Chẳng qua, Hàn Phong và hoàng thất cũng cảm thấy tiếc nuối. Mặc dù có chút chờ mong vào tầng lớp cao tầng của Trọng Tài giả có thể thu được một chút tin tức nhưng mà bọn hắn cũng không có thu được tin tức hữu dụng gì.
 
Kỳ thưc bọn họ thậm chí ngay cả thân phận chân chính của Diệt Hoàng cũng không thể nào biết được, càng không thể nói tới mối quan hệ giữa Diệt Hoàng và Võ Hoàng điện.
 
Cuối cùng thì không có bất luận đáp án nào Hàn Phong cũng đành buông tha.
 
Dừng lại đế đô hơn một tháng, Hàn phong trong khoảng thời gian này cũng thường xuyên đến Hàn gia thăm Hàn Nhất Nguyên. Trong lúc đó hắn cũng vài lần gặp Hàn Thiên Sơn trên danh nghĩa là gia gia của hắn.
 
Trải qua nhiều năm nhu vậy thì dưới sự trợ giúp không tình nguyện của Hàn Phong thì Hàn Thiên Sơn cũng đã trở thành một Thiên giai cường giả. Hiện giờ cũng chính là Thiên giai cường giả duy nhất của Hàn gia.
 
Đối với Hàn gia mà nói chính là thập phần trọng yếu. Cho nên Hàn Thiên Sơn đối với Hàn phong cũng thập phần cảm kích. Nhưng hắn cũng biết được với năng lực và thực lực của Hàn Phong thì chắc chắn hắn cũng không có coi trọng Hàn gia ngày hôm nay.
 
Cho nên hắn cũng không hi vọng Hàn Phong quay trở lại Hàn gia. Cuối cùng hắn cũng đành đem tinh lực đổ dồn lên người của Hàn Nhất Nguyên, phụ thân của Hàn Phong.
 
Vì để có thể tạo uy tín cho Hàn Nhất Nguyên mà Hàn Phong cũng đáp ứng yêu cầu của Hàn Thiên Sơn cũng xuất hiện ở trong gia tộc.
 
Mà mọi người nhìn thấy thanh niên thiên tài Hàn Phong trong truyền thuyết thì ánh mắt vô cùng sùng bái. Về phần Hàn Nhất Nguyên thì lại là ước ao và đố kị.
 
Làm xong tất cả những chuyện này thì Hàn Phong ở đế đô cũng không có chuyện gì khắc nữa. Cùng với việc của Trầm Ngọc àm hắn cùng với chúng nữ không có muốn ở lại đế đô.
 
Cho nên Hàn Phong liền quyết định phản hồi Huyền Thiên tông, đồng thời hắn cũng an bài mang Trầm Ngọc trở về.

 
Về phần Hư Không thì lúc trước theo Hàn Phong đến đế đô vốn muốn tiêu diệt Diệt Hoàng là để báo đáp ân cứu mạng của Hàn Phong cho nên mới đi theo hắn. Mà hôm nay Trọng Tài giả đã bị diệt, Diệt Hoàng tuy rằng may mắn chạy trốn nhưng mà Hàn Phong cũng đã là Thiên giai thất phẩm cường giả.
 
Kể từ đó sự tình Hư Không lúc tước đáp ứng cũng coi như là đã hoàn thành. Cho nên khi Hàn Phong quyết định trở về Huyền Thiên tông mà Hư Không cũng quyết định ly khai.
 
Hàn Phong tuy rằng cũng từng nghĩ tới việc giữ Hư Không. Nhưng hắn cũng biết Hư Không trời sinh tính cao ngạo, rất có thể vì mình có ân với hắn mà lưu lại nhưng mà về lâu về dài thì Hư Không cũng sẽ rời đi. Cho nên Hàn Phong cũng không có làm sự tình như vậy.
 
Đồng thời dù Hàn Phong cũng cảm thấy nuối tiếc nhưng hắn cũng không có khuyên can. Cứ như vậy sau khi nhóm người Hàn Phong ly khai đế đô thì Hư Không cung yên lặng ly khai đế đô, tiêu thất khỏi mắt mọi người.
 
Nhưng thật ra có điều ngoài ý muốn chính là Triệu Vô Cực chủ động muốn đi theo Hàn phong.
 
Mà điều này thì Hàn Phong mong còn không được cho nên cũng không có cự tuyệt.
 
Hàn Phong sơm đã từ trong tu luyện tỉnh lại, dựa theo thói quen, hắn đầu tiên là đến thăm Trầm Ngọc, sau đó điều trị kinh mạch cho Trầm Ngọc. Đồng thời cũng là để cho kinh mạch của nàng cũng không bị dẫn đến việc bế tắc.
 
Đây là Hàn Phong trong một năm nay nếu không có sự tình nào đặc biệt tình sẽ đích thân đến.
 
Lúc này, thời gian bọn họ rời khỏi đế đô cũng là đã trở về một năm thời gian.
 
Trong một năm nay, Hàn Phong cơ bển đều chưa có ly khai Huyền Thiên tông nửa bước. Mà một năm thời gian này cũng là đem cảnh giới của hắn đột phá ngoài ý muốn lên Thiên giai thất phẩm cũng triệt để củng cố lại.
 
Đồng thời cũng triệt để luyện hóa cỗ năng lượng tinh thuần khổng lồ ở trong cơ thể, triệt để trở thành năng lượng cho bản thân.
 
Lúc trước bởi vì Trầm Ngọc chết mà Hàn Phong kích động dẫn đến việc tấn nhập Thiên giai thất phẩm cường giả.
 
Nhưng về sau với kinh nghiệm phong phú của Triệu Vô Cực và Hư Không thì cũng đồng thời thấy được sự bất ổn trong việc này. Nếu như không củng cố tu vi thì rất có khả năng tu vi thụt lùi trở về Thiên giai lục phẩm.
 
Bây giờ cũng đã qua một năm thời gian, phần lớn thời gian Hàn phong cũng là ở trong mật thất tu luyện. Mà lúc trước trở lại Huyền Thiên tông thì sự tình của Trầm Ngọc cũng khiến cho tâm tình trên dưới Huyền Thiên tông trở nên thương tâm.
 
Trầm Ngọc ở trong Huyền Thiên tông cũng là vô cùng tốt, không đơn giản là việc nàng lớn lên xinh đẹp mỹ lệ, càng bởi vì nàng tính cách ôn nhu hiền lành, đối với người ngoài vô cừng tốt.
 
Mặc dù mấy năm gần đây việc Trầm Ngọc luyện dược đã đạt tới cảnh giới đại sư cho nên cống hiện của nàng đối với Huyền Thiên tông càng không phải nói quan trọng tới mức nào.
 
Bởi vậy, trong giới trẻ của Huyền Thiên tông nói ai có tầm ảnh hưởng nhiều nhất thì đầu tiên chính là Hàn Phong. Mà kế tiếp chính là Trầm Ngọc.
 

Với địa vị của Trầm Ngọc ở Huyền Thiên tông hiện nay thì cho là đồng bối đệ tử nhìn thấy nàng cũng phải hành lẽ. Có thể thấy địa vị của nàng quan trọng như thế nào.
 
Nhưng vô luận địa vị của nàng có biến hóa như thế nào thì Trầm Ngọc đối với người ngoài thủy chung như nhất chính là vô cùng quan trọng.
 
Mà đệ tử trong Huyền Thiên tông nếu như gặp sự tình gì khó giải quyết đến hỏi Trầm Ngọc thì nếu nàng có thể giúp được, nàng sẽ tận tình giúp đỡ.
 
Cũng chính bởi vì như vậy, Trầm Ngọc ở tại Huyền Thiên cũng được các đệ tử kính yêu, đương nhiên cũng có rất nhiều người ái mộ.
 
Bất quá đối với những đệ tử đồng bối với Hàn Phong, tỷ như Mạnh Hùng thì mấy người này cũng rõ ràng. Tuy mấy năm nay Trầm Ngọc không có biểu lộ ra tâm tư nhưng bọn họ cũng biết rõ thực ra từ lâu trái tim của Trầm Ngọc đã thuộc về Hàn Phong rồi.
 
Mà Hàn Phong là ai, trên dưới Huyền Thiên tông chỉ sợ không ai không biết, bởi vậy rất nhiều đệ tử sinh tâm ái mộ với Trầm Ngọc cũng chỉ đành tiếc nuối, triệt để cắt đứt đoạn tâm tư này.
 
Hôm nay Trầm Ngọc gặp nạn, sinh tử chưa biết, đối với đông đảo đệ tử của Huyền Thiên tông thì không thể nghi ngờ được chính là vô cùng chấn động.
 
Hôm nay lúc Hàn Phong đi tới gian phòng của Trầm Ngọc cũng phát hiện một đạo thân ảnh khác.
 
Trông thấy đạo thân ảnh này bưng một chậu nước trong tay, bộ dáng bận bịu thì trên mặt Hàn Phong cũng lộ ra vẻ tươi cười. Mà thân ảnh kia khi phát hiện ra Hàn Phong đến cũng quay đầu lại khẽ cười nói:
 
- Ngươi tới rồi!
 
Chủ nhân thân ảnh này không ai khác chính là thân tỷ muội của Trầm Ngọc- Tiêu Linh.
 
Trong một năm nay, tuy rằng Huyền Thiên tông cũng có an bài một vài nữ đệ tử phụ trách việc thay phiên nhau an bài cho Trầm Ngọc. Nhưng mà Tiêu Linh cũng là vẫn kiên trì mỗi ngày đều tới chăm sóc cho Tâầm Ngọc. Có thể được tình cảm của hai người sâu đậm tới như thế nào.
 
Thấy Tiêu Linh bận rộn như vậy thì Hàn Phong cũng tiến lên ôn nhu vuốt mái tóc của nàng. Mặc dù hai người đã từng có quan hệ xác thịt nhưng mà Tiêu Linh vẫn chưa thể bỏ được cái tính hay xấu hổ của mình.
 
Hàn Phong thấy thế thì cũng khẽ cười, mà Tiêu Linh cũng là bất mãn gắt giọng nói:
 
- Ngọc nhi muôi muội còn ở đây!
 
Nghe được Tiêu Linh nhắc nhở như vậy thì Hàn phong cũng không khỏi trầm xuống buồn bã/. Tuy rằng một năm đã trôi qua nhưng mà một màn sự tình kia vẫn luôn hiện rõ trong đầu Hàn Phong không thể nào xóa nhòa.
 
Tiêu Linh cũng cảm thụ được nội tâm Hàn Phong biến hóa, không khỏi dùng bàn tay của mình vuốt mặt hắn, ôn nhu nói:
 

- Muội biết huynh đã rất tận lực. Ngọc nhi muội cũng không muốn thấy huynh như vậy đâu. Nàng ấy nhất định muốn huynh sống cuộc sống thật là vui vẻ.
 
Nghe Tiêu Linh ôn nhu khuyên bảo thì Hàn Phong thoáng khống chế nội tâm tâm tình, lập tức lần thứ hai nở nụ cười, dùng tay vuốt mặt Tiêu Linh ngữ khí kiên định nói:
 
- Ta phát thệ ta sẽ không có để cho các muội bị bất kỳ thương tổn nào nữa. Nếu như có bất kỳ ai dám làm các muội bị thương thì kẻ đó chắc chắn phải chết.
 
Hàn Phong nói cũng khiến cho Tiêu Linh cực kỳ cảm động, nhắm mắt lại khẽ tựa vào lòng của Hàn phong, ngũ khí cũng nỉ non nói:
 
- Muội tin tưởng huynh! Muội tin huynh sẽ bảo hộ được mọi người. Muội cũng tin tưởng được một ngày nào đó Ngọc nhi muội sẽ tỉnh lại.
 
Hai người trầm mặc hồi lâu, Hàn Phong đột nhiên có chút chần chờ nói:
 
- Linh nhi! Xin lỗi! Huynh….
 
Ai biết còn nói chưa hết câu thì Tiêu Linh đã lấy ngón tay che lấy miệng Hàn Phong, Tiêu Linh ôn nhu lắc đầu, vẻ mặt thâm tình nhìn Hàn Phong nói:
 
- Muội biết huynh nói gì, nhưng huynh cũng không cần phải xin lỗi. Tâm tư của Ngọc nhi muội từ lâu muội đã biết. Muội chỉ sợ Ngọc nhi muội vẫn ngây ngốc tưởng rằng không có ai biết vẫn giữ bí mật này trong lòng.
 
Nói tới chỗ này thì Tiêu Linh cũng tức giận trừng mắt liếc nhìn Hàn Phong, tiện đà nói:
 
- Mà huynh cũng thật là đầu gỗ. Nhiều năm như vậy mà cũng không thể nào nhận ra được tình ý của Ngọc nhi muội.
 
Hàn Phong nghe vậy thì trong lòng cười khổ.
 
Lẽ nào hắn đúng như Tiêu Linh nói là đầu gỗ? Đương nhiên là không phải, đối với tình ý của Trầm Ngọc, hắn cũng đã đoán biết được từ lâu, chỉ là một phương còn có Tiêu linh, cho nên hắn mới không dám làm điều gì quá đáng khiến cho các nàng đau buồn.
 
Kiếp này có thể có được ngoài ý muốn đạt được, Hàn Phong cũng cảm thấy thập phần may mắn, tự nhiên hắn cũng không muốn trở nên phức tạp.
 
Hơn nữa mấy năm nay hắn suốt ngày bôn ba khắp nơi, ngược lại cũng không có bao nhiêu thời gian để xử lý chuyện này. Bởi vậy chuyện này mới có thể kéo dài tới ngày hôm nay. Chỉ sợ nếu bây giờ hắn nghĩ cách giải quyết thì cũng không thể nào tìm ra được biện pháp.
 
Tiếp theo chờ Tiêu Linh tỉ mỉ lau rửa cho Trầm Ngọc thì Hàn Phong cũng như thường lệ dùng đấu khí để bảo vệ tâm mạch cho Trầm Ngọc. Xong xuôi đâu đấy thì hắn lại đặt nàng nằm xuống dưới giường.
 
Sau khi mọi việc đã làm xong thì mặt trời cũng đã lên cao đến định. Hàn Phong cùng với Tiêu Linh ly khải khỏi phòng của Trầm Ngọc.
 
Kế tiếp cũng không cần phải lo lắng cho Trầm Ngọc, bởi vì mỗi ngày đều có nữ đệ tử của Huyền Thien tông đến chiếu cố cho Trầm Ngọc. Hiện tại Hàn Phong ở Huyền Thiên tông địa vị cũng rất cao, không cần phải nói tới. Chỉ sợ trong Huyền Thiên tông trừ Huyền Cơ Tử ra thì cũng không có ai có thân phận cao hơn Hàn Phong.
 
Bởi vì tuy rằng là nhóm tam hệ đệ tử đầu tiên nhưng Hàn Phong cũng khong có giống như những đệ tử khác, mỗi ngày đều phải tiến hành thần tu.
 
Bất quá hôm nay Hàn Phong bớt một chút thời gian tới tu luyện trường của chúng đệ tử. Lúc này trong Huyền Thiên tông những đệ tử không có nhiệm vụ gì thì đều đến luyện võ trường.
 
Chẳng qua hôm nay cũng không có giống như ngày thường. Hôm nay luyện võ trường vô cùng náo nhiệt.

 
Hàn Phong mới vừa rồi đến liền phát hiện ra bốn năm tốp đệ tử đang tụ tập lại một chỗ tựa hồ đang không ngừng cao hứng bàn luận về chuyện gì.
 
Chúng đệ tử trên mặt thần tình hưng phấn thì chắc hẳn không phải là chuyện gì xấu. Mà từ khi Trầm Ngọc gặp nạn tới nay tựa hồ Huyền Thiên tông cũng không có náo nhiệt như vậy.
 
Vì vậy là mặc dù vẫn trong thời gian thần tu thì Hàn Phong ngược lại cũng không có bất luận hờn giận gì. Chẳng qua hắn chỉ mỉm cười nhìn những đệ tử thảo luận một cách vui vẻ.
 
Một bên Tiêu Linh tuy rằng cũng là đệ tử của Huyền Thiên tông nhưng mà thân phận đặc thù. Ngoại trừ là công chúa của đế quốc ra thì cũng có quan hệ mật thiết đối với Hàn Phong cho nên những người khác cũng không có dám đứng ở trước mặt nàng lỗ mãng. Cho nên việc thần tu này đối với Tiêu Linh cũng không cần phải thực hiện.
 
Hôm nay Huyền Thiên tông trải qua mấy năm phát triển thì cũng đã có thêm rất nhiều đệ tử mà quy mô của Huyền Thiên tông cũng lớn hơn rất nhiều.
 
Hôm nay ở luyện võ trường so với năm đó Hàn Phong mới nhập môn thì đông đảo hơn rất nhiều.
 
Tất cả những chuyện này nếu như ở kiếp trước thì Hàn Phong cũng không có dám nghĩ tới.
 
Ngay khi Hàn Phong nhìn tất cả quang cảnh trước mắt thì trong đám tân sinh Lâm Phỉ Vân đang bị không ít đệ tử vây quanh cũng đã phát hiện ra Hàn Phong. Cho nên Lâm Phỉ Vân thoát khỏi đoàn người mà nhanh chóng chạy lại phía hắn.
 
Đã qua nhiều năm như vậy. Lâm Phỉ Vân cũng đã trở thành một cô nương xinh đẹp. Hôm nay Lâm Phỉ Vân một mái tóc đen tuyền phủ xuống vai càng làm cho nàng càng thêm mê người, nghiễm nhiên có thể so với Tiêu Linh.
 
Chẳng qua hôm nay duyên đáng yêu kiều diễm nữ Lâm Phỉ Vân cũng không giống như trước nghịch ngợm bất hảo. Chỉ thấy trong mắt nàng sự tinh quái.
 
Ở trong diễn võ trường Lâm Phỉ Vân dung mạo tự nhiên là tiêu điểm trong đám người. Cho nên nhất cử nhất động của nàng đều được các đệ tử khác để ý.
 
Cho nên khi mọi người nhìn thấy Lâm Phỉ Vân chạy về phía xa thì cũng nhất thời nhìn thấy thân ảnh của Hàn Phong. Nhất thời hiện trường tiếng nghị luận càng thêm nhiệt liệt. Trong đó cũng có kèm theo sợ hãi và sùng bái.
 
Mặc dù Hàn Phong một năm nay đều ở trong Huyền Thiên tông nhưng bởi vì muốn củng cố tu vi, đồng thời chiếu cố Trầm Ngọc cho nên một năm này hắn cũng ru rú trong nhà, rất ít gặp mặt người khác. Cho nên bây giờ đột nhiên xuất hiện cũng khiến cho chúng đệ tử phải kinh ngạc.
 
Mà Lâm Phỉ Vân nhảy về phía Hàn phong, trên mặ lộ ra thần sắc tươi cười, nói:
 
- Sư huynh, huynh sao hôm nay lại rảnh rỗi tới đây?
 
- Huynh cũng lâu rồi không có ra ngoài, cho nên cũng muốn đến xem! Bất quá ta thấy hôm nay tâm tình của mọi người rất cao, có phải hay không hôm nay có sự tình gì?
 
Hàn Phong cười nói.
 
Lâm Phỉ Vân nghe vậy thì liếc nhìn Hàn Phong rồi chế nhạo nói:
 
- Thật không biết huynh có phải là đệ tử của Huyền Thiên tông nữa hay không. Dĩ nhiên ngay cả trong tông phát sinh sự tình gì cũng không có biết!
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận