Ngạo Thị Thiên Địa


Khoảnh khắc đó, sắc mặt Tử Y tái vô cùng, biểu tình trên mặt vặn vẹo, nhưng Tử Y vẫn chỉ nghiến chặt răng, hai mắt nhìn thẳng vào bóng người cách đó không xa.
 
Khóa chặt mục tiêu, Tử Y dùng chút sức lực cuối cùng còn lại trong người, đẩy năng lượng ra ngoài cơ thể.
 
Sau đó, Tử Y cũng ngã gục ra sau, may mà được mấy vị trưởng lão bên cạnh nhanh tay đỡ lấy nên mới không ngã xuống đất.
 
Chỉ có điều, Tử Y căn bản không quan tấm đến tình hình bản thân, hai mắt vẫn nhìn chằm chằm vào những biến hóa ngoài chiến trường.
 
Hàn Phong lúc này, cảm nhận được một luồng sức mạnh bàng đại thuần túy đang tiếp cận bản thân mình.
 
Nếu như không phải nghe thấy những gì Tử Y vừa nói, có lẽ Hàn Phong sớm đã bỏ chạy rồi.
 
Nhưng hắn hiểu, Tử Y sẽ không hại hắn, chí ít không phải lúc này, bởi vì như Tử Y nói, sinh tử của cả thiên khởi giả nhất tộc đang nằm trong tay Hàn Phong.
 
Nên Tử Y chắc chắn sẽ không để hắn xảy ra chuyện.
 
Cố nén cảm giác muốn bỏ chạy, Hàn Phong đánh thêm một quyền vào mắt trái con hắc ma viêm.
 
Đau quá, cuối cùng hắc ma viêm cũng không chịu được và phải lùi lại phía sau. Hàn Phong mượn thế lùi theo nó, vừa hay vào đúng vị trí mà luồng năng lượng bàng đạo thuần túy đi qua.
 
Hàn Phong nghiến răng, rút hết đấu khí trên người, đồng thời nhủ thầm:
 
- Liều!
 
Gần như trong cùng khoảnh khắc Hàn Phong đưa ra quyết định, luồng năng lượng thuần túy đó trực tiếp ập vào người hắn.
 
Bầu trời như bừng sáng, sáng đến nỗi đám đông thiên khởi giả bên dưới phải lấy tay che mắt lại.
 
Giây phút luồng năng lượng thuần túy truyền nhập vào cơ thể, Hàn Phong chỉ cảm thấy tứ chi của mình như muốn đứt lìa.
 
Cố nén cơn đau, nhưng Hàn Phong vẫn phải rống lên một tiếng khe khẽ.
 
Một giây đó, Hàn Phong thậm chí còn nghĩ, hay là Tử Y phát hiện ra điều gì nên muốn hại mình.
 
Chỉ có điều ý nghĩ ấy vừa xuất hiện lập tức biến mất không chút dấu vết.s
 
Bởi vì cảm giác đau đớn lúc này đã chiếm lĩnh toàn bộ tư duy hắn.
 
Một giây, hai giây….
 
Đối với Hàn Phong mà nói, có lẽ vô số giây đã trôi qua, cuối cùng cơn đau dần lắng xuống, Hàn Phong phát hiện những kinh mạch gần như đã đứt lìa trong người mình, dường như đang có sự thay đổi.
 
Trong lúc Hàn Phong còn đang nghi hoặc, từng luồng năng lượng thuần túy nhanh chóng truyền nhập vào tứ chi bách cốt. Năng lượng vốn đã tiêu hao gần hết khôi phục lại trạng thái tốt nhất.
 
Một giây sau, Hàn Phong phát hiện đấu khí trong người đang vận chuyển nhanh chóng, luồng năng lượng thuần túy bàng đại ấy dưới sự vận chuyển của đấu khí, trực tiếp bị cơ thể hấp thu, dung hòa, cuối cùng hoàn toàn chuyển hóa thành sức mạnh bản thân.
 
Năng lượng không ngừng tăng lên, Hàn Phong nhất thời cảm thấy dễ chịu vô cùng, cảm giác đau đơn ban đầu cũng hoàn toàn biến mất.
 
Hàn Phong đắm chìm trong niềm khoái cảm sức mạnh bạo tăng.

 
Hơn nữa, khoảnh khắc này, sâu trong nội tâm hắn hình như đang phát sinh một tia biến hóa, chỉ là Hàn Phong nhất thời không nói rõ được.
 
Cách đó không xa, Hắc Trạch nhìn thấy động tác của Tử Y, biết rõ Tử Y định làm gì, nhưng vì bị Hàn Phong cầm chân căn bản không kịp làm gì, đành phải trơ mắt đứng nhìn thân thể Hàn Phong biến hóa.
 
Lúc này, sắc mặt Hắc Trạch lúc trắng lúc xanh, mắt ánh lên một tia tàn nhẫn, nghiến răng chỉ huy nói:
 
- Lên! Giết chết tên đó, không để cho hắn hoàn thành tẩy lễ!
 
Mặc dù hắc ma viêm không biết Hàn Phong đang làm gì, nhưng bản năng nói với nó, nếu như không tiêu diệt Hàn Phong thì khí tức đáng sợ truyền đến từ người hắn sẽ uy hiếp nó.
 
Bởi vậy, sau một tiếng rống lớn, hắc ma viêm xòe rộng hai cánh, mặc kệ vết thương trên người, chớp mắt đã thấy xuất hiện trước mặt Hàn Phong.
 
Cái miệng máu mở to, một luồng nhiệt khí đột nhiên xuất hiện, trực tiếp xuyên qua không trung, ập thẳng vào người Hàn Phong.
 
Chỉ có duy nhất Tử Y là phát hiện ra tình hình trước mắt.
 
Từ đầu đến cuối, ánh mắt Tử Y không hề rời khỏi Hàn Phong.
 
Ngay từ lúc Hàn Phong một đòn đả thương hắc ma viêm, Tử Y đã phát hiện ra một số vấn đề, bây giờ ông cũng đáng cược, cược cho ông không nhìn nhầm.
 
Những biến hóa trên người Hàn Phong mặc dù chỉ kéo dài khoảng mười giây, nhưng trong mắt người ngoài thì chỉ như một cái chớp mắt.
 
Nhưng, lúc hắc ma viêm liều lĩnh lao đến chỗ Hàn Phong, trái tim Tử Y cũng gần như ngừng đập.
 
Ông muốn giúp đỡ nhưng trên người lại chẳng còn chút sức lực nào.
 
Hàn Phong là niềm hi vọng duy nhất của tộc ông, nếu như bây giờ Hàn Phong thất bại, cũng có nghĩa thiên khởi giả nhất tộc bại vong.
 
Tử Y khó có thể chấp nhận điều này.
 
Luồng khí nóng mang theo sức mạnh hủy diệt gần như nuốt chửng thân thể Hàn Phong trong nháy mắt.
 
Hắc Trạch xem đến đây, không khỏi cười điên cuồng, những áp lực và phẫn nộ mà Hàn Phong mang lại cho hắn cũng cùng Hàn Phong theo gió biến mất.
 
Hắc Trạch lạnh lùng nhìn bộ dạng chật vật của Tử Y, cười như điên như dại, nói:
 
- Tử Y, tia hi vọng cuối cùng của ngươi mất rồi, nhưng ngươi vẫn chọc giận ta thành công, hôm nay ta nhất định nhổ tận gốc thien khởi giả nhất tộc, không tha một ai!
 
Tử Y nghe vậy, mi mắt hơi động, không biết trong lòng đang nghĩ gì.
 
Hắc Trạch thấy vậy, lạnh giọng nói:
 
- Ta cũng không ngờ, ngươi dám liều mạng tìm một tên võ giả đến giúp, nếu như không phải ngươi cùng những người khác liên hợp thi triển thánh ngôn thuật thì ta cũng không nghĩ ra tên tiểu tử đó là một võ giả tu luyện đấu khí.
 
Những lời Hắc Trạch nói nhất thời tạo nên một cơn chấn động mới, tất cả mọi ánh mắt đều dồn về phía Tử Y, trong đó ẩn chứa sự hoài nghi cường liệt.
 
Tử Y không để ý đến những ánh mắt xung quanh, chỉ khẽ thở dài, nhìn Hắc Trạch đang đứng ngạo nghễ giữa không trung, trầm giọng nói:
 

- Tất cả những gì ta làm hôm này đều là để cứu thiên khởi giả nhất tộc, ta tự cảm thấy không hổ thẹn với lòng mình, bây giờ Hàn Phong đã chết, ta cũng không thể ngăn cản được ngươi, muốn chết muốn giết thế nào, tùy ngươi.
 
Hắc Trạch nghe vậy, trong lòng vui lắm, mất mấy chục hôm nay cuối cùng cũng hoàn thành tâm nguyện, còn gì có thể khiến Hắc Trạch vui được như hơn thế.
 
- Ha ha! Từ hôm nay, thiên khởi giả nhất tộc sẽ hoàn toàn biến mất, hắc ma viêm, lên! Giết chết bọn chúng, từ nay về sau, chúng ta sẽ là chủ nhân mới của không gian này!
 
Hắc Trạch hưng phấn nói.
 
Con hắc ma viêm dưới chân phát ra một tiếng rống nho nhỏ, giết được tên sâu bọ đáng ghét mang đến cho nó bao nhiêu nhục nhã khó chịu, hắc ma viêm cũng rất hưng phấn.
 
Nghe Hắc Trạch nói, con mắt phải còn lại của nó ánh lên một tia dị sắc, hai cánh đột nhiên rung mạnh, dùng tốc độ nhanh đến dị thường hất Hắc Trạch từ trên lưng xuống.
 
Hắc Trạch không ngờ có biến hóa này, căn bản không kịp phòng bị đã bị hắc ma viêm ném xuống đất.
 
- Hắc ma viêm, ngươi làm gì vậy!
 
Hắc Trạch bị hành động bất ngờ này làm cho giật mình, lạnh giọng quát.
 
Chỉ có điều, hắc ma viêm vẫn tỏ ra không hề quan tâm, thậm chí còn đột nhiên cúi người, lao về phía Hắc Trạch.
 
Nhìn thấy động tác này của hắc ma viêm, Tử Y ngây người, sau đó bật cười điên cuồng:
 
- Ha ha! Hắc Trạch, không ngờ chứ! Con súc sinh này không phải là thứ ngươi có thể điều khiển đâu, không ngờ hôm nay ngươi còn chết trước ta! Hay! Hay quá!
 
- Khốn kiếp! Hắc ma viêm, ngươi dám phản bội ta, ngươi…
 
Hắc Trạch còn chưa nói hết câu, đã bị một quyền của hắc ma viêm trực tiếp biến thành thịt nát.
 
Kì thực với thực lực của Hắc Trạch không đến nỗi bị hắc ma viêm tiêu diệt nhanh như thế, nhưng bởi vì biến cố diễn ra quá nhanh, nhanh đến nỗi hắn không kịp phản ứng.
 
Hắc Trạch lúc nãy còn đắc ý, bây giờ đã biến thành một đống thịt nát.
 
Hắc ma viêm sau khi giết chết Hắc Trạch, phát ra một một tiếng kêu vô cùng hưng phấn.
 
Bọn Tử Y nhìn thấy kết cục của Hắc Trạch, trong lòng vừa vui lại vừa buồn.
 
Bởi vì Hắc Trạch chết rồi, không còn ai điều khiển con súc sinh này nữa, cũng chính là nói, bây giờ thiên khởi giả nhất tộc đã cầm chắc cái chết.
 
Đột nhiên, trong lòng tất cả mọi người nổi lên một cảm giác bi ai.
 
Hắc ma viêm không quan tâm xem những con người nhỏ bé này đang nghĩ gì, bây giờ nó chỉ muốn phát tiết cho đã.
 
Hai cánh lại xòe rộng, thân hình cự đại của hắc ma viêm tiếp tục lao về phía bọn Tử Y, hình như định một hơi giết chết tất cả.
 
Tất cả thiên khởi giả trong lòng không khỏi rùng mình, nhưng bản năng muốn sống bắt họ phải nghĩ cách đối kháng, cho dù họ biết co làm thế nào cũng là vô ích.
 
Nhưng, trong lúc mọi người nghĩ mình sẽ chết chắc, đang định liều mạng thì thân thể khổng lồ của hắc ma viêm đột nhiên khừng lại, sau đó co giật diên cuồng.

 
Không ai biết đã xảy ra chuyện gì.
 
Chỉ có Tử Y mặt lộ ra một tia mừng rỡ.
 
Liền sau đó, những người khác cũng đã phát hiện ra dị trạng, một khối bạch quang chói mắt bất ngờ xuất hiện sau lưng hắc ma viêm.
 
Bạch quang vừa tan, bóng người bên trong cuối cùng cũng hiện ra.
 
Là Hàn Phong!
 
Lúc mọi người nhìn rõ diện mạo hắn, không khỏi đồng thanh hoan hô.
 
Cho dù khí tức mạnh mẽ của con hắc ma viêm trước mặt vẫn khiến họ sợ đến nghẹt thở, nhưng vẫn không ảnh hưởng đế tâm trạng của họ lúc này.
 
Nguyên nhân rất đơn giản, chỉ trong một thời gian ngắn, Hàn Phong đã dùng thực lực của mình chinh phục sự cao ngạo trong họ.
 
Đúng vậy, trong lúc tất cả đều không biết làm gì, không nhìn thấy một tia hi vọng thì Hàn Phong đột nhiên xuất hiện, dùng thân thể của mình chặn đứng đòn tấn công của hắc ma viêm.
 
Trong lúc mọi người không biết làm gì với con quái vật đáng sợ này thì Hàn Phong lại cho họ hi vọng.
 
Cũng chính vì lý do này, lúc nãy hơn hai mươi thuật sĩ hệ điều trị dưới sự hiệu triệu của Tử Ym chịu giao phó tính mạng của mình cho hắn.
 
Tất cả đều là Hàn Phong dùng thực lực của mình mang đến.
 
Lúc nãy, khi Hàn Phong biến mất trong luồng khí nóng, mọi người tưởng hi vọng của mình đã bị đập tan, cho dù Hắc Trạch - kẻ một tay chế tạo ra con quái vậ bị hắc ma viêm dẫm chết, cũng không khiến họ cảm thấy vui mừng.
 
Nhìn Hắc Trạch, họ dường như cũng thấy kết cục sắp tới của mình.
 
Thử hỏi trong hoàn cảnh đó, ai có thể vui mừng được.
 
Nhưng, khoảng khắc Hàn Phong xuất hiện, mọi buồn lo phiền muộn trong lòng như biến thành hư không, thay vào đó là một sự hưng phấn cực độ.
 
Luận theo logic bình thường, sự xuất hiện của Hàn Phong chưa đủ để chứng minh họ đã được cứu.
 
Nhưng trong hoàn cảnh tuyệt vọng này, chỉ cần có một tia hi vọng, những con người đã gần kề cận cái chết cũng sẽ điên cuồng nắm lấy.
 
Họ gửi gắm tất cả hi vọng của mình lên người Hàn Phong, cho dù tia hi vọng đó vô cùng mong manh.
 
Hàn Phong đương nhiên không thể hiểu nổi tâm trạng của họ lúc này.
 
Lúc này, trong lòng hắn cũng đang ngập tràn vui sướng, cảm nhận sức mạnh căng tràn trong cơ thể Hàn Phong thậm chí còn cảm thấy có chút không chân thực.
 
Vừa lúc nãy thôi, trải qua tẩy lễ đau đớn, Hàn Phong phát hiện, tu vi của mình đã có đột phá.
 
Đấu khí bao nhiêu năm không tiến triển, chỉ trong một thời gian ngắn lại thành công tấn cấp lên thiên giai bát phẩm!
 
Thiên giai bát phẩm!
 
Bốn chữ này đối với Hàn Phong vô cùng cần thiết.
 
Có lẽ rất nhiều người nghĩ Hàn Phong chưa tròn ba mươi, đã là một thiên giai thất phẩm tuyệt thế cường giả, vốn liếng đó đủ để coi thường cả đại lục.
 
Nhưng, đối với Hàn Phong mà nói, vẫn chưa đủ.
 
Bởi vì hắn là người được tái sinh, có hơn người khác bốn trăm năm kinh nghiệm nên biết những chuyện mà người khác không biết.
 

Có cơ sở phong phú đó, Hàn Phong cảm thấy những gì hắn đạt được hôm nay là điều tất yếu, cho dù nỗ lực hắn bỏ ra người thường không sao tưởng tượng nổi.
 
Nhưng cũng chính bởi vậy, với điều kiện đó, thiên giai thất phẩm có phải là thực lực mà hắn phải có không?
 
Nhưng, hôm nay tiến nhập thiên giai bát phẩm, trong lòng Hàn Phong lại có một cảm giác hoàn toàn khác.
 
Dù sao đại lục này cũng không có thiên giai cửu phẩm tồn tại, cho dù là thiên giai cửu phẩm từng xuất hiện trong những tin đồn đại mấy ngàn năm trước thì cũng là truyền thuyết.
 
Chí ít Hàn Phong chưa từng gặp một thiên giai cửu phẩm cường giả nào trên đại lục.
 
Hay nói cách khác, thiên giai bát phẩm chính là đỉnh phong của giới võ giả.
 
Trước đây Hàn Phong chỉ cách đỉnh phong một bước, theo như tính toán thì hắn sẽ tiến được thêm bước nữa trong vòng mười năm.
 
Mười năm sau, Hàn Phong chỉ mới hơn ba mươi, thiên giai bát phẩm ba mươi tuooit mặc dù không thể nói sau này không có ai, nhưng trước đó thì đúng là không cổ nhân nào làm được như vậy.
 
Hơn nữa, theo như trí nhớ của Hàn Phong thì bốn trăm năm sau không còn thiên tài như hắn xuất hiện.
 
Nhưng, Hàn Phong cũng không ngờ điều này lại diễn ra trong không gian của thuật sĩ đen. Dựa vào sự giúp đỡ của những người đã từng là kẻ thù của võ giả, bất ngờ một bước tiến vào cảnh giới mà vô số cường giả mơ ước.
 
Hàn Phong nhất thời cũng không biết phải cảm khái thế nào.
 
Kì thực, lúc hắc ma viêm phun khí nóng vào hắn, Hàn Phong đã hồi phục triệt để. Trước khi khí nóng ập đến một tích tắc, hắn dùng sức mạnh vừa mới tấn cấp của mình, tránh khỏi đòn công kích của hắc ma viêm.
 
Sở dĩ bây giờ Hàn Phong mới xuất hiện không phải là để chứng minh với những người khác là hắn còn tồn tại, mà vì vừa tấn cấp lên thiên giai bát phẩm, Hàn Phong cần có thời gian thích ứng với sức mạnh của mình.
 
Lúc nãy hắn không xuất hiện, không phải là hắn không quan tâm đến chuyện sinh tử của những con người này.
 
Việc hắc ma viêm làm phản giết chết Hắc Trạch, Hàn Phong đều nhìn thấy hết, đó cũng là một cơ hội tốt để hắn tranh thủ thời gian.
 
Khi hắc ma viêm chuẩn bị tấn công mọi người, cũng là lúc Hàn Phong có thể động thủ.
 
Hắn đương nhiên không thể trơ mắt đứng nhìn những người vừa giúp đỡ mình phải chết.
 
Lúc trước dựa vào thực lực thiên giai thất phẩm, hắn có thể một mình chống đỡ công thế của hắc ma viêm, đừng nói gì bây giờ đã là thiên giai bát phẩm.
 
Có thực lực của một thiên giai bát phẩm, Hàn Phong của lúc này tự tin đạt đến đỉnh điểm.
 
Trước đây Hàn Phong phải tuyệt đối thận trọng với nó, nhưng lúc này trong mắt hắn, nó chỉ là một con bọ có thực lực cường đại và biết tự hồi phục mà thôi.
 
Đúng vậy, trong mắt Hàn Phong lúc này, hắc ma viêm chỉ là một con bọ.
 
Không phải Hàn Phong tự tin quá mức, mà là hắn hiểu rõ sức mạnh bản thân.
 
Đến mức độ này của Hàn Phong, tư tưởng đương nhiên cũng sẽ phát sinh chuyển biến, nhưng không phải loại chuyển biến có thể ảnh hưởn đến tính cách của hắn.
 
Chỉ đơn thuần là có những lý giải khác trên phương diện sức mạnh.
 
Nếu như nói, đã đạt đến cảnh giới thiên giai bát phẩm, giấc mơ không thể chạm đến của vô số cường giả mà Hàn Phong vẫn phải duy trì tâm thái phòng bị như trước đây, đó không phải là một chuyện đáng buồn hay sao.
 
Mặc dù Hàn Phong biết, kẻ thù lớn nhất trong lòng hắn là Võ Hoàng Điện, nhưng với thực lực mới này, hắn vẫn có thể tự tin.
 
Nếu như nói, con sâu trước mắt là con ma vật năm ngàn năm trước mang lại cho đại lục không biết bao nhiêu kiếp nạn nói không chừng Hàn Phong còn phải thận trọng một chút.
 
Nhưng hắc ma viêm trước mắt rõ ràng không phải, dù nó có là đồng loại của con ma thú kia, thù vẫn có một sự cách biệt rất lớn.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận