Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Trận đấu của Đạm Đài Liên đã chấm dứt toàn bộ, vận mệnh nàng như thế nào đã xác định. Trần Hạo thắng, nàng cùng Trần Hạo đều vào. Trần Hạo thua, có thể là nàng cùng Di Minh Hạo vào. Bởi vì Trần Hạo tuy còn có ba trận quyết đấu chưa bắt đầu, nhưng đối thủ lại là ba người bọn Nghê Kiếm Bình, Dương Phàm cùng Lý Dật Phong, hầu như là thua chắc, đương nhiên điều kiện tiên quyết là hắn cùng mình chiến đấu là chân thật... Nếu hòa, tích phân của ba người sẽ là hoàn toàn nhất trí, vậy chỉ sợ còn cần chiến đấu lần nữa để xác định. Chẳng qua loại tỷ lệ này rất nhỏ, bởi vì Đạm Ðài Liên cũng hiểu Trần Hạo và Di Minh Hạo là từng có khúc mắc, trận chiến đấu này nhất định là điên cuồng, thậm chí là sinh tử quyết đấu...

Hít vào một hơi thật sâu, trong đôi mắt của Đạm Ðài Liên lóng lánh một tia cảm xúc nói không rõ, nhìn về phía Trần Hạo trên lôi đài.

...

“Ngày này sang năm sẽ là ngày giỗ của ngươi!”.

Di Minh Hạo nhìn chằm chằm Trần Hạo, âm trầm vô cùng nói, cùng lúc nói khí tức trên người bỗng nhiên khủng bố tăng vọt lên.

“Còn có lời gì muốn nói? Có thì mau nói đi, về sau sẽ không có cơ hội nữa!” Vẻ mặt Trần Hạo trong bình tĩnh mang theo một tia lạnh lẽo, thản nhiên nói, tự nhiên liền ngạo khí nghiêm nghị, hắn chỉ đứng như vậy, không có chiến ý bốc lên, không có khí tức lưu động, thật yên lặng đứng, tựa như căn bản không đem chiến đấu sắp đến đặt ở trong mắt.

...

“Quá ngông cuồng rồi nhỉ? Hoàn toàn không đem Di Minh Hạo đặt ở trong mắt...”

Giờ khắc này, vô số người thầm nghĩ. Đạm Ðài Liên càng là nhíu mày, tâm tình hồi hộp hẳn lên. Nàng chính là khắc sâu rõ ràng năng lượng không gian kia của Di Minh Hạo có bao nhiêu khủng bố. Nếu nàng không phải cửu phẩm ý đế, có được năng lực cảm ứng vượt xa người thường mà nói, chỉ sợ chết cũng không biết chết như thế nào, nhưng Trần Hạo...


...

“Không có cơ hội? Bản thái tử trái lại muốn xem là ai không có cơ hội! Ha ha ha...” Nghe được Trần Hạo nói, Di Minh Hạo lại kiêu ngạo vô cùng nói. Nói xong liền tràn ngập khinh thường cười ha ha.

Oành!

Cùng lúc đó, Di Minh Hạo bỗng nhiên sử dụng hộ thể cương khí màu lam sẫm tượng trưng cho cửu phẩm võ đế đỉnh phong, khí tức quanh thân càng là bắt đầu điên cuồng tăng vọt, biểu cảm trên mặt hắn tràn ngập kiêu ngạo ương ngạnh, coi rẻ chúng sinh, ánh mắt nhìn về phía Trần Hạo, càng là tràn ngập khinh bỉ cùng trào phúng.

Thấy một màn như vậy, trọng tài khẽ nhíu mày. Bởi vì giờ phút này, hắn còn chưa tuyên bố trận đấu bắt đầu, dựa theo quy củ, Di Minh Hạo là không thể dẫn đầu sử dụng hộ thể cương khí.

Trọng tài đang muốn nói cái gì, lại bỗng nhiên mở to hai mắt nhìn. Lúc mọi người đều cho rằng khí tức của Di Minh Hạo đã dâng lên tới đỉnh, không khí trong toàn bộ lôi đài bỗng nhiên cuồng bạo bắt đầu tuôn trào, thiên địa năng lượng lấy tốc độ kinh người hướng về Di Minh Hạo hội tụ mà đi, giống như trăm sông đổ về biển, vạn lưu quy tông.

Tê tê...

Sau ngắn ngủi nháy mắt, hộ thể cương khí màu lam sẫm kia của Di Minh Hạo trào vào trong cơ thể.

Oành!

Nháy mắt trào vào lại nở rộ ra hào quang rực rỡ, nhưng mà...

Làm cả diễn võ trường đều nháy mắt ồ lên cùng hít ngược khí lạnh là hộ thể cương khí của hắn biến thành màu tím nhạt!

Màu tím nhạt tượng trưng cho võ tông!

“Võ tông... Di Minh Hạo đã tấn thăng đến võ tông! Trời...”

“Không phải chứ? Sao có thể? Sao có thể nhanh như vậy?”

“Võ tông! Tiểu tử này đã tấn thăng đến võ tông?”

Dương Phàm, Lý Dật Phong, Nghê Kiếm Bình đều kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, đám người Hoàng Khởi, Vân Phi Yên, Ðông Phương Tuấn cũng hít ngược một ngụm khí lạnh, khiếp sợ đứng dậy.


Cửu phẩm võ đế đến võ tông, tầng vách ngăn này chính là tương đối khó khăn, mặc dù là siêu cấp thiên tài, không có một năm đến một năm rưỡi đều đừng mơ đột phá. Nghê Kiếm Bình, Dương Phàm, Lý Dật Phong người nào không phải thiên tài hạng nhất? Nhưng bọn hắn ở cảnh giới cửu phẩm võ đế lại ước chừng lâu tới nửa năm, cũng chính là ở trước lúc xếp hạng Tân Tú bảng, mới thông qua phương thức điên cuồng cửu tử nhất sinh, hiểm hiểm tấn thăng.

Nhưng bằng vào Cửu Chuyển Ðế Vương Đan mới tấn thăng đến cửu phẩm võ đế, giờ phút này, Di Minh Hạo lại đã tấn thăng đến võ tông!

Khiếp sợ!

Không ai không khiếp sợ. Mọi người đều hiểu, Di Minh Hạo là cố ý lúc này phá tan vách ngăn. Chẳng lẽ hắn ở lúc đối mặt Đạm Ðài Liên, đã lĩnh ngộ vách ngăn? Khả năng không lớn! Nếu khi đó lĩnh ngộ mà nói, hắn sao có thể không phá tan, mà làm cho bản thân cùng Đạm Ðài Liên chiến thành ngang tay?

Hiển nhiên, Di Minh Hạo là ở sau khi chiến đấu với Đạm Ðài Liên lĩnh ngộ. Sự thật là cái gì đã không quan trọng. Quan trọng là Di Minh Hạo đã tấn thăng đến võ tông!

“Ha ha ha... Bản thái tử kỳ tài ngút trời, ngay cả ông trời cũng rất chiếu cố! Ngươi quả thực rất mạnh, nhưng chỉ là ngày hôm qua! Đương nhiên, bản thái tử cũng phải cảm tạ ngươi, hoàn toàn chọc giận bản thái tử, không có ngươi, chỉ sợ bản thái tử còn cần một đoạn thời gian mới có thể đột phá đến võ tông... Ha ha ha... Trọng tài, còn chưa bắt đầu sao? Ta đã chờ không được nữa...” Di Minh Hạo kiêu ngạo nói. Cùng lúc nói cũng thu hồi hộ thể cương khí.

Nghe được Di Minh Hạo nói, trọng tài nhìn thoáng qua Trần Hạo, sau khi thấy Trần Hạo không có chút ý tứ nhận thua, dứt khoát lưu loát tuyên bố trận đấu bắt đầu.

Rầm rầm!

Trọng tài thanh âm chưa dứt, hai người liền đều tế lên hộ thể cương khí.

“Bản thái tử sẽ khiến mọi người biết, ai mới là thiên tài thật sự! Chết đi! Hoàn toàn chết đi!”

Ầm!


Di Minh Hạo không thi triển Di Hình Hoán Ảnh, hai chân đột nhiên bước một bước, nhất thời mặt đất liền xuất hiện hai cái hố sâu, cả người giống như đạn pháo, cuồng bạo đến cực điểm lao về phía Trần Hạo.

Thương! Ông!

Thân động, kiếm ra, lấy Di Minh Hạo làm trung tâm, không gian trong vòng phạm vi trăm trượng đều sinh ra một cỗ vặn vẹo kỳ dị, tấn thăng tông cấp, hắn rõ ràng đối với nắm giữ năng lượng không gian tăng lên vô số lần.

Từng đạo kiếm khí tàn sát bừa bãi, khủng bố lại ẩn chứa năng lượng không gian, mang theo thiên uy huy hoàng bao phủ về phía Trần Hạo!

Bọn người Vân Phi Yên, Hoàng Khởi lau mồ hôi vì Trần Hạo.

...

Ngay tại thời điểm Di Minh Hạo không ai bì nổi muốn bằng vào lực lượng tuyệt đối đem Trân Hạo nhất cử chém giết dưới kiếm, lao về phía Trần Hạo.

Vẻ mặt bình tĩnh lạnh lẽo Trần Hạo cũng động rồi!

Trần Hạo bước ra một bước, đột nhiên thân thể chấn động, trong phút chốc quanh thân dâng lên từng đạo năng lượng khiến cho phạm vi mấy trượng quanh thân hắn chợt dâng lên cuồng phong, làm người ta rõ ràng cảm giác được một cỗ lực lượng hùng hồn như núi như biển lại chí cương chí dương ngưng tụ ở trên người hắn, theo đôi bàn tay hắn ở trước thân lướt qua một loại hình cung tròn tụ lực, Trần Hạo cuồng bạo phát ra một tiếng thét!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận