Ngạo Thiên Cuồng Tôn

“Linh tuyền! Ngươi... Ngươi sao có thể lấy ra?” Hầu như trong nháy mắt, Trần Tuyết đã nhận ra Trần Hạo phóng ra là cái gì.

“Ha ha, Bí mật! Ta cũng không nghĩ tới có thể lấy ra, nhưng nháy mắt chúng ta đi ra, đã là lấy ra rồi... Tốt lắm, bể này thuộc về ngươi. Cũng đủ ngươi hấp thu vài ngày, nếu không đủ, tìm ta lấy là được...”

Trần Tuyết gần như dại ra nhìn Trần Hạo đi ra cái hố nhỏ này.

“Điều này sao có thể? Hắn sao có thể làm được?” Trần Tuyết lần này thật sự là bị hai chữ “Bí mật” của Trần Hạo nghẹn hoảng. Phải biết rằng lúc ở động thiên tu luyện, nàng là từng thử, một khi đem linh tuyền hút vào trữ vật không gian, linh khí trong đó liền biến mất khô cạn, cùng nước bình thường không còn có gì khác nhau. Hơn nữa nàng rõ ràng nhớ Trần Hạo cũng từng thử, cũng không được. Nhưng bây giờ nàng không hiểu vì sao hắn đã làm ra được.

Trừ không ẩn chứa ảo diệu không gian thuộc tính cùng linh tuyền của động thiên tu luyện là giống nhau như đúc!

“Trên người hắn tới cùng có bao nhiêu bí mật?” Trần Tuyết vốn cho rằng bí mật của mình đã đủ nhiều, nhưng cùng Trần Hạo so sánh tựa như xa xa không đủ xem.

Vừa buồn bực, vừa vui sướng, Trần Tuyết sau khi đem cửa hang chặn lại, cởi ra váy lam bị phủ kín vết máu của Trần Hạo, nhảy vào trong linh tuyền, tuy chân nguyên đã sớm đem vết bầm trên người thanh trừ, nhưng thói quen nhiều năm vẫn làm Trần Tuyết nhẹ nhàng chà rửa mỗi một tấc da thịt trắng mịn trong suốt, gỡ xuống khăn che mặt, da thịt nàng trắng hơn tuyết, nghiêng nước nghiêng thành, đôi mắt tuyệt đẹp vụt sáng, không biết nghĩ gì, ước chừng qua hơn mười phút mới dứt bỏ tạp niệm trong đầu, tiến vào trong trạng thái tu luyện.

...

Trần Hạo sau khi ra vẻ bình tĩnh tiến vào trong một cái hố nhỏ, trên mặt lộ ra vui sướng mãnh liệt, dù là hắn cũng không nghĩ tới tồn tại thần bí trong đầu lại mang đến cho hắn kinh hỉ như thế. Tuy chưa thể đem toàn bộ linh tuyền của động thiên mang đi hết, nhưng phỏng ra toàn bộ cũng đủ hình thành một cái hồ nhỏ đường kính hai trăm trượng, sâu một trăm trượng. Cái này giá trị cao không thể lường.

Tâm thần Trần Hạo đắm chìm ở trong Huyền Hoàng Hoàn.

Huyền Hoàng Hoàn ban đầu chỉ là hạ phẩm linh khí nhưng cùng năm thanh linh kiếm tổ hợp cùng một chỗ liền vượt qua thượng phẩm linh khí tiếp cận cực phẩm linh khí. Khác với linh khí bình thường, nó còn có trữ vật không gian, hơn nữa theo cảnh giới của Trần Hạo tăng lên, thể tích trữ vật không gian cũng đang dần dần lớn lên, đến bây giờ Trần Hạo còn chưa cùng Huyền Hoàng Hoàn hoàn toàn dung hợp, nhưng cũng cách không xa.

“Đáng tiếc, đáng tiếc... Nếu không gian của Huyền Hoàng Hoàn đủ lớn, nói không chừng có thể đem toàn bộ linh tuyền trong động thiên đều cất vào...”


Không gian Huyền Hoàng Hoàn ban đầu, Trần Hạo cho tới bây giờ không cảm thấy nhỏ, nhưng bây giờ lại hầu như bị nước suối chiếm đầy. Có thể khẳng định lúc ra khỏi động thiên tu luyện, tồn tại thần bí là giúp hắn đựng đầy. Chẳng qua giờ phút này hắn bước vào nửa bước Nguyên Anh, mới nhiều ra một chút không gian.

“Một trượng vuông ẩn chứa thiên địa linh khí tương đương với một viên hạ phẩm nguyên tinh thạch, linh tuyền của ta chừng ba trăm vạn trượng lập phương liền tương đưong với ba trăm vạn viên hạ phẩm nguyên tinh thạch, cũng chính là ba vạn viên thượng phẩm nguyên tinh thạch... Ba ngàn viên cực phẩm nguyên tinh thạch! Động thiên tu luyện chẳng qua mới đạt được một trăm viên cực phẩm nguyên tinh thạch mà thôi...” Tâm thần Trần Hạo đắm chìm ở trong Huyền Hoàng Hoàn, trong lòng tính toán nói.

“Chủ nhân, giá trị của linh tuyền cũng không thể tính như vậy. Linh tuyền này tuy mất đi ảo diệu của không gian thuộc tính, nhưng vẫn ẩn chứa một cỗ khí tức viễn cổ, năng lượng trong đó cũng cực kỳ tinh thuần, bán cho luyện đan sư, luyện khí sư, giá sẽ tăng lên mấy lần! Hơn nữa, chủ nhân ngươi khẳng định cần phụ tu hạ đan đạo cùng khí đạo, đến lúc đó tự mình dùng càng tốt...” Y Đằng Thái nói.

“Ừm. Thứ tốt đương nhiên giữ lại chính mình dùng.” Trần Hạo đáp.

Đan đạo, khí đạo, hầu như toàn bộ người tu luyện đều sẽ dính đến, chỉ là chủ tu cùng phụ tu. Nhất là khí đạo, sau khi tới Nguyên Thần cảnh, cơ bản mỗi người đều phải học tập, dù sao linh khí cường đại đạt được rất khó, muốn làm cho vũ khí của mình phát huy ra uy lực lớn nhất liền chỉ có thông qua không ngừng cải tạo. Hơn nữa cũng chỉ có chính mình rõ ràng nhất mình cần cái gì. Luyện khí sư có thể luyện chế ra linh khí cường đại, nhưng không nhất định là linh khí thích hợp mình nhất. Cao thủ thật sự, bản mạng pháp bảo đều là thông qua bản thân không ngừng hoàn thiện rèn luyện mà có.

Tâm thần từ Huyền Hoàng Hoàn đi ra, Trần Hạo lại luyến tiếc đem linh tuyền rót vào bể tắm, dù sao giờ phút này vừa mới tấn thăng nửa bước Nguyên Anh, hắn đã ở trạng thái đỉnh phong, cho nên liền cởi ra quần áo nhuộm đầy vết máu cùng rách rưới, chân nguyên khẽ động liền đem vết bẩn quanh thân thanh trừ, sau khi đổi một bộ trường bào bình thường, đến trong hang lớn, vận năng lượng, ở trong phạm vi trăm trượng bày ra tầng tầng kết giới, sau khi xác định sẽ không quấy rầy đến Trần Tuyết, Trần Hạo lấy ra Ngũ Hành Kiếm, tâm thần hòa vào trong đó, đâm ra từng kiếm.

Chiến một trận với Kiếm Vũ Phỉ, Trần Hạo không còn bất cứ con bài chưa lật nào đáng nói. Bây giờ hắn phải làm là đem ngũ phương thần thú truyền thừa thật sự dung nhập đến trong Bạch Kim Phá Thiên Trảm, hơn nữa hoàn toàn đem Bạch Kim Phá Thiên Trảm biến thành tuyệt chiêu liên phát thật sự. Chỉ cần làm được hai điểm này, chiến lực của hắn liền có thể lại tăng lên.

Cùng lúc đó, nhìn xem có thể đột phá cảnh giới kiếm đạo hay không. Trần Hạo đã thức tỉnh kiếm ý, kiếm ý đã sớm đến cảnh giới kiếm đạo nhất trọng thiên. Hơn nữa, chiến một trận với Kiếm Vũ Phỉ, đối mặt kiếm đạo ý chí khủng bố, làm Trần Hạo rõ ràng cảm giác được kiếm ý của hắn mơ hồ có dấu hiệu đột phá. Một khi tăng lên tới kiếm đạo nhị trọng thiên, mặc dù chưa lĩnh ngộ kiếm đạo ý chí, chiến lực cũng có thể tăng lên không ít.

Về phần kiếm đạo ý chí, Trần Hạo cũng không cầu xa. Bởi vì hắn cũng chưa tu luyện kiếm quyết tương ứng, lại thêm cảnh giới kiếm ý cũng không cao, rất khó sinh ra kiếm đạo ý chí.

...

“Hô...”


Thoáng như phiêu đãng ở trên hư không trong động thiên cỡ nhỏ, Kiếm Vũ Phỉ thở ra một hơi thật dài, chậm rãi mở mắt.

“Không hổ là tiên tôn ý chí, chỉ là một tia thần niệm đã có thể ngưng tụ ra động thiên cỡ nhỏ cường hãn, nếu là người thật sẽ cường đại bao nhiêu? Hai ngày thời gian mà thôi, không có bất cứ linh dược chữa thương nào, ta không những đã khôi phục tới trạng thái đỉnh phong, kiếm đạo ý chí càng là đột phá đến đại thành trung kỳ. Bây giờ thi triển Giang Sơn Kiếm Quyết tầng thứ năm Vũ Ðộng Giang Sơn tất nhiên sẽ không chịu bất cứ cắn trả gì...”

Đôi mắt Kiếm Vũ Phỉ bắn ra tinh quang, trên mặt tràn đầy một sự tự tin, thầm nghĩ.

“Hừ, Trần Hạo, đừng để ta tìm được ngươi. Nếu không, ta chắc chắn đem ngươi thiên đao vạn quả, hình thần đều diệt! Còn có nữ nhân kia cũng phải chết! Về phần Vu Thừa Phong... Chỉ có thể tạm thời nhẫn nhịn...” Kiếm Vũ Phỉ lạnh giọng nói, trong lòng đã có tính toán.

Cảm ứng được động thiên cỡ nhỏ mắt thấy sắp tan vỡ, Kiếm Vũ Phỉ chậm rãi đứng dậy, không cam lòng trong tâm càng sâu, hận ý đối với Trần Hạo càng đậm.

Sau khi bước ra khỏi động thiên cỡ nhỏ, Kiếm Vũ Phỉ lần nữa xuất hiện ở trong thiên không chi thành, thiên địa linh khí chung quanh cực kỳ nồng hậu, hiển nhiên so với khu vực ban đầu của nàng và đám người Trần Hạo cũng phải cao cấp hơn.

Không có bất cứ gì do dự, Kiếm Vũ Phỉ sau khi phát ra tin túc, bóp vỡ thông tin phù của tông môn.

Chuyện của nàng và Vu Thừa Phong cơ bản nhất trí. Chẳng qua nàng không có ý đồ để đệ từ tông môn đuổi giết Vu Thừa Phong. Bởi vì Kiếm Vũ Phỉ hiểu Vu Thừa Phong là siêu cấp thiên tài của cửu phẩm tông môn Bàn Long cốc quần đảo Nam Hải, Bàn Long cốc là tông môn so với Thiên Hà tông còn cường đại hơn nhiều, ở quần đảo Nam Hải có được địa vị có một không hai, cao thủ Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong cùng nửa bước Hóa Thân của bọn họ tuyệt đối so với Thiên Hà tông của Kiếm Vũ Phỉ nhiều hơn. Mặc dù nàng, đệ tử trong tông môn chỉ sợ cũng không dám đi trêu chọc, không cần thiết lãng phí khí lực. Trừ phi là nàng gặp được Vu Thừa Phong lạc đàn, nếu không liền chỉ có thể tạm thời buông tha hắn.

...

Mười hôm sau.

“Thừa Phong, vẫn là không có bất cứ tin tức gì. Chúng ta không thể trì hoãn nữa, thiên không chi thành này chỉ có không đến hai tháng thời gian, hai mươi ngày nữa khu vực thành cổ trung tâm sẽ mở ra! Chúng ta phải xuất phát rồi, nói không chừng ở nơi đó có thể gặp được bọn chúng...”


Sâu trong thiên không chi thành, trên đỉnh một ngọn núi, một thanh niên khí tức cường hãn, rõ ràng là nửa bước Hóa Thân cảnh, thản nhiên nói. Thanh niên này mặt như quan ngọc, một bộ áo bào trắng không nhiễm hạt bụi nhỏ, bên người đứng hai nữ tử cực kỳ xinh đẹp, một trái một phải làm nền ở bên cạnh hắn, rõ ràng là có quan hệ thân mật. Nếu người của quần đảo Nam Hải nhìn thấy tất nhiên biết người này là ai.

Thanh niên này chính là đứng đầu hạch tâm đệ tử Bàn Long cốc tông môn mạnh nhất quần đảo Nam Hải, Diệp Thiện Thủy. Chiến lực sâu không lường được, ẩn chứa huyết mạch viễn cổ thần long, cũng là dẫn đầu các đệ tử Bàn Long cốc lần này khảo thí tổng xếp hạng thứ nhất. Mặc dù là Vu Thừa Phong cũng không dám nói có tuyệt đối nắm chắc vượt qua người này. May mà Diệp Thiện Thủy chỉ ở cùng cái đẹp ngao du thiên hạ, hơn nữa so với Vu Thừa Phong lớn hơn mười tuổi, cũng không tồn tại quan hệ cạnh tranh. Hơn nữa hai người đều là háo sắc, lại đều là tuyệt đỉnh thiên tài, cho nên quan hệ cá nhân rất thân.

“Được rồi, tạm thời cũng chỉ có thể như vậy...” Vu Thừa Phong sắc mặt âm trầm nói. Ở dưới Diệp Thiện Thủy kêu gọi, toàn bộ đệ tử Bàn Long cốc tiến vào Thiên không chi thành cùng với người tông môn bọn Hàn Trí bốn tuyệt đỉnh thiên tài đã tìm kiếm suốt mười ngày, nhưng chưa đạt được bất cứ tin tức nào của Trần Hạo, Trần Tuyết cùng Kiếm Vũ Phỉ.

“Ngươi là theo chúng ta hay là tự mình hành động?” Diệp Thiện Thủy hỏi.

“Cái này... Theo ngươi đi...” Vu Thừa Phong tựa như có chút cố kỵ nói.

“Ha ha, đây cũng không phải là tính cách của ngươi...”

Sắc mặt Vu Thừa Phong có chút khó coi, nói: “Ngươi là chưa nhìn thấy Trần Hạo và Kiếm Vũ Phỉ kia mạnh bao nhiêu... Một kẻ có thể tuyệt chiêu liên tục phát, hơn nữa có được ngũ phương thần thú truyền thừa, một kẻ khác kiếm đạo ý chí cũng đã đến đại thành chi cảnh, hơn nữa luyện thành giang sơn kiếm đạo tầng thứ năm. Ta tạm thời không phải đối thủ của bọn họ, trừ phi huyết mạch của ta có thể thức tỉnh đến tầng thứ hai, nhưng con mẹ nó...”

“Ðược rồi. Lực lượng huyết mạch của ngươi so với ta cũng mạnh hơn rất nhiều, tất nhiên rất khó thức tỉnh. Theo ta đi, gặp bọn chúng ta giúp ngươi chém giết là được! Ngươi nếu là không thể tăng lên thực lực nữa, rời Thiên không chi thành liền dẫn động thiên phạt đi...”

“Ừm.” Vu Thừa Phong gật gật đầu, đáp.

...

Tê tê tê!

Oành oành oành!

Ba đạo kiếm quang sắc bén vô cùng hầu như cùng lúc phát ra, trong phút chốc một ngọn núi đường kính ba trăm trượng liền bị cắt thành ba đoạn, ầm ầm sụp đổ.


Kiếm ý sắc bén vô cùng, ước chừng duy trì mấy phút đồng hồ mới chậm rãi tiêu tán.

“Ba kiếm liên tục phát, ta đã có thể thoải mái làm được! Cảnh giới kiếm ý cũng đột phá đến kiếm đạo nhị trọng thiên, chỉ là ngũ phương thần thú vẫn không thể tự nhiên dung hợp, xem ra không phải một chốc một lát có thể hoàn thành, chỉ có sau khi cùng ngũ phương thần thú tiến thêm một bước dung hợp trước mới có thể... Dù vậy chiến lực của ta cũng có không ít tăng lên. Măc dù là gặp phải siêu cấp thiên tài Nguyên Anh hậu kỳ cũng có bảy phần thắng. Gặp Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong cùng nửa bước Hóa Thân, có ảo diệu không gian thuộc tính cùng tâm pháp dung nhập thiên địa vạn vật, giữ mạng hẳn là không thành vấn đề...” Trần Hạo chậm rãi thu kiếm, trong lòng âm thầm phán đoán.

“Được rồi sao?”

Ngay tại lúc này, sớm đứng ở phụ cận Trần Hạo, Trần Tuyết lên tiếng hỏi. Một bộ váy lam duyên dáng yêu kiều, giờ phút này khí tức của nàng hiển nhiên cũng đã có tịnh tiến.

“Không sai biệt lắm. Gặp lại Vu Thừa Phong, ngươi có mấy phần thắng?” Cảm ứng khí tức của Trần Tuyết, Trần Hạo hỏi.

“Mười phần! Điều kiện tiên quyết là hắn chưa mạnh lên.” Trần Tuyết tràn ngập tự tin nói. Gần mười ngày thời gian tiêu hóa hấp thu, Trần Tuyết tiến bộ không ít hơn Trần Hạo chút nào, không những từ Nguyên Anh cảnh sơ kỳ đỉnh phong đột phá đến trung kỳ, hơn nữa Hỗn Ðộn Kiếm Quyết cũng có tịnh tiến, luyện thành tầng thứ sáu Phong Vân Lôi Kiếp, hơn nữa cũng đem Độc Cô Kiếm Quyết Trần Hạo truyền thụ lĩnh ngộ một ít.

Không thể không nói loại tốc độ tăng lên gần như yêu nghiệt này của hai người tuy cùng hoàn cảnh tu luyện gặp may mắn của thiên không chi thành có quan hệ rất lớn, nhưng đối với một số siêu cấp thiên tài khác vẫn là nhanh hơn rất nhiều.

“Không sai. Vậy xuất phát đi!”

“Trực tiếp đi sâu vào trong đi, nội vực thành cổ sắp mở ra rồi, lấy thực lực chúng ta, chỉ cần ẩn nấp chút, giữ mạng là không thành vấn đề!” Trần Tuyết nói.

“Ừm”

...

Tê tê!

Năm ngày sau, hai người trừ đả tọa khôi phục thì phi hành, không dừng đi về phía sâu trong thiên không chi thành. Trên đường cũng gặp được không ít người tu luyện cùng yêu thú phi hành, nhưng hai người đều lặng yên tránh đi, một là không có tính khiêu chiến, hai là trì hoãn thời gian, cách khu vực thành cổ trung tâm mở ra đã không còn bao nhiêu thời gian, bon họ cũng không có thời gian lãng phí, ba là người muốn tìm bọn họ phiền toái quá nhiều, một khi bại lộ có thể sẽ đưa tới vô số cao thủ. Ngay cả đệ tử của Đông đại lục, rất nhiều người cũng muốn chém giết Trần Hạo, huống chi Trần Hạo đã chém giết mấy tuyệt đỉnh thiên tài của quần đảo Nam Hải cùng Tây đại lục.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận