Tu vi tuy không cao nhưng tinh khí thần cả người lại như một ngọn lửa thiêu đốt. Tràn ngập vạn trương hào hùng, vẻ mặt đó, tư thái đó, như muốn làm một việc lớn mất đầu, rải máu nóng làm cho vạn người kính ngưỡng, hơn nữa quỳ bái, quên sinh tử, quên tất cả, chỉ có chiến, chiến, chiến!
Đệ tử này tư chất bình thường, Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong miễn cưỡng thông qua khảo thí, không có lực lượng siêu cấp thiên tài vượt cấp bày ra, thật sự dựa vào cảnh giới của mình thỏa mãn điều kiện. Nhưng chính là một đệ tử cực kỳ bình thường như vậy ở trước mặt rất nhiều thiên tài lại đánh ngã ba đệ tử Thiên Kiếm tông Nguyên Anh sơ kỳ đỉnh phong hơn nữa có được công kích so với hắn càng mạnh hơn, rõ ràng đã đến tình trạng dầu hết đèn tắt cũng không nhận thua, lần nữa khiêu chiến người thứ tư của đối phương. Như là tiểu vũ trụ bùng nổ, tuy thua ở trên tay người thứ tư nhưng cũng làm cho người thứ tư không còn bao nhiêu chiến lực.
Một người điên cuồng như thế, hai người vẫn điên cuồng như thế, thẳng đến người thứ năm vẫn điên cuồng như thế. Năm người yếu nhất của Trích Tinh môn ở dưới vạn người dõi theo, không thể tuởng tượng chiến thắng hai mươi ba gã đệ tử Thiên Kiếm tông!
Lúc mỗi người trở về đều bị thương nặng hơn nữa hao hết năng lượng! Nhưng ánh mắt vẫn cuồng nhiệt, như là mê muội, gắt gao nhìn chằm chằm lôi đài!
Chiến thắng Thiên Kiếm tông tồn tại ở bên trên, cao cao như vậy, đó là khái niệm...
Vô luận có thể thành công hay không, cái này đều là chuyện bọn hắn trong cuộc đời cảm thấy điên cuồng nhất.
Đạm Đài Liên ra sân.
Một bộ váy dài màu phấn hồng, dáng người uyển chuyển có hứng thú, khuôn mặt tuyệt đẹp, như hoa sen gần bùn mà không nhiễm. Đã tấn thăng đến Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong, nàng tản mát ra khí tức so với bất cứ một lần nào trước đây đều khủng bố hơn, còn chưa khai chiến, ở dưới chiến ý khủng bố, quanh thân đã mơ hồ bốc lên hào quang ngọn lửa!
Nhưng tâm thần cả người lại trầm ổn như núi.
Nàng phải làm là tận khả năng chiến thắng nhiều đối thủ!
...
Thi đấu hai ngày trước, Đạm Đài Liên vốn đã bày ra lực lượng hoàn toàn vượt qua cảnh giới, nhất là thời điểm nở rộ ra lực lượng Phượng Hoàng truyền thừa, mặc dù là nửa bước Hóa Thân ở trước mặt nàng cũng chỉ có thua.
Lần này, đối mặt cửu phẩm tông môn cao cao tại thượng của tu luyện giới, đối mặt Thiên Kiếm tông nhân số gần hai mươi lần bọn họ, Đạm Đài Liên có thể chiến thắng...
Tuy còn chưa có kết quả, nhưng mọi người ở diễn võ trường từ trong khí thế năm người đầu của Trích Tinh môn đã rõ ràng, một lần này chỉ có mười người, Trích Tinh môn tuyệt đối sắp tạo ra thành tích so với Vạn Đan các càng khủng bố hơn.
Bởi vì Đạm Đài Liên, bởi vì Hách Liên Vũ Tử, bởi vì Long Vũ Không từ đầu đến cuối còn chưa có cơ hội ra tay. Long Vũ Không như thế nào, mọi người đều không biết, nhưng Hách Liên Vũ Tử lại là tồn tại so với Đạm Đài Liên càng khủng bố hơn. Điểm ấy không ai hoài nghi...
Ba thiên tài cấp bậc yêu nghiệt đồng thời xuất hiện ở một cái Trích Tinh môn nho nhỏ, nhất định so với chỉ có một yêu nghiệt Lãnh Diệc Hàn, càng mạnh hơn.
...
Không có triền đấu, ra tay liền là tuyệt chiêu!
Đương nhiên, cái gọi là tuyệt chiêu cũng không phải là tuyệt chiêu liều mạng hao phí năng lượng thật lớn, mà là tuyệt chiêu xác định có thể trong mấy chiêu đem đối phương giải quyết, làm cho bản thân tiêu hao nhỏ nhất.
Ở trong sự kinh ngạc của mọi người, Đạm Đài Liên lần đầu tiên hoàn thành thập nhân trảm, bằng vào Thất Tinh tuyệt học, một mình liên tục đánh bại mười tên đệ tử Thiên Kiếm tông, đến lúc này năng lượng của Đạm Đài Liên hầu như hao hết. Nhưng không ai biết, Đạm Đài Liên thắng lợi còn muốn tiếp tục, bởi vì lực lượng Phượng Hoàng niết bàn của nàng còn chưa phóng ra!
Phượng Hoàng Thiên hỏa, tầng sáu, đại thành chi cảnh!
Lúc Đạm Đài Liên lần lượt nở rộ ra ngọn lửa hừng hực đem đối thủ đánh bại vô cùng thê thảm, toàn bộ diễn võ trường đều kinh ngạc, không ai nghĩ đến Đạm Đài Liên vẫn còn ẩn tàng lực lượng Phượng Hoàng niết bàn, trên thực tế nàng quả thật đã ẩn tàng. Lúc nàng bước vào Nguyên Anh trung kỳ, Phượng Hoàng truyền thừa đã dung hợp đến tầng thứ sáu, thật sự bước vào đại thành chi cảnh!
Đáng tiếc, Đạm Đài Liên mặc dù khống chế được phóng thích niết bàn thiên hỏa, cũng chung quy không cách nào kiên trì bao lâu. Lúc chiến thắng thêm bảy người nữa, cũng là tổng cộng mười bảy người, Đạm Ðài Liên không còn bất cứ lực lượng nào còn thừa...
Sáu người thắng bốn mươi người!
...
”Lợi hại, thật là quá lợi hại... Thực lực Đạm Đài Liên này chỉ sợ cao thủ nửa bước Hóa Thân cảnh cũng không phải đối thủ nhỉ? Uy lực Phượng Hoàng Thiên hỏa thật quá mạnh mẽ rồi!”
“Tuyệt không phải đối thủ. Thiên hỏa tầng sáu, chính là đại thành chi cảnh, so với đại thành chi cảnh của thuộc tính chân lý bình thường còn khủng bố hơn nhiều! Hơn nữa, đây là ngọn lửa khủng bố nhất trong thiên địa, đủ để đốt cháy thiên địa vạn vật! Nàng bây giờ chỉ là Nguyên Anh cảnh trung kỳ đỉnh phong, thế mà đã dung hợp đến cảnh giới cao như thế, nếu nàng tấn thăng đến Hóa Thân cảnh sẽ là khái niệm gì?”
“Hãy chờ xem, còn có một Hách Liên Vũ Tử! Dù nói như thế nào, mặc dù Trần Hạo so với Lãnh Diệc Hàn kém hơn một ít, thành tích Trích Tinh môn đạt được cũng tuyệt đối sẽ không kém hơn Vạn Đan các...”
Sắc mặt đám người tông chủ Thiên Kiếm tông, Ngô Nhược Trần, lúc này đều trở nên cực kỳ khó coi. Nhất là tông chủ Thiên Kiếm tông so với tông chủ Phiêu Miểu tông vừa rồi không có gì khác nhau, khuôn mặt già nua nóng rát, tuy nói trong một trăm chín mươi ba gã đệ tử của Thiên Kiếm tông, bốn mươi người bị đào thải đều là yếu nhất, cảnh giới cũng không cao, nhưng tỷ lệ cách xa quá lớn, hơn nữa Hách Liên Vũ Tử của Trích Tinh môn so với Đạm Đài Liên càng mạnh hơn còn chưa ra sân, từ biểu hiện của Hách Liên Vũ Tử hôm qua, sợ là nhân số đào thải càng nhiều.
Ban đầu nhìn thấy Phiêu Miểu tông bị Lãnh Diệc Hàn khiến chỉ còn lại có mười người, hắn còn ở trong lòng khinh thường. Nhưng bây giờ hầu như có thể khẳng định Thiên Kiếm tông bọn họ cũng không tốt hơn đến đâu...
...
Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong Dạ Phi Tuyết sau khi chiến thắng bốn gã Nguyên Anh hậu kỳ thì thua trận. Tuy không có cách nào cùng Đạm Đài Liên so sánh, nhưng cái thành tích này xuất hiện ở Trích Tinh môn cũng làm cho người ta kinh ngạc.
Chợt Hách Liên Vũ Tử rốt cuộc ra sân!
Một bộ đồ trắng, tay áo dài bay bay, khuôn mặt nhỏ tuyệt đẹp lành lạnh như trăng, tản ra một cỗ khí tức băng hàn, như nữ thần ánh trăng, đem ánh mắt mọi người toàn bộ diễn võ trường đều ngưng tụ đến trên người.
Thương!
Chỉ là hạ phẩm linh khí, nháy mắt Nguyệt Quang kiếm ra khỏi vỏ làm trời đất tối sầm lại, ngay cả hào quang mặt trời chói chang nhô lên cao cũng bị che lấp. Từng cơn gió lạnh thổi quét toàn bộ lôi đài.
Hách Liên Vũ Tử hoàn toàn có thể lựa chọn bảo kiếm thượng phẩm linh khí, nhưng nàng lại không. Nguyệt Quang kiếm là lễ vật Trần Hạo trước khi bước vào tu luyện giới cho nàng. Hơn nữa, nàng rất thích khí tức của Nguyệt Quang kiếm. Không phải kiếm si, nhưng có tình kết của kiếm si Mặc Vũ Dật đối với kiếm...