Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Xùy!

Khoảnh khắc Trần Hạo rút kiếm. Bách Lý Ngưng Băng cũng điên cuồng di chuyển. Liên tiếp mười mấy lần bị chà đạp, tiến bộ của nàng cũng rất khả quan, chí ít Trần Hạo mô phỏng ra muốn giành thắng lợi trong vòng hai phút đã là chuyện không thể. Nghiêm khắc mà nói, sự tiến bộ này có thể gọi là thần tốc, có điều chỉ dùng kim tiền tạo nên.

Đồng dạng, phải nói là Bách Lý Ngưng Băng là một người độc ác. Người thường không ai có thể chịu được nỗi đau bị giết chết, hơn nữa còn là mười mấy lần liên tục.

“Đây là lần cuối cùng ta không còn lý do tiếp tục tặng tiền cho ngươi nữa! Ngày mai sẽ là thời khắc ta bước vào sân thi đấu, tên tuổi của Bách Lý Ngưng Băng ta chắc chắn sẽ nhanh chóng quật khởi!” Ánh mắt Bách Lý Ngưng Băng nóng bỏng mà điên cuồng. Trong đầu tựa hồ như đang nhìn thấy cảnh tượng mình đứng trên sân thi đấu được vạn chúng hoan hô.

Đương nhiên, nàng không có mù quáng cho rằng thực lực của mình có thể tung hoành ở sân thi đấu, ưu thế lớn nhất của nàng chính là dung mạo, tiềm lực.

Vô Cực Tinh vốn nổi tiếng là nơi sản xuất ra nhiều trai đẹp mỹ nữ, mà nàng còn là cực phẩm của Vô Cực Tinh. Mục đích của nàng rất đơn giản, kết giao với một số quyền quý thực sự thèm thuồng mỹ sắc của nàng, không tiếc tất cả đem tôn nghiêm của mình đoạt lại trước mặt Trần Hạo!

Những việc này trước đây Bách Lý Ngưng Băng khinh không thèm làm, nhưng bây giờ đều vì Trần Hạo mà nàng phải làm!


Nữ nhân một khi đã điên cuồng, đáng sợ hơn nhiều so với nam nhân, nhất là mỹ nữ cấp hồng nhan họa thủy.

...

“Các vị, chúng ta đã bước vào khu vực tương đối an toàn, bây giờ chúng ta có thể quan sát không gian hỗn loạn tràn ngập năng lượng phức tạp và các loại huyền ảo.

Vèo Vèo vèo!

Một tháng sau khi Ngân Dực Vô Cực Hào bắt đầu phi hành, Nguyên Như thiên tôn bước ra khỏi phòng điều khiển. Theo thanh âm của hắn, phần đỉnh, hai bên trái phải của Ngân Dực Vô Cực Hào đột nhiên từ từ mở ra những khung cửa sổ, lộ ra một tầng vật chất trong suốt như thủy tinh, có thể nhìn rõ cảnh tượng bên ngoài.

“Không gian hỗn loạn là một không gian thần kì huyền ảo, so với không gian của Vô Cực Tinh chúng ta thậm chí toàn bộ Hạo Vũ tinh hệ đều thần kì hơn, vĩ đại hơn! Rất nhiều tuyệt học cường hãn, thiên đạo pháp tắc đều được tu luyên giả lĩnh ngộ tạo ra trong không gian hỗn loạn. Đợi các ngươi bước vào Thiên Tiên cảnh, có thể tự do rong ruổi trong không gian hỗn loạn, tự nhiên sẽ hiểu sự thần bí và vĩ đại của nó. Hạo Vũ tinh hệ chúng ta chỉ là một tinh hệ tương đối cường đại trong vũ trụ, mà trong vũ trụ có vô số tinh hệ được phát hiện và tinh hệ chưa được phát hiện... Rốt cục có bao nhiêu thì không ai có thể đưa ra con số chính xác. Nhưng... không gian hỗn loạn vẫn là môi giới đem tất cả tinh hệ và tinh cầu liên kết lại. Nếu không có không gian hỗn loạn, phi hành đến Á Dĩnh Tinh không chỉ là nửa năm thời gian, mấy chục năm thậm chí mấy trăm năm cũng không thể đến nơi...”

Nguyên Như thiên tôn ngước nhìn không gian hỗn loạn rộng lớn, nói.

“Được rồi, bây giờ các ngươi tự do quan sát, mặc dù không thể tiến vào nhưng cũng có thể lĩnh hội được một hai... Nếu vận khí tốt, ngộ tính tốt, nói không chừng có thể lĩnh ngộ được một vài thứ hữu dụng, vậy thì càng lời... Ha ha.”

“Nguyên Như thiên tôn, nhìn không cũng có thể lĩnh ngộ sao?”

“Đương nhiên! Mặc dù xác suất rất nhỏ, nhưng vẫn không phải không có khả năng, trước đây đại sư huynh ta ở trong Ngân Dực Vô Cực Hào, lại là lần đầu tiên rời khỏi Vô Cực Tinh, lĩnh ngộ Thiên long toái tinh quyền! Ha ha, đó là Nhân Tiên cảnh cực phẩm tuyệt học! Cố gắng nỗ lực đi, nhưng cũng đừng miễn cưỡng, cái thứ này nếu không cần ngộ tính càng cần phải có cơ duyên...”

“Nếu tiểu sư đệ lúc này không tu luyện, không biết hắn có thể lĩnh ngộ được cái gì từ không gian hỗn loạn hay không?” Nguyên Như thiên tôn nói xong liền trở về phòng điều khiển, liếc nhìn Trần Hạo vẫn đang hoàn toàn chìm đắm trong tu luyên, khẽ lắc lắc đầu, “Mình nghĩ quá nhiều rồi, sao cứ đem tiểu sư đệ so sánh với đại sư huynh? Tiểu sư đệ mọi phương diện đã vượt qua đại sư huynh, nhưng muốn lĩnh ngộ lúc này vẫn cần cơ duyên cực lớn... Nắm xưa đại sư huynh nhìn thấy các ngôi sao va chạm, sụp đổ, mới lĩnh ngộ ra...”

...

Trong khoang, tất cả mọi người đều nhất tâm nhị dụng cùng chìm đắm trong thế giới thứ hai, còn bản tôn thì toàn bộ tâm thần nhìn ra ngoài không gian vô cùng hỗn loạn.


Thâm thúy, mênh mông, thần bí...

Thỉnh thoảng lại có tinh quang sáng chói xẹt qua, lúc thì một ngôi, lúc thì vài ngôi, có lúc là mưa sao băng liên miên bất tuyệt. Cho dù không nghe thấy bất cứ thanh âm nào, càng không cảm nhận được năng lượng phong bạo của không gian hỗn loạn, nhưng ai cũng biết những lần lóe sáng đó chính là dấu hiệu biến mất của một vì sao.

Không nói người thường, chính là Thiên Tiên, Đại La Kim Tiên đối với không gian hỗn loạn thần bí đều nhỏ bé. Các vì sao đều sẽ biến mất, người cũng vậy.

Không có cái gì có thể thực sự vĩnh hằng...

“Phù...”

Trong khoang, Bách Lý Ngưng Băng thở phào một tiếng, mở to hai mắt. Giây phút nàng mở mắt, ánh mắt nàng vô thức quét qua những người xung quanh, trực tiếp nhìn về phòng điều khiển, chợt khóe miệng nàng nhếch lên, nở ra một nụ cười kiêu ngạo xen lẫn khinh miệt.

“Mới mấy ngày thời gian mà thôi... Thanh niên tài tuấn muốn kết giao với ta có bao nhiêu người? So với họ ngươi là cái gì? Có tư cách gì giẫm đạp tôn nghiêm của ta, coi thường sự tồn tại của ta? Đáng tiếc, mọi người vẫn không đủ tư cách! Ta cần là cường giả chân chính, cường giả có bối cảnh cường đại! Ta còn cần nâng cao cảnh giới và thực lực của mình, chỉ có nâng cấp bậc ta mới có thể kết giao được với nhân vật đẳng cấp cao hơn!”

“Không gian hỗn loạn, tinh thần diễn biến, ẩn chứa chân lý bất tử bất diệt vĩnh hằng... Mặc dù hi vọng không lớn nhưng trước Thiên Tiên cảnh, đây là cơ hội duy nhất của ta... Thế giới thứ hai tạm thời gác sang một bên!”

Ánh mắt Bách Lý Ngưng Băng trở nên phiêu miểu xa xôi, tâm thần hoàn toàn dung nhập vào trong không gian hỗn loạn.


...

Ngân Dực Vô Cực Hào lao đi trong không gian hỗn loạn.

Không ai biết ở một nơi cực kì xa xôi, một phi hành pháp bảo lớn hơn Ngân Dực Vô Cực Hào mười lần đang im lặng dừng trong không gian hỗn loạn, theo không gian phong bạo mà tùy ý phiêu đãng, cách một khoảng thời gian lại quay trở về vị trí cũ, giống như đang chờ đợi điều gì.

Trong khoang.

Địa Tiên cảnh cao thủ năm mươi người, Nhân Tiên cảnh cao thủ một trăm người, Thiên Tiên cảnh cao thủ hai người.

Hình dáng là con người nhưng thân hình tướng mạo có chút không giống tu luyện giả của Vô Cực Tinh.

“Sư huynh, sư tôn lần này phái nhiều người chúng ta đi, hoàn toàn là mượn đao giết gà mà... Nguyên Như thiên tôn đó, một mình ta cũng có thể xử lý, cần gì phải làm phiền sư huynh ngươi?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận