Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Đang bận! Đừng làm phiền ta!” Trần Hạo tức giận nói, không thèm nhìn Long Đình, dựa vào cảm giác đã biết nha đầu này đang ở bên tai mình, thổi khí như lan làm cho tai hắn nhồn nhột “Mẹ kiếp, vừa dụ dỗ, vừa bỏ thuốc, bây giờ còn muốn mình mắc lừa? Đợi giải xong phong ấn nhất định phải giáo huấn nha đầu này một trận. Mấy câu Hạo ca ca, hảo ca ca mà muốn nhất tiếu mẫn ân cừu? Nằm mơ!”
“Hạo ca ca, huynh vẫn còn giận ta sao... Bận gì vậy? Vào sân thi đấu chiến đấu à?”
Trần Hạo không có ý định trả lời Long Đình, vờ như không nghe thấy.
“Ha ha ha...” Long Đình mỉm cười giảo hoạt, nói: “Muội nhìn thấy huynh ở sân thi đấu...”
“Tưởng ta ngốc à?” Nghe thấy những lời Long Ðình nói, Trần Hạo trong lòng thầm nghĩ, “Nhìn thấy ta? Đó là nằm mơ. Ca đúng là đang ở sân thi đấu, nhưng không phải muội có thể nhìn thấy...”
“Gạt huynh đấy. Nhưng muội đang chơi ở sân thi đấu, huynh có muốn đến hay không? Muội biết huynh đang nghe muội nói... Cho huynh biết, muội nhìn thấy một kẻ xấu xí vô cùng...”
“Hả? Đúng là đang ở sân thi đấu thật?” Trần Hạo trong lòng thầm nghĩ, nhưng vẫn không trả lời. Không nghi ngờ, hắn khẳng định kẻ xấu xí mà Long Đình nói chính là Trần Nhật Thiên.
“Đáng hận nhất là kẻ xấu xí đó lại tên là Trần Nhật Thiên. Ðây không phải là sỉ nhục Hạo ca ca huynh sao? Xấu xí không phải lỗi của hắn, nhưng dám tên Trần Nhật Thiên chính là hắn sai rồi, Hạo ca ca, muội giúp huynh giáo huấn hắn, bắt hắn đổi tên, có được hay không?”
“Được!” Trần Hạo cuối cùng cũng không nhịn được, liền trợn mắt nhìn Long Đình nói: “Dám gọi là Trần Nhật Thiên, nhất định phải giáo huấn! Dám tách tên ta, tội không thể tha thứ! Nhưng ta đang bận tu luyện, không thể đi xem, muội giúp ta ra tay, nếu làm tốt, ta sẽ không giận muội nữa...”
“Huynh nói thật chứ?”
“Đương nhiên!” Trần Hạo quả quyết. “Đến đây, đến đây, dám đến, ca sẽ chà đạp nha đầu muội một trận, chà đạp muội còn không biết là ai...”
Trần Hạo sớm đã đợi phong ấn giải trừ để giáo huấn nha đầu Long Đình một trận, cơ duyên trùng hợp gặp được cơ hội này, hắn không thể từ bỏ. Hắn không cho rằng Long Đình có thể đoán ra Trần Nhật Thiên là hắn. Đương nhiên, Trần Hạo không có nghĩ sâu vấn đề này, chỉ muốn nhanh chóng xả giận dù là ở thế giới thứ hai.
Còn có một điểm, Trần Hạo cũng rất hiếu kì thực lực của Long Đình rốt cục mạnh đến đâu.
“Được! Muội sẽ đánh cho kẻ xấu xí đó khóc cha gọi mẹ, sống không được mà chết cũng không xong...” Long Đình nói, đi cũng không đi, liền nằm xuống bên cạnh Trần Hạo, không động đậy nữa.
...
“Rốt cục có phải là huynh ấy hay không?”
Nếu chỉ dựa vào đoạn đối thoại vừa rồi, Long Đình không thể hoàn toàn xác định, nhưng chí ít đã có chút tin tưởng ca ca.
“Hừ hừ, sẽ biết nhanh thôi!” Long Ðình giảo hoạt thầm nghĩ.
...
“Hay! Lợi hại!”
“Anh xấu xí lợi hại quá!”
“Anh xấu xí uy vũ!”
“Anh xấu xí! Mặc dù anh xấu đến kinh thiên động địa, nhưng... ta chịu được! Làm đạo lữ của ta đi!”
“Anh xấu xí anh xấu xí chọn ta đi, ta Trương Tán mời khiêu chiến một trăm tám mươi lần rồi!”
“Anh xấu xí, ta Lý Tư đã mời hai trăm bốn mươi chín lần rồi, ta không muốn biến thành hai trăm năm mươi đâu!”
Dưới lôi đài, tiếng hoan hô, tiếng cảm thán, tiếng thổ lộ cùng những tiếng khẩn cầu được chiến đấu khiến Long Đình phải trợn mắt nhìn kẻ xấu xí, xấu đến buồn nôn trên lôi đài. “Tại sao có thể được hoan nghênh như vậy? Tại sao? Tại sao? Trận đấu vừa rồi dù không tệ nhưng hình như cũng rất bình thường, có cần thiết phải kích động như vậy không?”
Long Đình rất không hiểu, cảm thấy đám đông xung quanh lôi đài đều là một lũ điên khó hiểu.
Đáng tiếc, Long Đình không biết rằng kẻ xấu xí trên lôi đài gặp mạnh thì mạnh, gặp yếu thì yếu, thỏa mãn dục vọng chiến đấu của tất cả mọi người, là kẻ biến thái khiến ai cũng có thể phát huy thoải mái. Đây không phải là chuyện tu luyện có thể làm được, nếu không thì không đắt hàng như vậy.
Đồng dạng, nhãn giới, kiến thức của Long Đình đều gặp cấp thiên tài, nên không cảm thấy kẻ xấu xí biểu hiện được bao nhiêu, nhiều nhất chỉ là tạm được, nhưng những tu luyện giả xung quanh chẳng có mấy người có được điều kiện may mắn như nàng.
...
Ba!
Đúng lúc này, Long Dực đã ở trong lôi đài quan chiến, lại bắn ra ngoài, xuất hiện bên cạnh Long Đình, nói: “Muội muội, rất có khả năng! Rất có khả năng chính là... Á? Muội muội, muội đây là...?”
Một câu chưa nói hết, Long Dực đột nhiên cảm nhận được khí tức của Long Ðình đã biến thành Nhân Tiên cảnh trung kì, nhất thời khiến hắn ý thức được gì đó, kinh ngạc trợn mắt hỏi.
Tít tít tít!
“Á...” Đúng lúc Long Dực kinh ngạc lên tiếng hỏi, Long Đình cũng bất ngờ kinh hô ra tiếng “Ca... là... là hắn! Ha ha ha... Muốn dạy dỗ ta? Hừ hừ... Để xem ai dạy dỗ ai.”
Xuy!
Không đợi Long Dực kịp phản ứng, Long Đình đột nhiên hóa thành một đường lưu quang bay về phía lôi đài.
“Không phải chứ?”
Nhiếp Thiếu Phong và Vân Trung Kiếm vừa đến bên cạnh hai người đều kinh ngạc mở to hai mắt, lập tức nhìn về phía lôi đài.
“Long huynh, Long tiểu thư nàng ấy... nàng ấy...”
“Đừng hỏi ta... Ta cũng không biết muội ấy có uống nhầm thuốc hay không...” Long Dực cũng ngơ ngác nhìn Trần Nhật Thiên trên lôi đài, hắn không hiểu một câu nói đùa của muội muội ẩn chứa bao nhiêu ý nghĩa, dù sao lượng tin tức cũng rất lớn. Có một điểm, chính là muội muội còn khẳng định hơn mình, kẻ xấu xí đó chính là Trần Hạo. Nhưng cái gì “muốn dạy dỗ ta, ta dạy dỗ ngươi” thì không phải là chuyện hắn có thể hiểu được. Tóm lại, hắn biết một chuyện, đó chính là hắn nhìn thấy muội muội lộ ra nụ cười ác má, hắn cũng biết mỗi lần như vậy, người làm ca ca hắn đều phải nhường nhịn ba phần.
Thực lực thật sự của Long Ðình đúng là không bằng hắn, nhưng Long Dực biết bất luận hiện thực hay thế giới thứ hai, nếu Long Đình muốn động chân tay, vậy thì phần thua chắc chắn sẽ là đối phương.
Điều này khiến cho ánh mắt Long Dực nhìn Trần Nhật Thiên bị muội muội khẳng định, tràn ngập đồng tình.
...
Đồng dạng, sau khi thấy có mỹ nữ tuyệt sắc xuất hiện, xung quanh lôi đài vốn đã rất đông tu luyện giả, nhất thời hội tụ lại với tốc độ nhanh hơn, những người biết rõ thân phận Long Đình, còn có hiểu biết nhất định về tác phong Long Đình, đều ngạc nhiên đến suýt rơi tròng mắt, thi nhau thông báo với bạn bè, đồng thời vì muốn thể hiện địa vị và kiến thức của mình, giới thiệu với những người xung quanh về Long Đình, rồi nói nguyên nhân tại sao chàng trai xấu xí kia lại đáp ứng một tu luyện giả chiến tích thắng 0, hòa 0, thua 0 hơn nữa tiền cược chỉ có 10 viên tiên nguyên tinh.
Chưa đến nửa phút thời gian, không khí xung quanh lôi đài trở nên cao trào chưa từng có, đến mức độ khiến người ta không khỏi kinh ngạc.