Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Vậy huyền hỏa cấp chín giải quyết thế nào? Sí Diễm Tinh này đối với chúng ta dù là nhiệm vụ cấp tuyệt cảnh, trong đó cảnh giới huyền hỏa cao nhất cũng chính là cấp chín... Nếu xuất hiện cũng phải gần tinh hạch Sí Diễm Tinh mới đúng, không có lý do gì xuất hiện ở miệng động!”

“Rất đơn giản! Không nhìn thấy Phượng Hoàng có thể hồi phục trong thời gian ngắn sao? Lại nói Phượng Hoàng này chỉ là viễn cổ thần thú vừa mới lên cấp, theo như ta biết, chúng không thể sở hữu năng lực khống chế huyền hỏa cấp chín, mà chúng ở trong huyền hỏa cấp chín không những không sao, lại còn nhanh chóng hồi phục đến trạng thái đỉnh phong...”

“Vậy ý ngươi là chủ nhân chúng nắm giữ huyền hỏa cấp chín? Điều này có khả năng sao?”

Tu luyện giả đến Sí Diễm Tinh đều là Nhân Tiên cảnh, Nhân Tiên cảnh cao thủ trong nhận thức của tất cả mọi người là không thể nắm giữ huyền hỏa cấp chín.

“Cái này...” Tu luyện giả tự cho rằng có thể nhìn thấu bản chất, nhất thời không trả lời được.

“Ta biết rồi!”

Nhưng đúng lúc này, một tu luyện giả khác đột nhiên nghĩ ra điều gì, lớn tiếng nói.

Các tu luyện giả khác vốn dĩ bị cuộc nói chuyện của mấy người thu hút, lập tức nhìn sang tu luyện giả kia.

“Chắc các ngươi đã từng nghe qua hoặc đã từng xem qua một số ghi chép về những người giành được đại cơ duyên, xác suất lớn nhất đều là tu luyện giả khởi động đại cơ duyên, đúng không?”

“Phí lời, người khởi động đại cơ duyên chiếm cứ thiên thời địa lợi nhân hòa, đương nhiên xác suất lớn nhất...”

“Không lẽ ngươi chưa nghe tiền bối từng giành được đại cơ duyên nói người khởi động đại cơ duyên sẽ nhận được chăm sóc đặc thù của đại cơ duyên? Ví dụ làm chậm thời gian của những người khác, ví dụ bảo vệ trạm gác cho thần thú..v..v.. Cho nên nói Phượng Hoàng này không nhất định là có chủ, chúng và cả huyền hỏa cấp chín đột nhiên xuất hiện rất có khả năng chính là những chăm sóc của đại cơ duyên đối với người khởi động! Cho nên ta tin rằng không lâu nữa huyền hỏa cấp chín sẽ biến mất! Tuyệt đối không thể là do chủ nhân Phượng Hoàng tế ra, nếu không, sẽ không chỉ bao phủ miệng động, mà trực tiếp giết chết chúng ta rồi!”

“Có lý!”

“Ừm có lẽ là vậy! Ta cũng nghe tiền bối tông môn nói qua loại tình huống này...”

“Như vậy, vậy chúng ta bây giờ không cần mạo hiểm nữa. Huyền hỏa cấp chín này... ta toàn lực chống đỡ hai phút thời gian đã là không tệ, huống hồ còn có Phượng Hoàng canh giữ!”

“Mẹ nó, ta một phút cũng không chống đỡ nổi. Chỉ có đợi... Hả?”

Tu luyện giả kia đang nói chuyện, đột nhiên cảm ứng được một luồng khí tức khủng khiếp từ hư không truyền đến, liền kinh ngạc nhìn lên bầu trời.

Các tu luyện giả khác cũng có cảm ứng, thi nhau kinh ngạc ngẩng đầu.

“Quách Nộ? Là Quách Nộ?”


“Cái gì?”

“Khí tức khủng khiếp quá... Ðây mới là sức mạnh chân chính của Quách Nộ?”

Thiên Lam Tông Mặc Thiếu Thông, Thiên Tinh Tông Vệ Vô Song và không ít thiên tài đệ tử Huyền Thiên Thành quen biết Quách Nộ, trong lòng đều sợ hãi. Quách Nộ là người thừa kế duy nhất của Quách gia đứng đầu ngũ đại gia tộc, đệ tử thân truyền duy nhất của Hồng Mông chí tôn cao thủ Yến Bắc Thiên, người nắm trong tay Á Dĩnh Tinh, nhưng Huyền Thiên Thành không có bất cứ đệ tử trẻ tuổi nào coi hắn là thần tượng, không phải hắn không có thực lực, mà là vì Long Ðình. Trên thực tế, thực lực chân chính của Quách Nộ dù chưa có người nào được chứng kiến qua nhưng cũng có thể khẳng định là không đơn giản, không nói cái khác, chỉ cần nhìn vào việc hắn từ nhỏ đã được Hồng Mông chí tôn cao thủ thu làm đệ tử thân truyền, đã có phán đoán ra thiên phú hắn trâu bò đến mức nào. Nhưng ba mươi năm thời gian, Quách Nộ hết lần này đến lần khác bị Long Ðình đánh mặt, còn là kiểu bất lực đánh không dám hoàn thủ, mắng không dám hoàn khẩu, đó là bộ dạng của kẻ si tình, khiến người ta không sao sùng bái nổi.

Có thể nói hắn chính là chủ đề được đám thanh niên nhắc đến trong các câu chuyện trà dư tửu hậu. Đương nhiên cũng không ai dám nói trước mặt Quách Nộ.

Bây giờ, tất cả mọi người nhìn thấy Quách Nộ từ trên trời giáng xuống đồng thời phóng ra khí tức đáng sợ, kể cả bọn Mặc Thiếu Thông cũng cảm thấy giật mình sợ hãi, bởi vì khí tức này thực sự quá cường hãn, nhất là huyết khí hùng hồn phóng ra từ nhục thân có thể miểu sát những người có mặt, nhục thân như vậy phải mạnh đến mức không thể tưởng tượng.

“Đại cơ duyên sao? Quách Nộ ta cũng muốn có!”

Xuy!

Càng khiến mọi người kinh hãi là Quách Nộ chấn động xuất hiện, không thèm nhìn mọi người, ánh mắt chỉ chăm chú vào miệng Sí diễm hỏa nhãn, cuồng ngạo nói. Thanh âm vừa dứt, liền một bước tiến lên, chậm rãi bay về phía Sí diễm hỏa nhãn, đến Phượng Hoàng nhìn hắn chằm chằm như hổ đói cũng không coi ra gì.

“Hừ, Quách Nộ này đúng là rất mạnh, nhưng hình như có chút điên cuồng?”

“Tên này lúc đối diện với Long Ðình là một tên bất lực, bây giờ dù cuồng ngạo nhưng cũng phù hợp thân phận hắn..., có điều đó là huyền hỏa cấp chín, còn có Phượng Hoàng canh giữ, hắn cũng đánh giá quá cao thực lực của mình rồi đấy?”

“Không biết tự lượng sức mình, để ta xem xem hắn vào trong đó bằng cách nào!”

“Bất luận thế nào, xem ra lần cạnh tranh đại cơ duyên này e rằng gian nan vạn phần...”

Nhìn thấy cảnh tượng này, các loại tâm tư xuất hiện trong lòng mọi người, nhưng không ai dám lên tiếng ngăn cản, kể cả bọn Mặc Thiếu Thông. Quách Nộ là chủ đề chính trong các câu chuyện phiếm của họ, còn mang theo cái danh “nam si tình”, nhưng những lúc đối diện thực sự thì không ai dám khinh thường hắn.

Cả Huyền Thiên Thành, thậm chí cả Á Dĩnh Tinh cũng chỉ có đệ nhất mỹ nữ Huyền Thiên Thành, đệ nhất ma nữ Long Đình không chút kiêng kị đánh mặt, hơn nữa còn là lần sau dữ hơn lần trước.

“Ca! Ca!”

Xuy! Xuy!

Quách Nộ ngạo nghễ di chuyển về phía miệng Sí diễm hỏa nhãn, khi khoảng cách giữa hai bên còn một ngàn trượng, Phượng Hoàng không đợi đối phương đến gần huyền hỏa, đã bạo phát ra công kích cường hãn vô cùng, dù năng lượng công kích của chúng thua xa huyền hỏa cấp chín, nhưng thần thông ngưng tụ phù văn huyền ảo sở hữu không chỉ là năng lượng hỏa thiêu đốt vạn vật, còn sở hữu công kích cường hãn hơn.

Nhưng Quách Nộ chỉ hừ lạnh một tiếng, tùy ý vung chưởng phá hủy công kích của Phượng Hoàng truyền thừa, thân hình đột nhiên gia tăng tốc độ, cuồng bạo lao về phía miệng động.

Ầm!


Ca ca!

“Cút!”

Khoảnh khắc thân hình Quách Nộ bước vào huyền hỏa cấp chín, quanh người đột nhiên phóng ra huyền khí hùng hồn, “Xuy Xuy xuy Xuy xuy” theo tiếng năng lượng tàn sát khiến người ta rùng mình, cùng tiếng kêu phẫn nộ của Phượng Hoàng, Quách Nộ lạnh lùng quát lên một tiếng.

Tất cả mọi người đều hít ngược một ngụm lãnh khí.

Cuối cùng Quách Nộ đã tiến vào động.

Quách Nộ dễ dàng phá vỡ phòng thủ Phượng Hoàng mà tất cả mọi người không thể công phá, tiến vào trong Sí diễm hỏa nhãn được huyền hỏa cấp chín bao phủ.

“Muội muội, Trần huynh đệ rốt cục muốn làm gì?” Long Dực ở trong phi hành khí đang ẩn nấp cách đó một ngàn dặm, rất không hiểu hỏi.

“Muội cũng không biết... Huynh ấy nói để Y Đằng Thái lưu lại đây, nhưng lưu lại đây cũng không phải kế lâu dài, ngộ nhỡ Y Đằng Thái không chịu được liền rời khỏi Sí Diễm Tinh thì sao? Cách bố trí này hình như không được ổn thỏa cho lắm...”

“Ừm, ta cũng cảm thấy có chút bất ổn. Hay là Trần huynh đệ muốn dùng đại cơ duyên giết Quách Nộ?”

“Có lẽ không phải vậy? Huynh ấy nói là bố trí ở đây để Quách gia tưởng Quách Nộ giành được đại cơ duyên, nên huynh ấy không thể giết chết Quách Nộ được... Không hiểu, đợi huynh ấy ra ngoài hỏi lại vậy!” Long Đình nói.

“Ca ca ca Ca!”

Tiếng kêu của Phượng Hoàng càng lúc càng hung tàn đáng sợ, tựa hồ cũng muốn truy sát vào sâu trong Sí diễm hỏa nhãn.

Việc Quách Nộ tiến vào trong động khiến cho các tu luyện giả tụ tập xung quanh, nhất là những tu luyện giả có tu vi tương đối cao như bọn Mặc Thiếu Thông, đều không thể đứng yên được nữa.

Xuy!

Mặc Thiếu Thông là người đầu tiên xông ra, quanh người lóe lên quang manh sáng chói, một bộ giáp mềm cực phẩm linh bảo xuất hiện trên người hắn, đồng thời khí tức hắn cũng phóng ra sức mạnh mạnh gấp đôi so với lúc cùng Phượng Hoàng đại chiến.

“Hừ, sớm biết tiểu tử ngươi che giấu thực lực, bây giờ thì cuống rồi hả? May mà lão tử cũng có chút bảo lưu.”

Ầm!


Vệ Vô Song khó chịu lên tiếng, cũng lao vào Sí diễm hỏa nhãn.

“Đi đi, chúng ta cùng vào! Mẹ kiếp, không ăn được thịt, uống ngụm canh cũng được, huyền hỏa cấp chín có lẽ chỉ có ở miệng động thôi! Xông!”

“Liều thôi!”

Ầm ầm ầm...

Trong nháy mắt có hàng chục đường khí tức cường hãn vô cùng bạo phát. Đến thời khắc mấu chốt này, tất cả mọi người mới bạo phát ra năng lực mạnh nhất của mình. Rất rõ ràng người thông minh đều che giấu thực lực, không có ai ngay từ đầu đã ầm ầm liều mạng, còn để sau này ngư ông đắc lợi.

Nhưng chuyện không thuận lợi xảy ra.

“Ca ca!”

Tiếng kêu phẫn nộ vang vọng trời đất đột nhiên từ sâu trong Sí diễm hỏa nhãn bạo phát, nhanh chóng hướng về phía cửa động.

“Mẹ kiếp! Cút cho lão tử!”

Ngươi xông vào đầu tiên, Mặc Thiếu Thông phẫn nộ lên tiếng.

Ầm ầm...

Theo tiếng nổ khủng khiếp, tu luyện giả mới bước vào huyền hỏa cấp chín, chín mươi phần trăm sức mạnh đều dùng để chống cự huyền hỏa cấp chín, đột nhiên phát hiện Mặc Thiếu Thông và Vệ Vô Song chật vật lùi lại phía sau, còn Phượng Hoàng thì đang điên cuồng công kích.

Ngay sau đó, những tiếng kêu “A A A” từ trong động phiêu đãng mà ra, các tu luyện giả mới bước vào đều chật vật bỏ chạy ra ngoài.

“Con mẹ nó, Phượng Hoàng không đuổi theo Quách Nộ, sao lại ở đây liều chết ngăn cản chúng ta? Không lẽ thực lực Quách Nộ mạnh đến mức khiến Phượng Hoàng không thể ngăn cản, không dám ngăn cản?”

Lúc này, chúng nhân phát hiện trong động không như tưởng tượng của họ, vì mọi nơi trong động đều có huyền hỏa cấp chín.

Ðiều này có nghĩa là dù không có Phượng Hoàng, họ cũng không thể thâm nhập vào sâu bên trong.

Giờ khắc này, hình tượng Quách Nộ trong lòng họ nhất thời cường đại vô cùng. Phải có thực lực kinh người mới có thể chịu được huyền hỏa cấp chín lâu như vậy, phải có thực lực trâu bò mới có thể khiến Phượng Hoàng từ bỏ ý định ngăn cản hắn.

“Ca!”

“Ca ca ca!”

Tiếng kêu có vẻ cực kì phẫn nộ, Phượng Hoàng giống như tiểu vũ trụ bạo phát phóng ra sức mạnh còn đáng sợ hơn trước rất nhiều. Chưa đến hai phút thời gian ngắn ngủi, đã đem tất cả tu luyện giả bước vào Sí diễm hỏa nhãn ép ra ngoài.

Tựa hồ là đem phẫn nộ không thể làm gì được Quách Nộ, đều chuyển lên người chúng nhân.

Nhưng không ai biết Phượng Hoàng nhìn có vẻ phẫn nộ gào rít phóng xuất sức mạnh đáng sợ, thực ra không phải chúng phẫn nộ, mà là đang hưng phấn.


“Hừ hừ, chủ nhân của chúng ta đến rồi, dựa vào đám phế vật các ngươi mà cũng đòi cướp cơ duyên với chủ nhân ta?”

“Cái gì vậy, người ấy cũng được tính là một nửa chủ nhân của ta đấy...”

“Ừ ừ, là nam chủ nhân của chúng ta!”

Ðồng âm non nớt của Phượng và Hoàng thông qua tâm thần giao lưu rất là hưng phấn.

“Tên khốn Chu Tước cũng trùng tạo kim thân rồi, không biết cần bao nhiêu thời gian, nếu như tiền bối có thể giúp được nó thì tốt biết mấy, hoàn thành xong rồi cũng có thể giúp đỡ chúng ta, hai ngày sau huyền hỏa cấp chín sẽ không còn nữa, đến lúc đó không biết nam chủ nhân và nữ chủ nhân có thể xong việc hay chưa...”

Trùng tạo kim thân cần phải hấp thu tôi luyện vô số huyền hỏa mới có thể hoàn thành, hai người bọn chúng đã tôi luyện rất nhiều tháng. Nhưng Phượng Hoàng biết nếu tiền bối vừa rồi chuyển năng lượng huyền hỏa thích hợp với chúng nhất, giống như năng lượng giúp chúng trị thương, thì sẽ nhanh hơn gấp trăm ngàn lần, kịp thời giúp chúng chống cự các tu luyện giả kia là không có bất cứ vấn đề gì.

“Có lẽ là được? Tiền bối đã nói rất rõ, chỉ cần nữ chủ nhân của ta âm dương đạt đến cân bằng tuyệt đối, cơ bản có thể giành được đại cơ duyên. Con người bọn họ linh nhục giao hòa cũng không cần bao nhiêu thời gian...”

“Ừ, tốt nhất càng nhanh càng tốt!”

Nếu giờ phút này Trần Hạo biết hai con đại điểu này đang phê bình hắn như vậy, nhất định sẽ đánh cho chúng một trận, đây rõ ràng là đang nguyền rủa hắn thành “tàu tốc hành” trong truyền thuyết.

...

“A... Chủ nhân mau lên, ta không chịu nổi nữa rồi, huyền hỏa cấp chín khủng khiếp quá...”

“Câm miệng! Kiên trì cho ta! Nhục thân của ta không mạnh bằng ngươi mà không phải vẫn mạnh khỏe hay sao?”

Sâu trong Sí diễm hỏa nhãn, hình tượng Quách Nộ cuồng ngạo, lạnh lùng, một đời hung hăng, sớm đã biến mất, giờ phút này toàn thân bị hỏa diễm đốt cháy xèo xèo, bộ giáp mềm cực phẩm linh bảo trên người đã biến thành màu đỏ rực, giống như một miếng sắt nung, da thịt lộ ra ngoài thì biến thành đỏ chói như mông con khỉ. Còn bên cạnh hắn là Trần Hạo trong trạng thái dung nhập thiên địa vạn vật.

Giờ phút này Trần Hạo còn thảm hơn Y Đằng Thái, mặt, cánh tay, tai..v..v.. tất cả những bộ phận lộ ra ngoài đã không thể dùng màu đỏ hình dung, cả người phủ lên một tầng than đen, nhưng thần tình của hắn thì tự nhiên hơn Y Đằng Thái rất nhiều.

“Không phải... Chủ nhân, người muốn rèn luyện ta thì sau này cũng được, ta không muốn chịu đựng tai bay vạ gió... Tiểu Liên chủ mẫu đang ở dưới kia, hơn nữa vừa rồi Phượng Hoàng cũng nói chúng ta cần cái gì cái gì đó... Không ổn...”

“Khục khục... Hình như là vậy. Được rồi, tạm thời tha cho ngươi. Vào đi!”

Xuy!

Đột nhiên, mi tâm Trần Hạo lóe lên một dải tinh quang lấp lánh, các đường phù văn huyền ảo bọc lấy Y Đằng Thái, sau đó lưu quang lóe lên, còn Y Đằng Thái thì biến mất trước mặt Trần Hạo.

Nếu giờ phút này Long Đình và Long Dực nhìn thấy, khẳng định sẽ kinh ngạc đến rớt cằm xuống đất. Phải biết rằng dù là Đại La Kim Tiên cũng không thể tồn trữ vật sống trong không gian não hải, trên thực tế cũng chỉ có Hồng Mông chí tôn cảnh cao thủ mới có thể đem không gian não hải của mình ngưng luyện thành đại thế giới chân chính giống như không gian tinh thần. Từ Đại La Kim Tiên cảnh trở xuống đều không thể cho người sống bước vào không gian não hải. Đây là thiên địa pháp tắc không cho phép.

Nhưng Trần Hạo chỉ là Nhân Tiên cảnh lại có thể đem Y Đằng Thái bỏ vào không gian não hải.

Dù là quan hệ chủ bộc cũng không thể làm được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận