Ngày hôm sau, lúc đó đã là đầu giờ chiều, tại cổng Thành Âu Lạc cách Đông Long khoảng 3 canh giờ phi hành, một trung niên có khuôn mặt khá phổ thông có tu vi Trúc cơ sơ kỳ ung dung nhập thành. Người này hiển nhiên la Hoàng Trần sau khi đã hóa trang và cùng với bộ trang phục màu xanh ngọc yên thích của mình.
Chuyến đi này Hoàng Trần có mục đích rõ ràng, hắn muốn mua sắm một số tài liệu luyện chế trúc cơ đan và bổ nguyên đan, đồng thời một công đôi việc hắn cũng muốn thăm gia đình một chút.
Kể tử lúc chia ta tới nay cũng đã lâu không gặp lại vợ con, hắn không khỏi nhung nhớ, nhất là khi bị kẹt ở nơi hắc vực.
Vốn đã không phải lần đầu tới Âu lạc Thành nên Hoàng Trần không mấy lạ lẫm, sau khi đi một Vòng qua các con phố, Hoàng Trần dừng lại ở cửa Đông Long Đan Các. Vốn lúc đầu hắn cũng không định tới đây, xong sau khi suy nghĩ thì hắn thấy những tài liệu linh dược hắn tìm cơ bản đều là không quá quý hiếm, vì vậy mua ở Đông Long Đan Các thì có lợi cho tông môn hơn, vì thế hắn quyết định đi thẳng tới nơi này.
Tiếp đón Hoàng Trần vẫn là tên đệ tử Luyện Khí Kỳ Đinh Cao: “kính mời tiền bối, tệ các có thể giúp gì cho tiền bối”. Quang Cao nhanh nhảu lên tiếng khi thấy Hoàng Trần.
“ta cần tìm một số linh dược, ngươi hãy dẫn ta đi xem một chút”, nói rồi Hoàng Trần đưa cho tên đó một miếng ngọc giản có danh sách các linh dược hắn cần.
Sau khi dùng thần thức kiểm tra ngọc giản, tên đệ tử thoáng vui mừng, quả nhiên là một món làm ăn tốt, hắn niềm nở: “Tiền bối yên tâm, những thứ này tệ các đều có cả, kính mời tiền bối lên lầu 2”, nói rồi nhanh chóng đi trước dẫn đường.
Lên tới lầu 2 của Đông Long Đan Các, không gian nơi đây cũng khá nhỏ, tương tự như tầng 1, xong số lượng giá và tủ thì khá ít ỏi. Một trung niên trong bộ trang phục của Đông Long, ẩn ẩn có tu vi Trúc cơ kỳ ngồi phụ trách nơi đây.
Thoáng thấy bóng Hoàng Trần cùng tên đệ tử tiến vào người này nhanh chóng tiến đến niềm nở: “Bần đạo Nguyễn An, phụ trách nơi này, để xem ta có thể giúp gì được đạo hữu”, nói rồi nhanh chóng cầm tấm ngọc giản từ tay tên đệ tử, giường như việc này đã thành thông lệ. Tên đệ tử sau khi đưa tấm ngọc giản cho Nguyễn An thì nhanh chóng cáo lui xuống phía tầng 1.
Đợi khoảng vài nhịp thở, sau khi đã xem qua một lượt linh dược trong ngọc giản, Nguyễn An cũng khá vui vẻ lên tiếng: “ linh dược đạo hữu cần dường như là muốn điều chế Trúc cơ đan và Bổ nguyên đan a, nhưng có vẻ phẩm cấp của linh dược đều cao hơn mức yêu cầu thì phải”.
An đạo hữu quả nhiên là tinh tường a, đúng là ta đang cần luyện chế mấy thứ này. Linh dược đẩy đủ cả chứ?
Linh dược thì hiển nhiên là có đủ, nhưng xin thứ lỗi cho ta nhiều lời, mạo muội xin chỉ giáo một chút, không biết đạo hữu có hài lòng nghe ta nhiều lời không? Nguyễn An từ tốn hỏi.
“Có việc gì An đạo hữu không cần khách khí, cứ nói thẳng là được a”. Hoàng Trần đáp.
Luyện chế Trúc cơ đan ở Hoàng Long Quận chúng ta cũng không có mấy luyện đan sư làm được, ở Đông Long chúng ta từ trước tới nay chất lượng Trúc cơ đan cung cấp cho thị trường cũng là có thứ hạng. Nếu đạo hữu có khó khăn, thì có thể giao dịch thẳng Trúc cơ đan với tệ phái có phải an toàn hơn không? Nguyễn An nhỏ giọng trao đổi.
“Ồ, thì ra là việc này, phải cảm ơn An đạo hữu có lòng rồi, tại hạ vốn cũng có thân quen một tiền bối trong giơi Luyện Đan Sư cũng có danh tiếng, nên việc này vốn đã được tiền bối đó nhận lời, bần đạo chỉ đảm nhiệm cung cấp chủ dược liệu là được”. Hoàng Trần trả lời, trong giọng nói cũng thoáng có chút áy náy.
Thì ra là vậy, nếu thế thì An mỗ nhiều lời rồi, toàn bộ linh dược này đạo hữu lấy mỗi thứ mấy phần vậy?
“cho ta mỗi loại 20 phần, giá cả như thế nào?” Hoàng Trần hỏi lại.
Ồ, 20 mươi phần, vậy thì giá cả tệ các sẽ có ưu đãi. Giá mỗi phần linh dược chính của Trúc cơ đan là là 80 linh thạch hạ phẩm, của Bổ Nguyên Đan là 50 linh thạch hạ phẩm tổng là 2600 linh thạch. Tệ điếm sẽ giảm giá 20% còn lại là 2080 linh thạch. Đạo hữu thấy thế nào?
Rất tốt, không có vấn đề. Hoàng Trần trả lời.
Sau nửa canh giờ Hoàng Trần rời khởi Đông Long Đan Các, Nguyễn An đã đặc biệt cấp cho hắn một thẻ bài của Đan Các, nếu có nhu cầu lần sau tới sẽ được ưu tiên giảm giá tới 30 % theo quy định ở hạng khách hàng thân thích.
Thời gian ở đó Hoàng Trần cũng đã hỏi giá của mấy loại đan dược, đặc biệt là Trúc cơ đan. Giá bán Trúc cơ đan lên tới 300 linh thạch một viên, hắn không khỏi vui mừng. Nếu hắn điều chế đan dược phẩm càng cao thì giá trị càng lớn.
Ví dụ như nguyên liệu điều chế 1 lò Trúc cơ đan cả phụ liệu cũng chỉ khoảng 100 linh thạch, nếu luyện chế được 10 viên thì giá thành nguyên liệu với giá thành sản phẩm chênh nhau tới vài trăm lần. Tuy nhiên Hoàng Trần cũng biết rằng, đối với Luyện Đan Sư cấp 3 thông thường thì tỉ lệ luyện chế Trúc cơ đan là rất thấp, một lò thậm chí chỉ được 1 đến 3 viên, mà sác xuất hỏng là rất cao. Nếu Luyện Đan Sư cấp 3 còn non tay thì thông thường cũng chỉ luyện chế Bổ Nguyên Đan mà thôi, còn luyện chế Trúc cơ đan không khéo lại còn đắt hơn là đi mua.
Sau khi rời khỏi Đan Các Hoàng Trần cũng chưa vội rời đi khỏi nơi đây, hắn còn muốn ghé qua khu vực giao dịch phường thị bình dân để tìm hiểu tình hình.
ở nơi đây ngoài việc các cửa hàng lớn thì giao dịch nhỏ lẻ mang tính tự phát ở ngoài phường thị cũng rất đông đúc. Một số tán tu, hoặc gia tộc nhỏ thường tập trung trong phường thị để tiến hành giao dịch các loại. Một số thứ thậm chí cũng rất quý hiếm.
Đây là một khu vực rộng cỡ vài chục ngàn mét vuông, nếu ở nhân giới thì phải tương đương với diện tích của một Phường tại Hà Nội. Hoàng Trần nhanh chóng dạo qua các khu vực. Tu vi của hắn là Trúc cơ kỳ nên việc qua lại nơi đây cũng khá là thoải mái. Các quán hàng đều mời chào tíu tít. Sau một lúc lâu hắn tới khu vực bày bán tập trung các loại đan dược, mục đích của hắn chính là muốn kiểm tra xem giá cả đan dược tại nơi đây.
Bước vào một gian hàng sầm uất nhất trong khu vực, Hoàng Trần nhanh chóng được mời chào bởi một giọng nói trong trẻo:
“Kính chào tiền bối, tiểu bối có thể giúp gì được ngài”, tiếng một cô gái còn khá trẻ vang lên.
Trước mặt hắn là một thiếu nữ trong trang phục màu xanh trang nhã, nàng cỡ chừng mười tám đôi mươi, dáng người khá đầy đặn, nở nụ cười lộ rõ đôi hàm răng trắng như ngọc.
Hoàng Trần cũng không quá mất tập trung vào việc đó, hắn tiến vào rồi lên tiếng: “Ta muốn xem một chút đan dược nơi đây, ngươi có thể giới thiệu 1 chút xem sao ”.
Vâng thưa tiền bối, tiền bối muốn xem đan dược phẩm cấp dưới Trúc cơ hay là trên Trúc cơ ạ?
Ta muốn xem đan được từ Trúc cơ đan trở xuống, Hoàng Trần đáp.
Sau thời gian khoảng một tuần trà, một loạt khoảng chừng gần 10 lọ đan dược từ Trúc cơ đan trở xuống đã được Hoàng Trần tỷ mỷ xem xét. Phẩm chất đan dược có thể nói là chỉ ở hạng trung phẩm đan dược. Hiển nhiên giá thành cũng mềm hơn tới 30% so với trong các đan các. Cân nhắc một hồi rồi Hoàng Trần lên tiếng:
“Đan dược ở quý tiệm là do cửa hàng của mình tự luyện chế hay từ nguồn khác?”
Thoáng có vẻ không vui, nhưng cô gái cũng nhanh chóng niềm nở trả lời: “không dám dấu tiền bối, đó chính là một chút bí mật của bản tiệm, thứ lỗi tiểu bối không giám đa ngôn”.
Như hiểu ra vấn đề, Hoàng Trần bèn thanh minh: “Ồ thật không phải, ý ta không phải là ý xấu, ta chỉ muốn làm chút giao dịch cung cấp đan dược cho bản tiệm mà thôi, tuyệt không có ý khác. Đan dược ta cung cấp tuyệt đối về phẩm chất và giá cả sẽ không để các ngươi phải thiệt thòi. Ngươi có thể thông tri cho cấp trên của ngươi về việc này. Hai ngày sau ta sẽ quay lại”.
Nói rồi Hoàng Trần chuyển cho cô gái một loạt 3 lọ đan dược khác nhau, hiển nhiên là Bảo Mệnh Hoàn, Tẩy Cốt Đan, Tụ Khí Đan.
“Đây là mẫu đan dược ta có thể cung cấp, quý tiệm có thể cân nhắc”. Sau đó Hoàng Trần cáo từ và nhanh chóng rời khỏi tiệm.