Tối hôm gặp nàng về, em nhắn tin cho nàng luôn:
- Cậu đang làm gì vậy?
+ Ai vậy?
- Tớ TA nè, lúc chiều cậu chưa lưu số của tớ à?
+ À ừ! Cậu nhắn tin bằng Viber nên nó không hiện tên. Tớ đang nằm thôi, chẳng có việc gì làm.
- Ừ! Lâu lắm mới gặp cậu, trùng hợp thật đấy. Thế cậu bị làm sao mà phải truyền máu vậy?
+ Tớ bị Thalass, cùng bình thường thôi không sao đâu mà. Thế bây giờ cậu học ở đâu rồi? Có người yêu chưa?
- Thalass là bệnh gì? Tớ chưa nghe thấy bao giờ. Tớ học @#$@#$@#, vẫn cô đơn thôi, muốn kiếm người yêu lắm nhưng chẳng ai thèm yêu cả. He.
+ Là bệnh tán máu đó cậu, chỉ phải truyền máu thôi. Mà hôm nay cậu lên viện thăm ai à?
- Phức tạp nhỉ! Thím tớ cũng nằm viện ở đấy, hôm nay lên thăm thôi, nằm ở phòng lúc tớ bước ra đó.
+ Ơ thế thím cậu cũng bị tán máu à? Tớ nằm cách đó 2 phòng thôi.
(Đến đoạn này chột dạ, cả chiều ngồi chém gió với thím mà đẹt biết hỏi một câu là thím bị bệnh gì, toàn nói chuyện trên nhà, thốn thế không biết,...)
- Ừ! Mai tớ lên thăm cậu được không, đằng nào cũng lên thăm thím tớ luôn.
+ Ừ lên đây nói chuyện cho vui, tớ nằm ở đây buồn lắm.
- Mà cậu ở viện một mình à?
+ Không, cả mẹ tớ ở đây mà. Mà ở một mình cũng có sao đâu, chỉ nằm truyền thôi mà, vẫn chạy nhảy tốt.
- Cố gắng ăn nhiều vào cho khỏe nhé! Tớ thấy cậu gầy đi nhiều lắm đó.
+ Ừ! Thì vẫn ăn đều thôi! Thôi tớ phải đi ngủ đây, ở bệnh viện mọi người đi ngủ sớm lắm, có gì mai nt sau nha! GN cậu!
- Ừ! Cậu cũng ngủ ngon nhé...
(1p sau)
- Quên mất! Cậu cho face không, cho tớ đi.
+ @#$%@@#2#$@#$
Ngay sau khi có face của nàng, em Add luôn, cả tối chỉ ngồi để xem Timeline của nàng từ lúc lập đến giờ. Nhìn số bạn bè gần 3k, choáng thật. Em để ý có vẻ từ lúc lâp nick face là năm 2010 đến giờ nàng chưa có người yêu, rồi bao ý nghĩ trong đầu lóe lên, có thể nàng vẫn nhớ mình, vẫn yêu mình. Rồi nghĩ lại, có thể nàng bị bệnh nên mới chia tay mình, có thể lắm chứ. Nghĩ vậy em tìm hiểu luôn cái bệnh tán máu kia là cái gì. Và nó là cái này:
vi.wikipedia.org/wiki/Thalassemia
Đọc xong thấy thốn lắm, buồn lắm, nhưng thấy nàng hôm nay vẫn khỏe mạnh bình thường mà, có gì mai lên hỏi bác sỹ vậy.
Rồi em xem qua album ảnh của nàng, thấy có một album để tên là "Ever in my heart", bên trong toàn ảnh của em với nàng. Đến đây thì biết chắc là nàng vẫn còn yêu mình rồi, vui lắm. Cả tối hôm đấy không ngủ, ngồi soi timeline của nàng, rồi xem cái bệnh kia nó như thế nào, trong lòng vừa vui vừa mừng