Tương Linh tránh đi tầm mắt của anh, Lâm Thanh Khải đưa tay xuống vuốt ve, côn th*t ngăn cách bởi chiếc quần lót hướng về tâm điểm giữa hai chân mà chọc chọc vào, cô nhỏ giọng rên rỉ, hạ thân càng ngày càng trướng.
Giữa hai chân của Tương Linh tê dại không chịu nổi. Anh thật thô lỗ, biết cô đã khó chịu muốn chết. Qua tầng vải mổng như có như không tồn tại kia, cảm thấy anh có thể ngay lập tức tiến vào bên trong được. Từ tận bên trong nổi lên một trận ngứa ngáy, hạ bộ giật giật vài cái.
"Muốn không?" Lâm Thanh Khải mạnh mẽ động eo vài cái. Bàn tay vói vào bên trong quần áo của cô, luôn tay ra sau lưng cởi khuy áo ngực.
Tương Linh cuống quít giữ tay anh lại: "Đừng..."
"Cho ta được gặm cắn núm vú." Lâm Thanh Khải nói ra câu này mà mặt không chút biến sắc, ngón tay vuốt ve cọ cọ trên da thịt cô, dụ dỗ: "Thoải mái không?"
Tương Linh vừa muốn lắc đầu, lại thấy đỉnh côn th*t của anh làm cho càng ngày càng ngứa. Đầu lông màu của cô nhăn lại, ngón tay nắm chặt.
"Muốn lên đỉnh rồi sao?" Lâm Thanh Khải nhướng mày, khóe môi anh cong lên, không để ý đến cô đang ngăn cản mà bàn tay tham lam tiến vào, cầm lấy bầu ngực căng tròn mềm mại, móng tay nhấn nhấn lên nụ hoa.
đầu v* của Tương Linh cực kỳ mẫn cảm, bình thường khi tắm mà chính cô đụng phải cũng trở nên tê dại, Bị anh quấy phá như vậy, trực tiếp là cho tàn thân cô như bị điện giật.
Cô "a" lên một tiếng, nhịn không được mà tràn ra con chữ:"Ngứa..."
"Ngứa ở đâu? Chỗ này?" Lâm Thanh Khải nắm lấy một đầu vs.
Tương Linh chảy nước, nhỏ gọng rên rỉ: "Phía dưới, ngứa..."
"Vậy có muốn được đâm vào không?" Lâm Thanh Khải bị câu nói của cô làm cho kích thích, côn th*t lại giật một cái. Anh nắm lấy côn th*t thô to đụng chạm vào âm vật của cô.
Khẽ đụng một cái lại một dòng nước chảy ra.
Lâm Thanh Khải híp mắt: "Tôi thật sự muốn đị* cô." (Na: bậy quá không viết rõ ra được)
Anh nhịn một lát, đứng lên, đẩy ngã Tương Linh trên bàn học: "Kẹp chân vào." Giọng anh khàn khàn ra lệnh, nâng chân Tương Linh đặt lên vai mình.
Tương Linh đỏ mặt nghe theo, một giây sau, gốc thịt cứng rắn liền ở giữa đùi cô bắt đầu ra vào, quần lót sớm đã ướt nhẹp, gân xanh nổi lên không ngừng đụng tới âm đ*o, d*m thủy chảy ra ướt nhẹp kêu lên từng tiếng "nhép nhép" dâm dãng.
"Khó chịu sao?" Lâm Thanh Khải hỏi.
Ngón tay Tương Linh nắm lấy mép bàn, vân không nói gì mà chỉ ậm ừ rên rỉ.
"Đâm chết cô." Lâm Thanh Khải nhìn chằm chằm vào ánh mắt đang tràn đầy dục vọng của cô: "Đâm chết cô, có được không?"
Anh mạnh mẽ đong đưa biên độ càng lớn, khuôn mặt tuấn tú hiện lên nét tàn nhẫn.
Tương Linh bị anh đâm cho một trận run rẩy, Chính mình cũng cảm nhận được phía dưới d*m thủy càng ngày càng chảy nhiều, âm đ*o tê rần, nghĩ tới thật sự muốn bị anh cắm sâu vào.
Lâm Thanh Khải nghiêng đầu, đầu lười liếm bàn chân trần trắng nõn của Tương Linh, sự ấm nóng của chếc lưỡi trượt qua trượt lại, sau đó lại ngậm chặt thịt mềm mà khẽ cắn.
Thật muốn làm cô ngay tại chỗ.
Động tác rút ra cắm vào của anh càng lúc càng nhanh, côn th*t bị căng trướng hết mức: "Bị dương v*t ma sát thê này khó chịu?" Anh thở gấp hỏi.
Lại cắm đi vào, khí lực quá lớn, côn th*t hơi trật một chút, đụng vào miệng âm đ*o.
Chỗ ngứa nhất.
Tương Linh rên lên một tiếng dài, chỉ như vậy mà đã lên đỉnh. Hai bên mép thịt co rút kịch liệt, một cỗ d*m thủy nóng ấm phun ra.
Đây là lần đầu tiên cô tới cao trào, cả người xụi lơ.
Lâm Thanh Khải ở một phần trong cái miệng nhỏ đang co rút liệt, anh đỏ mắt, côn th*t dùng lực hướng miệng kia chọc vài cái, eo run lên, sau đó liền bắn ra.