Sau lần khám bệnh đó, Halieg cứ nghĩ Cựu Vãn sẽ biến mất, nhưng không.
Chỉ vài tuần sau, cô nhận được một lời mời bất ngờ từ hắn.
Lần này, Cựu Vãn mời cô đến làm việc tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh, nơi hắn vừa được bổ nhiệm làm phó giám đốc.
Hắn tỏ ra rất nhiệt tình và nghiêm túc, đưa ra nhiều hứa hẹn về những dự án nghiên cứu lớn mà cô có thể tham gia, đồng thời cũng nhấn mạnh đến cơ hội mở rộng tầm ảnh hưởng của cô trong ngành Y học cổ truyền.
Ban đầu, Halieg còn nghi ngờ và do dự.
Những mâu thuẫn trong quá khứ giữa cô và Cựu Vãn vẫn còn mới mẻ trong tâm trí cô, và sự thay đổi thái độ của hắn khiến cô cảm thấy không an tâm.
Nhưng rồi, sự nghiệp nghiên cứu của cô đã thúc giục cô xem xét lại cơ hội này.
Đây có thể là một cơ hội lớn, nhất là khi bệnh viện có cơ sở vật chất hiện đại và tiềm lực mạnh mẽ.
Hơn nữa, cô tin rằng mình có thể giữ vững lập trường và không để bị cuốn vào những âm mưu của Cựu Vãn.
Cuối cùng, Halieg đã đưa ra quyết định đồng ý với lời mời.
Cô bắt đầu làm việc tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh trong vai trò cố vấn và bác sĩ chuyên về y học cổ truyền.
Trong tháng đầu tiên, mọi việc diễn ra suôn sẻ.
Các dự án nghiên cứu mà Cựu Vãn hứa hẹn đều được triển khai một cách nghiêm túc.
Halieg có cơ hội làm việc với đội ngũ chuyên gia tài năng trong và ngoài nước và những thiết bị tối tân mà cô chưa từng tiếp cận trước đây.
Những kết quả ban đầu của các nghiên cứu đều tích cực, và cô dần cảm thấy mình đang đi đúng hướng.
Tháng đầu tiên trôi qua mà không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy Cựu Vãn sẽ làm điều gì nguy hiểm.
Hắn tỏ ra hết sức chuyên nghiệp, và thậm chí còn thường xuyên ca ngợi công việc của Halieg trong các cuộc họp nội bộ.
Nhưng rồi, vào một ngày nọ, Cựu Vãn đích thân đến phòng làm việc của cô, mang theo một lời mời khác – lần này là một buổi tiệc tối.
- Halieg, bệnh viện tổ chức một buổi tiệc từ thiện vào cuối tuần này.
Tôi nghĩ cô nên tham gia.
Sẽ có nhiều nhà tài trợ quan trọng, và đây là cơ hội tốt để cô mở rộng mối quan hệ, thu hút sự đầu tư cho các dự án nghiên cứu.
Cựu Vãn nói với giọng điệu lịch sự, không còn sự mỉa mai thường thấy.
Dù không hoàn toàn thoải mái với lời mời, nhưng Halieg không tìm được lý do chính đáng để từ chối.
Hơn nữa, cô hiểu rằng các dự án nghiên cứu cần nguồn tài trợ lớn để tiến xa hơn, và đây có thể là dịp tốt để gặp gỡ các nhà đầu tư tiềm năng.
Cô đành miễn cưỡng gật đầu đồng ý.
Buổi tiệc diễn ra tại một khách sạn năm sao sang trọng trong thành phố.
Không khí ấm cúng và ánh sáng dịu nhẹ của đèn chùm khiến buổi tối thêm phần lãng mạn và tinh tế.
Những vị khách sang trọng, các nhà tài trợ và cả những gương mặt quen thuộc trong ngành y tế đều có mặt.
Cựu Vãn, trong bộ vest đen lịch lãm, nhanh chóng hòa nhập với đám đông, nói chuyện với những người có tầm ảnh hưởng.
Halieg đứng một góc với một chiếc đầm body đen ôm sát cơ thể, quan sát khung cảnh xung quanh.
Cô đã gặp vài người quan trọng, trao đổi về các dự án nghiên cứu mà cô đang thực hiện.
Mọi chuyện có vẻ đang diễn ra tốt đẹp.
Tuy nhiên, một cảm giác bất an cứ luẩn quẩn trong đầu cô.
Mặc dù buổi tiệc rất hoàn hảo về mặt tổ chức, nhưng sự hiện diện của Cựu Vãn luôn khiến cô cảm thấy không thoải mái.
Đến giữa buổi tiệc, Cựu Vãn tiến đến gần cô, với một ly rượu vang trên tay.
- Cô có vẻ không thoải mái lắm nhỉ? - hắn nói, mắt liếc nhìn cô với ánh mắt khó đoán.
- Thư giãn đi, Halieg.
Đây là một buổi tiệc vui vẻ và cô xứng đáng được tận hưởng nó, uống với tôi một ly nhé?
Halieg mỉm cười gượng gạo và cầm lấy ly rượu hắn đưa.
Cô có chút do dự nhìn hắn, đành miễn cưỡng uống một ngụm nhỏ, nhưng cảm giác bất an càng lúc càng lớn.
Chỉ một lát sau, cô bắt đầu cảm thấy choáng váng.
Đầu óc cô trở nên nặng trĩu, và mọi thứ xung quanh như chao đảo.
- Có gì không ổn sao? - Cựu Vãn hỏi, nhưng giọng hắn nghe như vọng từ xa xăm.
- Tôi...tôi ổn...
Halieg cố gắng giữ cân bằng rồi quay lưng định rời đi nhưng đôi chân cô không còn nghe lời.
Trước khi cô kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, mọi thứ trước mắt cô trở nên mờ nhạt, rồi tối sầm lại.
Cô ngã khuỵu xuống sàn, và điều cuối cùng cô nghe thấy là tiếng cười nhỏ của Cựu Vãn vang lên, trước khi chìm vào hư vô.
Khi tỉnh dậy, Halieg cảm thấy cơ thể nặng nề và cứng đờ.
Đầu óc cô vẫn còn mơ màng, nhưng cô mơ hồ nhận ra mình đang nằm trong một căn phòng lạ.
Ánh đèn mờ mờ từ trên trần chiếu xuống, tường xung quanh phủ kín bởi những tấm rèm dày màu đen.
Cô cố gắng cử động, nhưng hai tay và chân đều bị trói chặt vào chiếc ghế kim loại lạnh lẽo.
Cảm giác sợ hãi dâng lên trong lòng Halieg.
Cô cố nhớ lại những gì đã xảy ra, và rồi sự thật tàn nhẫn dần hiện rõ.
Cựu Vãn – hắn đã bắt cóc cô.
Đây không còn là một buổi tiệc từ thiện như hắn nói, mà là một cái bẫy hoàn hảo mà hắn đã chuẩn bị từ trước.
Cánh cửa phòng mở ra, và Cựu Vãn bước vào với nụ cười lạnh lẽo trên môi.
- Chào mừng cô, Halieg - hắn nói, giọng điệu bình thản nhưng đầy đe dọa.
- Tôi đã chờ đợi khoảnh khắc này từ rất lâu rồi.
Anh muốn gì? - Halieg hỏi, giọng run rẩy nhưng vẫn giữ sự kiên định.
Cựu Vãn ngồi xuống chiếc ghế đối diện, hai tay đan lại trước mặt, hạ thấp thân trên chống hai khuỷu tay lên hai đùi, tầm mắt hắn hạ xuống nhìn vào bầu ngực Halieg.
- Cô đã khiến tôi thất bại quá nhiều lần trong quá khứ, nhưng lần này sẽ khác.
Tôi sẽ không để cô có cơ hội chiến thắng thêm nữa.
Tất cả những gì cô đang có, sự nghiệp, danh tiếng… tất cả sẽ sớm sụp đổ.
Halieg nhìn hắn, cảm giác lạnh toát chạy dọc sống lưng.
Cô biết mình đang rơi vào tình thế nguy hiểm hơn bao giờ hết, và chỉ có một cách duy nhất để thoát khỏi tình cảnh này – cô phải tìm ra điểm yếu của Cựu Vãn và phản công trước khi quá muộn..