Ngày Mẹ Đánh Tổng Tài

Edit: Kiều Anh

Beta: DinhHa

Tiêu Hà Hà sáng sớm đưa con trai đi học, sau đó cầm cái hộp kia đi tới Tần thị, chỉ là không có lên lầu, ở cửa Cao ốc chờ đợi Tần Trọng Hàn đến.

Cô muốn trả đồ cho anh.

Tần Trọng Hàn ngừng xe xong vẻ mặt sương lạnh hướng Cao ốc đi tới, rất xa, Tiêu Hà Hà nhìn đến bóng dáng cao lớn của anh, chỉ cảm thấy xa lạ mà quen thuộc, hít sâu, cô đi tới."Tổng giám đốc!"

Hơi sững sờ, Tần Trọng Hàn ngước mắt, ánh mắt khóa lại khuôn mặt trắng nõn của Tiêu Hà Hà, thấy vật trong tay cô, ánh mắt ngẩn ra, không nói gì, nhìn cô vài giây, không đợi Tiêu Hà Hà mở miệng, anh tiện nghiêng người đi qua, giống như không quen biết cô.

"Tổng giám đốc, vật này mời anh trả lại cho Ngữ Điền!" Ở gặp thoáng qua nháy mắt, Tiêu Hà Hà vội vàng mở miệng.

Thân thể của anh cứng đờ, hai người ở nơi cửa Cao ốc, đưa tới rất nhiều người chú ý.

Cô xoay người, sắc mặt của cô trắng bệch, đưa cái hộp tới, thế nhưng anh lại không tiếp.

"Đưa ra ngoài gì đó chúng tôi chưa bao giờ sẽ thu hồi, không cần liền ném thùng rác đi!" Ánh mắt của anh từ trên người cô chuyển đến chiếc hộp.

"Đó là chuyện của tổng giám đốc, tôi không nghĩ muốn nợ người!" Tiêu Hà Hà sửng sốt, vẫn là đem hộp nhét vào trong tay anh, quay người lại đi ra ngoài.

Anh nhìn như không nhìn, cầm lấy qua tay ném vào Cao ốc lối vào một bên thùng rác, như vậy chẳng thèm ngó tới.

"Anh..." Tiêu Hà Hà bị hành vi của anh tức giận thân thể cứng đờ, dừng bước.

Tần Trọng Hàn sắc bén ngóng nhìn cô, sâu xa nói: "Nữ nhân không cần quá tùy tiện, hôm nay tới đưa lễ vật là muốn tiếp tục trở về đi làm sao? Tiêu Hà Hà, thật xin lỗi, niềm hi vọng này, cho cô phá diệt rồi!"

"Cái gì?" Cô kinh ngạc, cảm giác giống là bị người nhục nhã, một luồng giận dữ xông lên đỉnh đầu.

"Cô là một cô gái có rất nhiều tâm kế, có điều, vẫn bị tôi xem thấu!" Tần Trọng Hàn nói xong câu này châm chọc gợi lên khóe môi.

Tiêu Hà Hà nắm chặt quả đấm, nhẹ nói nói: "Trong lòng tổng giám đốc là như vậy âm u, không có ở bên cạnh anh công tác, tôi cảm giác cực kỳ may mắn!"

Cô ẩn hạ lửa giận, mỉm cười, xoay người rời đi, mà anh muốn nói lại thôi.

Cửa phòng Tổng giám đốc đóng chặt lại, ai cũng không dám tiến lên một bước, Tần Trọng Hàn từ khi sáng sớm sau khi vào văn phòng, lại không đi ra ngoài.

Trong phòng, lượn lờ khói thuốc.

Khói thuốc trong tay Tần Trọng Hàn bất tri bất giác cháy đến tận cùng, mãi đến nóng tay, mới phát hiện khói đã hết rồi.

Mà trên bàn, cái hộp kia đã nhặt được trở về, cô cư nhiên không muốn lễ vật này, chết tiệt, muốn cái lễ vật sẽ chết a?

Làm Tiêu Hà Hà sau khi rời đi, Tần Trọng Hàn nhìn cô không chút nào lưu luyến bóng lưng đi nhanh rời đi, càng thêm buồn bực, đây là anh tự mình chọn lựa một cái khăn lụa, cực kỳ phù hợp da của cô, không nghĩ tới cô cư nhiên lại cho trả về.

Mở ngăn kéo ra, một cái hộp khác đập vào mi mắt, đó là cô đưa cho anh cái kia khoản cái bật lửa, chính xác mà nói, là cô bồi thường cho anh!

Tần Trọng Hàn đem hai cái hộp để cùng một chỗ, theo một cái hộp khác lấy ra cái bật lửa màu bạc, trong lòng vừa loạn lại thả vào.

Tằng Ly vừa đi vào văn phòng, liền phát hiện người nào đó ngày hôm nay tâm tình không tốt.

Nhìn xem khắp phòng đầy khói thuốc, Tằng Ly đi qua mở cửa sổ." Muốn tự sát đừng để cho người khác lấy ra second-hand smoke a!"

"Cái hạng mục kia, giao cho anh!" Tần Trọng Hàn ngẩng đầu, thon dài ngón tay gian kẹp điếu thuốc, nuốt nhả ra khói thuốc màu trắng."Trò chơi vấn đề, tôi không nghĩ muốn gặp con trai kia cùng Tiêu Hà Hà, nhưng là trò chơi vẫn lại là tiếp tục khai phá!"

"Anh thay đổi ước nguyện ban đầu rồi hả?" Tằng Ly kinh ngạc.

"Công và tư rõ ràng!" Anh chỉ là từ từ phun ra bốn chữ.

"Hàn, tôi đây có thể hỏi hay không anh cái gì làm cho anh thay đổi ước nguyện ban đầu?" Tằng Ly hấp háy mắt, cực kì tò mò.

"Ra ngoài!" Tần Trọng Hàn rất nặng vừa nói nói.

Tằng Ly nghĩ đến Tiêu Hà Hà, như vậy có thể thường xuyên nhìn các mẹ con cô, đột nhiên liền cân nhắc nở nụ cười: "Được, anh yên tâm đi, cái trò chơi này tôi đảm bảo đóng gói trưởng thành độ tốt nhất."

"Tùy anh!" Tần Trọng Hàn giữa trán hơi nhíu, hai tròng mắt thâm thúy.

"Vậy có phải hay không còn có thể để cho Thịnh Thịnh thiết kế hoạch mới?" Tằng Ly tiếp tục hỏi. Anh nhưng sẽ không buông tay bất luận cái gì cho mẹ con Hà Hà có cơ hội kiếm tiền.

"Toàn bộ anh làm chủ!" Tần Trọng Hàn đứng lên."Buổi chiều có hội nghị anh tham dự!"

Anh cầm lấy vest trên ghế sofa, đi nhanh đi ra ngoài.

Trong quán cà phê.

Vị trí gần cửa sổ ngồi hai vị mỹ nữ.

Đổi một bộ quần áo thoải mái cao vồi, mở to đôi mắt to, cùng đối diện toàn thân mát mẻ giả dạng mỹ nữ nóng bỏng nói: "Tôi bị đuổi việc rồi!"

Hai người kia tự nhiên là Tiêu Hà Hà cùng Mễ Cách rồi.

"Cô nói cái gì? Cô bị đuổi việc rồi hả? Vì cái gì?" Mễ Cách vẻ mặt kinh ngạc, chu môi đỏ mọng hỏi: "Tần thị là một công ty lớn, bao nhiêu người nghĩ muốn đi vào còn không thể nào vào được a!"

"Không biết, gặp được một người tổng giám đốc điên!" Tiêu Hà Hà nói, đến bây giờ cô cũng không biết vì cái gì chính mình bị đuổi việc rồi.

"Tần Trọng Hàn là kẻ điên?" Mễ Cách nhíu mày."Anh ta không phải đại chúng tình nhân sao? Không có nghe nói tinh thần anh ta có vấn đề a?"

"Thôi, không đề cập tới anh ta nữa! Mễ Cách, đây là lần trước mượn tiền của cô, đây là tiền thuê nhà!" Tiêu Hà Hà đem thư phong đưa tới.

"Uy! Theo tôi lại vẫn khách khí a?" Mễ Cách nhíu mày."Tôi lại không thiế tiền bạc, thôi, giữ số tiền đó lại đi a, hiện tại không cần! Giữ lại cho tôi dài lợi tức!"

Mỉm cười, Tiêu Hà Hà nói: "Ngại ít nha? Nhận lấy đi, chẳng thế thì tôi cùng Thịnh Thịnh lập tức chuyển đi!"

"Được! Xem như cậu lợi hại! Tôi nhận lấy!" Mễ Cách sợ cô sẽ thật sự làm như vậy, nha đầu kia luôn luôn muốn mạnh mẽ, cô là biết đến."Nhưng là cậu không có việc làm làm sao bây giờ?"

"Tôi đang chuẩn bị tìm việc!" Tiêu Hà Hà hít thở sâu một hơi."Đổi lại công việc đi, dù sao mấy năm nay một mực đổi công việc, từng công việc đều làm không lâu, tôi nghĩ muốn tôi có thể là cực kỳ có kinh nghiệm người làm công rồi!"

"Không bằng đi làm cho anh của tôi, năng lực của cô tốt, nhà ăn của anh tôi cần một người phụ trách các yến tiệc và bố trí món ăn, cô đi làm chuyện này, tiếp đón nghe điện thoại, người phụ trách nhà tổ chức tiệc rượu khi đó hệ thống tất cả, như thế nào? Này sống cực kỳ thích hợp cô, cũng gần như là thư kí mà!"

"Thôi, để tôi tự chính mình tìm đi!" Cô không muốn làm phiền Mễ Cách.

"Đừng nha, anh của tôi chính là đang tìm người a, người khác anh ấy vẫn chưa yên tâm!" Mễ Cách nói xong liền muốn gọi điện thoại.

"Không cần, Mễ Cách, để cho tôi đi tìm trước xem rồi hẵng nói!"

"Ai nha, là sự thật! Đừng ngắt điện thoại, tôi hiện tại mang cô ấy đi!" Mễ Cách kéo cô đi.

Hai người đi tới nhà ăn thời gian anh đang lo không có ứng cử viên thích hợp a, vừa nhìn thấy Tiêu Hà Hà, Mễ Kiệt lúc này phát hiện, "Được, hà hà, chức trợ lý này trừ cô ra thì không còn có thể ai khác, sáng sớm ngày mai tới làm đi, tôi bảo mọi người nói cho cô biết công việc của cô!"

Cứ như vậy lại có công việc.

Bước chậm về nhà, trông thoải mái như quang cảnh của đường phố.

Chỉ là đi tới đi lui, đột nhiên nhìn thấy bên đường trên màn hình TV, phát hình tin tức của Tần thị, mà gương mặt Tần Trọng Hàn muốn ăn đấm kia xuất hiện ngay tại trước mặt, Tiêu Hà Hà quay mặt sang chỗ khác, ra sức đánh xuống đầu, về sau, sẽ không bị hắn quấy rầy rồi!

Chỉ là, kia hồ ly tiên sinh, nghĩ đến người kia, Tiêu Hà Hà trong lòng liền là thương xót vô cùng, rốt cuộc khi nào thì mới có thể nhìn thấy con trai?

Vừa mới đến ngõ nhỏ, Tiêu Hà Hà hơi chớp mắt, mới nhìn rõ đứng ở bên đường chính một người đàn ông đang xuống xe, Tằng Ly.

"Tằng đại ca?"

"Hà Hà, tin tức tốt a, tổng giám đốc nói muốn tiếp tục khai phá trò chơi của Thịnh Thịnh!" Không biết như thế nào, Tằng Ly xem ra có chút mỏi mệt, nhíu mày, mặc dù như thế, lại còn không có mất đi phong độ và khí chất của anh, trên mặt vẫn mang theo nụ cười.

"Không phải kêu ngừng sao?" Tiêu Hà Hà trong lòng cả tin, Ngay sau đó trấn an lại vẻ mặt.

"Anh ấy nói tiếp tục!" Tằng Ly nói chi tiết, tiện đà nhíu mày: "Tôi có thể đến nhà cô uống một chén trà không?"

Nói xong anh đã theo hướng đi đến nhà cô.

"Nha...Được!" Tiêu Hà Hà sửng sốt, gật đầu, đi theo sau lưng anh.

Ngẩng đầu nhìn thấy bóng lưng cao lớn của Tằng Ly, xem ra thật sự có chút mỏi mệt."Tằng đại ca, anh có vẻ mệt mỏi đi a?"

"Đừng nói nữa,Hàn không biết làm sao vậy, mặc kệ chuyện công việc, cũng làm cho tôi xử lý, tôi mệt chết đi được!" Tằng Ly ngẫm lại liền mệt a, "Hà Hà a, từ khi cô đi, văn phòng mỗi ngày tựa như nhà tang lễ vậy, thật âm u!"

"Ách!" Tiêu Hà Hà buồn cười lắc đầu, "Tằng đại ca, trà đây!"

"Ài! cô đi cà phê cùng trà không dễ uống, Hướng Tĩnh pha cà phê cùng so với nước lọc tốt chút, đành phải một chút như thế!"

Khóe miệng Tiêu Hà Hà, không khỏi phác họa ra một đường cong. Khoa trương đến vậy sao?

Tằng Ly nhìn thấy bộ dáng của cô, lập tức nói: "Cô không tin a?"

"Không phải, Tằng đại ca, về trò chơi kia, tôi không muốn Thịnh Thịnh tiếp tục, mời anh nói với tổng giám đốc, chúng tôi không tiếp tục, anh tự mình nói, tôi không hy vọng anh lật lọng!" Tiêu Hà Hà nói rất lãnh đạm, trong giọng nói không có chút u oán.

"Đừng nha, Hà Hà, đó là một cơ hội tốt a!"

"Thịnh Thịnh còn nhỏ, tôi không hy vọng anh đem thể lực của nó đặt ở mấy cái này!!"

"Nhưng là con của cô năng lực thật là thiên tài a!" Tằng Ly đột nhiên nghĩ đến chuyện tối ngày hôm qua. "Đúng rồi, tối hôm qua, tối hôm qua internet của công ty bị hacker xâm nhập, trong lúc này, phàm là xuất hiện hàn tên địa phương đều bị phụ cấp thêm đại tiện, Hàn nói hacker là con của cô!"

"A!" Tiêu Hà Hà kinh ngạc."Làm sao có thể?"

Cô biết tối hôm qua Thịnh Thịnh ở trước máy tính nán lại thật lâu, nhưng là lại không nghĩ rằng con lại làm như vậy, "Tổng giám đốc làm sao mà biết là Thịnh Thịnh làm?"

"Anh ấy nói là trực giác!"

"Ách!" Tiêu Hà Hà kinh ngạc."Không chứng cớ?"

"Là a, tôi cũng không tin lắm!" Tằng Ly lắc đầu."Phải biết rằng quản lý bộ phận Computer Lý hợp nhưng là bằng cấp thạc sĩ, là sinh viên đại học tài cao, Thịnh Thịnh dù sao mới năm tuổi, làm sao có thể phá Fire Wall của anh ta, nhất định là thất vọng hư, ngộ nhận là Thịnh Thịnh đi!"

"Ngày mai tôi hỏi con một chút!" Tiêu Hà Hà trong lòng cũng bắt đầu kỳ quái, chẳng lẽ thật là Thịnh Thịnh? Tiêu Hà Hà bắt đầu hối hận để cho Mễ Cách dạy máy tính choThịnh Thịnh rồi. Nhưng là Mễ Cách là cao thủ máy tính, Thịnh Thịnh làm sao có thể học nhanh như vậy? Không được, cô phải gọi điện thoại hỏi Mễ Cách một chút, Thịnh Thịnh có phải thật vậy hay không sẽ công kích Fire Wal người khác.

"Trò chơi chuyện tình?" Tằng Ly lại hỏi.

"Tằng đại ca, tôi sẽ không đồng ý, cuối tuần Thịnh Thịnh muốn thay đổi nhà ở trường, tôi tôn trọng ý kiến của con, cho phép con vượt cấp, đi tiểu học học tập của con sẽ rất mệt, tôi không hy vọng con vì trò chơi mà bỏ lở bài vở!" Tiêu Hà Hà cũng không muốn giao tiếp với Tần Trọng Hàn, ai biết anh lúc nào lại quyết định kỳ quái, làm hại các cô một hồi vui mừng vô ích.

"Tôi đây sao nói với tổng giám đốc?" Tằng Ly nhíu mày.

"Uh"m! Liền nói như thế!" Hà Hà mở miệng.

Nhà hàng tây của Mễ Kiệt, tên gọi Chờ Đợi.

Tiêu Hà Hà nhìn bảng hiệu sáng tạo, không biết hàm nghĩa của nó là cái gì.

Trong văn phòng.

"Mễ đại ca, tôi đi nhận công việc!" Như cũ là trang phục nghề nghiệp, Tiêu Hà Hà xuất hiện tại sảnh nhà hàng Mễ Kiệt, mềm nhẹ cười.

"Uh"m! Thật tốt quá, Hà Hà, cuối tuần này chúng ta sẽ tiếp một gia đình có thực đơn tiệc rượu, buổi tối thứ bảy, lại có ba vị đầu bếp cùng toa ăn cùng tiếp trong nhà khách hàng, vì là tiệc rượu nên phải tính kĩ càng, nhiệm vụ này là của cô, đi cùng quản gia nhà này thương lượng một số món ăn, xem yêu cầu của bọn họ kĩ, sau đó đưa cho đầu bếp!"

"Hôm nay liền đi sao?" Tiêu Hà Hà hỏi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui