Trình Tử Đồng hoảng hốt vô cùng.
Dù cho thằng bé có mắc chứng tự kỷ thì cũng đã có thể hiểu người khác nói gì rồi, chẳng qua không bộc lộ cảm xúc ra thôi. Bởi vì nguyên nhân dẫn đến bệnh tâm lý cũng biến động chưa từng rõ ràng. Giờ khắc này, biểu cảm trên khuôn mặt đẹp trai nhỏ nhắn của cậu cứ như mặt băng bị nứt ra.
Mấy ngày nay Trình Du đối xử với cậu cứ như đối xử với tròng mắt của chính mình, đụng vào cậu một chút mà đau lòng như bị móc mắt, nhưng khi cô gái này tới, Trình Du lại nói ra những lời như vậy với cậu.
Nếu làm cô ấy không hài lòng, mình sẽ lại bị ra ngoài đường?
Trình Tử Đồng đã quá hiểu cuộc sống đầu đường xó chợ rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trình Du nheo mắt lại, nhìn cậu qua làn khói, giơ tay ngăn lời Lâm Yêu Yêu, hỏi lại: “Cháu hiểu chưa? Nếu cháu hiểu thì cầm đũa lên ăn chứ không phải bỏ đi như thế. Đêm đến cháu đừng bò lên giường chú, ép chú thở không nổi.”
Con ngươi trong mắt của Trình Tử Đồng run rẩy.
Trên mặt cậu có chút sợ hãi, cậu cầm đũa lên ăn hai miếng, sau đó sợ hãi và nghi hoặc nhìn về phía Lâm Yêu Yêu.
Đôi mắt trong veo hiền hòa của cô gái chạm đến cậu, Trình Tử Đồng sợ tới mức vùi đầu vào chén của mình.
Lâm Yêu Yêu: “???”
Lâm Yêu Yêu thực sự không ngờ rằng Trình Du sẽ vì cô mà nói những lời như vậy với đứa cháu trai anh đã tìm kiếm suốt nhiều năm. Tất nhiên, hù dọa cậu thì không sai, nhưng vài lời ngắn gọn như vậy đã giải quyết được vấn đề rồi. Cô lường trước được, bài đăng “Bạn trai tôi mắng tôi vì con trai anh ấy và bạn gái cũ” đầy thương tâm trên diễn đàn Tianya sẽ không bao giờ có cơ hội xuất hiện nữa.
Buổi tối bảo mẫu đưa Trình Tử Đồng ra ngoài chơi, trước khi đi đã dọn dẹp bát đũa sạch sẽ. Ở nhà, Lâm Yêu Yêu đã quen làm một cô gái ngoan, cô không quen được phục vụ như vậy chút nào. Cô cảm thấy khi ở đây, mình bị nâng lên quá cao.
Nghĩ đi nghĩ lại, cô đột nhiên cảm thấy phim thần tượng trên TV không còn hay nữa. Cô gái nhỏ vừa cầm điều khiển từ xa bằng một tay, vừa thường xuyên nhìn Trình Du đang ở trên ban công xử lý công việc trên điện thoại, cố gắng tìm chút cảm giác tồn tại.
Trình Du gọi điện xong cũng không đi tìm cô, chỉ đi vào phòng tắm, một lúc sau đã nghe thấy tiếng nước chảy.
Cô gái nhỏ ngồi không yên nữa, đặt điều khiển xuống đi vào phòng tắm, nhìn thấy bên trong có một bồn tắm cỡ lớn, rất sâu, bên cạnh còn có buồng tắm riêng biệt có vòi hoa sen. Cô đứng ở cửa không dám bước vào, hỏi: “... Chú tắm à?”
“Ừm.”
“... Chú muốn tắm bồn à?”
Cô hỏi điều này bởi vì cô có chút sợ hãi. Khi làm việc, Trình Du chưa bao giờ nghe theo ý kiến của cô hay quan tâm đến suy nghĩ của cô, cho nên nhìn thấy động tác của anh, đầu óc cô có hơi tê dại, vì thế không kìm được đi hỏi rõ ràng trước.
Hành động giống như sói săn mồi của anh có liên quan gì đến cô không?
Trình Du híp mắt, ngẩng đầu nhìn cô nói: “Chú là đàn ông, đàn ông không mê tắm bồn mấy đâu.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vậy thế là muốn làm gì?
Đương nhiên Lâm Yêu Yêu biết buổi tối ở nhà hai người bọn họ có thể làm cái gì, toàn thân cô nhớp nháp mồ hôi, chỉ muốn ăn xong rồi đi tắm ngay, nằm xuống hưởng thụ. Nhưng lúc này cô lại không dám đoán suy nghĩ của Trình Du, sắc mặt của cô thay đổi cực kỳ phức tạp, đoạn đi ra ngoài.
“Yêu Yêu.” Một lúc lâu sau Trình Du mới gọi.
Cô không trả lời.
“Yêu Yêu.” Anh lại gọi.
Cô gái nhỏ bịt chặt tai lại.
Trình Du đi ra ngoài, liếc mắt nhìn cô gái giả làm chim cút trên sô pha, nuốt dục vọng trong cổ họng xuống, thấp giọng nói với cô: “Đi tắm đi.”
Cô gái nhỏ buông tay xuống, sắc mặt tái nhợt, nói: “Dì mới mang đứa nhỏ ra ngoài thôi, sẽ trở về ngay, chú thế này thì giống cái gì chứ? Chú thật không tôn trọng em, hơn nữa… Em còn chưa đồng ý với chú, chú muốn bắt đầu học cho tốt thì không phải nên bắt đầu từ việc học cách tôn trọng cảm xúc của em sao? Nếu không khác cưỡng hiếp chỗ nào chứ?”
“Chú bảo em đi tắm rửa thì có ý đồ quỷ quyệt gì?”
“… Chú có dám nói chú không có không?” Cô không sợ, mở miệng hỏi thằng.
Đôi mắt đen kịt của Trình Du nhìn cô, nói: “Giữa nam và nữ nói mấy chuyện này quá rõ ràng sẽ không có tình thú. Chú nói không đi vào cuối cùng vẫn đi vào. Em sướng xong, thoải mái xong còn đánh chú thì hợp lý ư?”
“...” Người đàn ông này nói mấy lời thô tục càng ngày càng lưu loát.
Cô gái nhỏ đỏ bừng mặt, cuối cùng lắc đầu nói: “Em còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, em không thể thoải mái nhẹ lòng được. Trình Du, em không thể.”
Tất nhiên là anh biết.
Tuy nhiên, tính tình thì cần phải rèn giũa, phụ nữ cần được “chơi”, và tình yêu chính là một kẻ đùa bỡn lưu manh không giữ chữ tín ép buộc người kia phải để mình “chơi” họ.
“Ừm. Vậy chú đi tắm trước.”
Trình Du bắt đầu cởi quần áo trong phòng khách.
Mắt cô gái nhỏ nhìn thẳng, nhưng sự chú ý của cô vẫn bị gậy thịt lớn thu hút.
Khi Trình Du hoàn toàn không cương cứng, thứ đó cũng rất lớn, cô vừa nhấn điều khiển từ xa vừa rất muốn xem. Trình Du đi vào tắm nhưng để cửa mở, Lâm Yêu Yêu ở đó một lúc rồi dửng dưng đứng dậy, đi qua đó xem.
Khi anh cưỡng hiếp người khác cũng không hỏi cô xem có được hay không. Bây giờ cô nhìn anh một chút, chẳng qua là mưu cầu công bằng mà thôi.
Trình Du bật vòi hoa sen, nước bắn tung tóe vào mặt anh, tạo thành hình ảnh mỹ nam nơi buồng tắm có vòi hoa sen cực kì sinh động. Dòng nước chảy dọc theo cơ bắp của anh, lướt qua đường nhân ngư và chảy xuôi xuống, anh bôi dầu gội lên đầu, bôi một đường đường đến gậy thịt to lớn, cẩn thận duỗi các nếp uốn và rửa thật tỉ mỉ.
Cô gái nhỏ nhìn anh bằng vẻ thoải mái, nhưng thấy vậy thì nhíu mày: “Chú đừng giả bộ nữa, con trai các chú rửa chỗ này cẩn thận như vậy làm gì, có cần làm như vậy không? Em đoán các chú chỉ vuốt một chút là xong.”
Trình Du hoàn toàn không để ý đến cô. Một lát nữa thứ này sẽ được dùng để chơi cô, không rửa sạch thì không được.
Sau khi tắm xong, anh lấy khăn lau tóc, những giọt nước chảy xuống chân anh, hơi nước trào ra tràn ngập xung quanh cô gái nhỏ. Lâm Yêu Yêu bị hơi nước hun cho nóng, nhưng ánh mắt của cô vẫn không kìm được mà cứ nhìn chằm chằm vào chỗ đó, ngón tay cô đan vào nhau. Cô không khỏi nhớ tới mấy lần cực sướng vào tối hôm qua, tuy rằng bị anh làm cho phun nước đầm đìa đầy xấu hổ, nhưng lại sướng hơn mọi điều.
Cô đi qua đi lại giữa “Trầm luân đi” và “Tỉnh táo chút” không biết bao nhiêu lần. Trong tình trạng Trình Du khỏa thân đến bên cô như thế này, cô đã vỡ tan như thủy tinh.
Trình Du dùng ngón tay nóng bỏng nâng cằm của cô lên, trong mắt không lộ ra chút tình dục nào, ngược lại lý trí rất tỉnh táo mà nói: “Da mặt của con gái mỏng, ngại nói muốn là bình thường. Chú không thích trinh nữ thẹn thùng như vậy, nhưng chú cũng không chống lại sự nhiệt tình của phụ nữ trưởng thành. Nhưng dường như bất kể em thuộc dạng gì, chú đều rất thích. Em đã nhìn chú 20 phút rồi, có muốn không? Em xem đủ rồi đấy.”