Ngày nào hàng xóm cũng muốn "thịt" tôi

Nửa đêm, Lâm Yêu Yêu mơ hồ nghe thấy tiếng bảo mẫu đưa Trình Tử Đồng về phòng. Vì cậu bé mắc chứng tự kỷ nên bình thường không khóc cũng không gây ồn ào, việc chăm sóc hàng ngày cũng là để mặc cho bảo mẫu muốn làm gì làm, sau khi tắm xong thì xem truyện tranh và được dỗ ngủ.
Lúc đi ngủ, đôi mắt Trình Tử Đồng vẫn nhìn về phía bên ngoài phòng ngủ, bảo mẫu thấy vậy liền nói: "Đừng mong tối nay ông Trình sẽ ở bên cháu, hiện giờ bên cạnh ông ấy có người quan trọng hơn, nếu không thì trong bữa ăn, ông ấy đã chẳng nói những điều đó với cháu. Đồng Đồng sau này cháu phải đối xử tốt với người chị này, phải nghe lời chị ấy thì cuộc sống của cháu mới tốt hơn, biết không?"
Trình Tử Đồng không phải là con riêng của Trình Du, sau này cưới mẹ kế, cho dù có tốt bụng đến đâu cũng không thể coi đứa trẻ này như con ruột của mình.
Lời này của bảo mẫu là có ý tốt, bà ta nói như vậy cũng là để giúp cuộc sống sau này của cậu tốt đẹp hơn.
Cậu bé đã quen, cậu không nhìn vào mắt bảo mẫu mà dụi mắt và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ở bên này, Lâm Yêu Yêu hoàn toàn không thể cảm nhận được những tiếng động đó. Cô chỉ cảm thấy cơ thể mình đang sưng đau ê ẩm, sau khi tắm xong cô được Trình Du ôm vào lòng, thậm chí anh còn lấy máy sấy để sấy tóc cho cô. Tiếng máy sấy ù ù, cô gái nhỏ cảm nhận được hơi nóng, cũng có chút sợ hãi, nhưng cô đã quá mệt mỏi đến độ không mở nổi mắt. Chỉ đến khi da đầu bị kéo, cô mới đột nhiên hít một hơi. Trình Du dừng tay lại, một lúc sau anh khàn giọng hỏi: "Làm em bị đau à?"
Cô bé còn muốn nói gì đó nhưng quá buồn ngủ nên liếc nhìn anh một cái rồi ngủ thiếp đi.
Thấy cô không nhúc nhích, Trình Du mới bắt đầu động đậy phía dưới, đẩy cô từng cái một. Cô gái nhỏ bị “làm” đến độ thức giấc, giọng nói cầu xin mềm nhũn ướt át, cô khàn khàn nói: "Được rồi, đừng làm phiền em nữa..."
“Em thì biết cái gì?” Trình Du cười cười, động tác chậm lại, tiếp tục chiếm hữu cô thật sâu.
“Em nhớ mình đã đồng ý với chú cái gì.” Cô gái nhỏ nói một cách xót xa.
Máy sấy tóc tạm dừng khiến tay Trình Du bị nóng.
Phải một lúc sau anh mới tỉnh táo lại, tiếp tục kiên nhẫn làm khô tóc cho cô, rồi cũng kiên nhẫn bế cô lên giường.
Trong hai ngày sau khi vừa cứu được Trình Tử Đồng về, Trình Du thực sự đã lĩnh hội được sự khó khăn khi dỗ trẻ con ngủ.
Khi đó, cậu bé rất cảnh giác và hung dữ, im lặng không nói lời nào nhưng vẫn khiến cho mọi người đều kiệt sức, thế mà cậu vẫn không chịu ngủ.
Trình Du trông giữ cậu hai ngày hai đêm như diều hâu, cuối cùng cậu đã ngủ thiếp đi trong vòng tay anh. Sau khi cậu ngủ, Trình Du cũng không dám nhúc nhích.
Lúc này, Trình Du đột nhiên cũng không dám động đậy, thậm chí cảm giác không dám còn mạnh hơn so với lúc ấy.
Ban đêm. tiếng điều hòa vù vù rất nhỏ vang lên, anh không ngừng nhớ lại những gì mà cô gái nhỏ hình như đã thuận miệng hứa với anh trước đó. Dù cô chỉ nói là muốn thử một lần, song cũng đủ khiến anh vui. Những tháng năm qua anh đã trải qua quá nhiều thăng trầm, nhưng chưa bao giờ anh có một đêm không dám ngủ như đêm nay. Anh sợ rằng khi tỉnh dậy, cô gái nhỏ đột nhiên nói rằng cô chỉ là nhất thời bị chơi đến ngu ngốc, hoặc là chỉ muốn trêu chọc anh một chút mà thôi, hoặc cô hối hận rồi. Thế thì anh cũng chẳng thể làm gì được.
Anh chơi cô không thể khiến cô phục anh được.
Như vậy mới tốt cho cô, phải không?
Trình Du rất đau đầu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trình Du nhắm mắt lại, cơ thể vô cùng mệt mỏi, nhưng mãi đến hai giờ mới ngủ được. Cuối cùng anh bị đồng hồ sinh học ru vào giấc ngủ, ngày hôm sau tỉnh dậy thì rất mệt mỏi.
Người trong vòng tay anh vẫn còn đó và sắp sửa tỉnh lại.
Ngón tay bị đè lên của Lâm Yêu Yêu đang đau nhức, giờ phút này cô chưa tỉnh hẳn, vẫn còn buồn ngủ, chẳng qua là bị động tác rời khỏi giường của Trình Du đánh thức. Đầu óc cô lập tức trở nên rất minh mẫn. Cô bất giác vò cho tóc che nửa khuôn mặt. Lớn như vậy rồi nhưng cô chưa bao giờ thấy dáng vẻ khi mới ngủ dậy của mình như thế nào, có phải Trình Du sẽ thấy rất xấu xí không?
Trình Du nhìn cô, cố làm ra vẻ bình tĩnh đứng dậy mặc quần áo rồi nói: "Em cứ ngủ nữa đi, chú đi mua đồ ăn sáng, em muốn ăn gì?"
"Bánh bao."
Cô bé vùi đầu rầu rĩ nói.
"Ừ. Còn gì nữa không?"
“... Bánh bao là được rồi." Cô gái nhỏ vùi đầu nói, lộ ra đôi mắt: “Em rất mệt, lát nữa đừng gọi em, để em ngủ thêm chút."
"Được."
Trong lòng Trình Du dần cảm thấy thỏa mãn, anh xoa mái tóc rối bù của cô rồi đi ra ngoài.
Lâm Yêu Yêu ngủ một giấc đến 10:40, cô chưa bao giờ ngủ muộn như vậy ngay cả khi lên đại học. Cô bực bội vò tóc rồi đi rửa mặt, phát hiện mọi đồ dùng đều có đủ, nước tẩy trang mà con gái thường dùng, sữa rửa mặt, bàn chải đánh răng, kem đánh răng, khăn tắm và thậm chí cả khăn mặt đều được đặt trong tầm tay.
Cô vừa đánh răng vừa nhìn những thứ đồ mới tinh còn chưa mở kia, cảm thấy Trình Du thực sự là người tỉ mỉ.
Có sai không khi chỉ vì một phương diện mà phủ nhận toàn bộ một người?
Đột nhiên, Lâm Yêu Yêu cảm thấy ý nghĩ này của mình thật nguy hiểm, cô tự nói với bản thân, bây giờ cô chỉ đang cho mình một cơ hội hiểu thêm về Trình Du thôi, không có ý gì khác.
Chỉ cần một lý do là anh có một đứa trẻ ở bên cạnh, thì sau này cô có muốn từ chối anh cũng sẽ rất dễ dàng.
Khi cô ra khỏi phòng thì bảo mẫu cũng đã dẫn Đồng Đồng ra ngoài. Trong phòng khách, Trình Du đang cầm laptop trên tay đọc gì đó, anh nhíu mày thật chặt, đầu ngón tay cầm một điếu thuốc, cổ tay áo sơ mi xắn lên đến khuỷu tay nhìn rất hấp dẫn. Khi nhìn thấy Lâm Yêu Yêu, anh dừng tay và đóng laptop lại.
"Bữa sáng nguội rồi, để chú hâm lại cho em."

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui