Ngày nào hàng xóm cũng muốn "thịt" tôi

Lâm Yêu Yêu dừng chân, cô đang định cùng anh vào bếp, thế là nhìn theo bóng lưng anh và nói: "Chú cũng đã làm điều này với người khác rồi sao? Theo lý thuyết, những người có tính cách lạnh lùng thô bạo phải theo chủ nghĩa đàn ông mới đúng, sẽ cảm thấy không bao giờ có chuyện đàn ông lại đi phục vụ phụ nữ."
“Em tò mò sao?” Trình Du ngước mắt lên.
Cô bé lập tức bị nghẹn: "Không."
Cô chỉ nghĩ rằng bản chất con người Trình Du thực ra rất hấp dẫn, theo đuổi con gái một cách bình tĩnh và thành thạo, rất dễ khiến người ta bị cuốn hút.
“Có dầu, bỏng đấy." Trình Du đã hâm nóng xong bánh bao, đưa tới miệng cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô gái nhỏ đang mải suy nghĩ miên man, há miệng cắn một cái: "Không sao."
Trình Du đột nhiên cau mày: "Chú đã nói là bỏng..."
Lâm Yêu Yêu vừa nói xong đã thấy hối hận, dầu nóng làm cô bỏng cả lưỡi.
Bánh bao rơi xuống đất.
Cô bé bị nóng đến mức không ngừng hít hà.
Người đàn ông nhíu mày nhìn cô, kéo cô lại, bóp má cho cô mở miệng để nhìn rõ chỗ bị bỏng. May mà chỗ bỏng không bị đỏ cũng không phồng rộp, với cả cũng may cô đã nôn ra rất nhanh. Anh dùng nước sạch rửa cho cô, rồi đột nhiên ôm lấy mặt cô và hôn cô.
Lâm Yêu Yêu nhất thời không kịp phản ứng, cô chớp chớp mi, khuôn mặt người đàn ông trước mặt cô bị phóng to, mùi thơm của bánh bao hấp tràn ngập giữa môi lưỡi của hai người. Lúc đi vào, đầu lưỡi Trình Du thấy nóng bỏng, nhưng nó dần dần lấy đi hơi nóng. Hai tay anh ôm lấy eo cô, đỡ lấy đầu cô, hai người quấn lấy nhau hôn thật sâu.
Đúng lúc này, bảo mẫu mở cửa, cậu bé mang giày đạp gót trông kì cục bước những bước nhỏ đi vào nghe "cộc cộc".
Trình Du đột nhiên ấn đầu cô gái vào ngực mình, đoạn ngẩng đầu nhìn hai người họ.
Bảo mẫu ngẩn người, một lát sau bà ta vội vàng dắt tay Trình Tử Đồng, nói: "Dì dẫn cháu đi rửa tay..."
Cô gái bị ai đó ôm chặt trong phòng bếp: "..."
Cô thở hổn hển, đây là lần đầu tiên cô nghe thấy tiếng trái tim đập của Trình Du. Nó rất mạnh mẽ, giống như núi lửa và sóng thần, rõ ràng và sống động. Anh buông cô ra, trên môi vẫn còn một sợi tơ bạc đầy mờ ám, anh nói mà không rời mắt: "Để nguội một lúc rồi hãy ăn."
Hai người lúng túng đứng ở cửa bếp.
Cô gái nhỏ nhíu mày nói: "Trình Du, không biết vì sao bây giờ trong lòng em thấy hơi khó chịu. Em thấy dáng vẻ này của mình rất xa lạ, em rất xấu phải không?"
Trình Du biết tại sao cô lại có tâm lý như vậy, cô gái nhỏ đã làm một việc mà cô cho là sai so với tam quan của mình, nên cô sẽ tự vấn bản thân là điều đương nhiên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Em không xấu, là chú xấu." Anh giải thích
"... Có phải em không nên đồng ý với chú không?"
"Nếu như em không đồng ý với chú, em có bị khó chịu như vậy không?" Anh nheo mắt hỏi ngược lại.
"... Chỉ... một chút."
Lâm Yêu Yêu vừa nói vừa xấu hổ quay mặt đi chỗ khác. Cô nghĩ rằng bất kỳ mối quan hệ nào cũng không thể bắt đầu từ sự không đành lòng được. Trình Du là một người kiêu ngạo như vậy, anh vốn coi thường các quy tắc xã hội, nếu cô từ chối anh mà chọc giận anh thì còn đỡ, chứ làm anh đau lòng thì...
Thật khó để tưởng tượng ra được, người như anh mà đau lòng thì sẽ như thế nào.
Nhưng điều khiến cô đau đầu hơn là cô phát hiện ra rằng, cô không đành lòng nhìn thấy Trình Du buồn.
"Buổi chiều chú đi mua ít đồ cho em, nếu em có gì bất tiện..."
“Chiều mai em sẽ về nhà, cũng không cần mua gì." Cô gái nhỏ vội vàng nói: "Em có mấy bộ quần áo có thể thay giặt, chú chỉ cần thu xếp cho em trong hai ngày nay là được."
Rõ ràng là cô đã cắt đứt câu nói "sau này" của anh.
Trình Du nheo mắt nhìn cô, gật đầu và nói: "Buổi tối chúng ta sẽ cùng ăn cơm với bọn A Minh, A Minh là người tóc vàng, ngoài ra còn có những người khác nữa, có được không?"
Lâm Yêu Yêu cau mày: "Bọn họ sẽ không thường xuyên xuất hiện ở huyện Lợi phải không?"
Ngoại trừ A Minh, những người khác đều ở Phan Dương hoặc là nơi khác. A Minh cũng là người Phan Dương, chỉ thỉnh thoảng đến huyện Lợi để làm ăn." Trình Du giải thích.
"Được, vậy thì tốt."
"Vậy bữa tối ăn gì?"
Ánh mắt Trình Du sững lại, anh thầm nghĩ Lâm Yêu Yêu có tình tình của một đứa trẻ, có lúc cô nhạy bén đến mức khiến anh cảm thấy mình không bằng, có lúc lại khiến anh muốn chơi cô đến độ phá hỏng tất cả sự ngây thơ và trong sáng của cô, đôi mắt hồn nhiên kia có thể gợi lên sự xấu xa tận đáy con người anh.
Anh cười, lại đốt một điếu thuốc: "Hay là ăn đồ tây?... Đồ nướng, em muốn ăn không?"
Trẻ con đều thích ăn đồ nướng.
“Được.”
Lâm Yêu Yêu lập tức đồng ý, cuộc sống quá ngắn ngủi, cô không muốn chuyện gì cũng phải suy nghĩ nhiều.
Bảo mẫu đi rồi, Trình Du lại muốn hôn cô, nhưng anh nghĩ không nên quá kích động như vậy nên để cô xem ti vi, chờ đến buổi tối.
-
Khi nhận được tin nhắn, Hoàng Mao nghĩ chuyện đó thật là hoang đường. Một cô gái như Lâm Yêu Yêu mà Trình Du cũng có thể xử lý được, anh ta thực sự ngưỡng mộ anh Trình nhà mình. Cậu nhanh chóng cùng mọi người quyết định thời gian và địa điểm ăn cơm, ở khu Bắc có quán thịt nướng lớn nhất, là Nhân Quân 1000.
Bởi vì nó không xa lắm nên Lâm Yêu Yêu không muốn đi taxi, khi xuống nhà, nhìn thấy một chiếc xe ba bánh, cô đột nhiên nói: "Chúng ta đi cái đó nhé?"
Trình Du im lặng nhìn chiếc xe ba bánh.
Trên thực tế, những người mà anh đưa Lâm Yêu Yêu đi gặp hôm nay đều là những người quan trọng... Bọn họ sẽ đến đó bằng một chiếc xe ba bánh không mui sao?
“Không ổn sao? Vậy thôi.”
Thực ra cô gái nhỏ đang cố ý, trước khi đi cô đã mặc một chiếc váy màu xanh nước biển kiểu Pháp rất phù hợp, nhìn thấy Trình Du đeo đồng hồ, mặc quần tây và áo sơ mi thì cô cũng biết là những người mình sẽ gặp hôm nay rất quan trọng, lời nói vừa rồi của cô chỉ là để dò xét anh mà thôi.
“Được.”
Trình Du không nói hai lời mà đồng ý ngay, nhưng anh giải thích thêm: "Xe ba bánh sẽ hơi nhàm chán, nếu muốn thú vị em phải ngồi xe máy."
Hai người thương lượng giá cả rồi ngồi lên chiếc xe ba bánh, Lâm Yêu Yêu vốn nghĩ sẽ rất vui, nhưng sau đó mới phát hiện ra rằng... hóa ra chiếc xe ba bánh nhỏ kia lại rất ổn định, ngồi trên đó giống như một quả dưa hấu bị kéo đi vậy.
Lúc bọn họ xuống xe, mọi người hầu như đã có mặt đầy đủ, có mấy người đang gọi rượu và nói chuyện thì nhìn thấy đôi chân dài của Trình Du bước xuống từ chiếc xe ba bánh.
Một người đàn ông rút điếu thuốc bên tai, liếm răng, cười gật đầu: "Lão Trình."
Ngoài hai thanh niên chào "Anh Trình", còn có hai người đi thẳng đến bắt tay anh và chào: "Ông Trình."
Xem ra là trời nam biển bắc loại người gì cũng có. 
Ánh mắt cô gái khẽ né tránh, cô vẫn bình tĩnh lễ phép chờ xem Trình Du sẽ giới thiệu mình như thế nào.
Bởi vì Trình Du nắm tay cô nên tất cả ánh mắt của những người này đều đổ dồn vào cô, cô cũng nhìn thấy điều đó.
Một giây sau, Trình Du thật sự kéo tay cô và nói: "Đây là em gái họ của tôi, Yêu Yêu. Yêu Yêu, chào các anh đi."
Mọi người có mặt ở đây đều lớn tuổi hơn cô, nên cô gọi họ là anh cũng không sai.
Nhưng... em gái họ?
Sau khi nghe xong, sắc mặt của những người đó quả nhiên đã thay đổi, thái độ đối với cô cũng lập tức biến đổi một cách tế nhị. Nhưng trong lòng cô gái hơi thắc mắc, không hiểu tại sao Trình Du lại giới thiệu cô như vậy. Cô cố gắng không để bản thân nhận ra rằng lúc này cô có chút thất vọng.
Hoàng Mao vẫn luôn rất quan tâm đến cô, cậu luôn giúp Lâm Yêu Yêu rót rượu và lấy thịt nướng.
Đồ ăn ở đây rất phong phú, mắt thường cũng có thể thấy được là chúng rất đắt, nhưng tâm trí của Lâm Yêu Yêu không đặt ở đồ ăn, cô càng không muốn nghe  họ nói chuyện hơn.
“... Đảo Tân này đã nổi tiếng từ hai năm trước, các anh cứ qua mà làm, chắc chắn sẽ có lời. Hơn nữa các anh không thấy sao, trên Internet bảo mọi người từ khắp nơi đều tìm đến đảo Tân, bởi vì họ không thể tìm thấy ở chỗ khác, chúng ta là nhà duy nhất. Tôi nói không khoe khoang, ngay cả phía Hàn Quốc mà ngày nào cũng có người đến tìm tôi xin làm đại lý, nhưng tôi đây không thèm để ý đến họ.”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui