Chỉ vì Cừu Anh nói rằng hình như có ai đó đang kiếm chuyện, nên Trình Du bảo đừng thực hiện những dự án đó nữa.
Cừu Anh lộ vẻ phiền muộn, đột nhiên khinh bỉ, nâng ly nói: “Mẹ kiếp, không làm thì không làm, con mẹ nó, quan trọng gì chứ, cùng lắm ông đây về thừa kế tài sản trăm tỷ. Một phú ông trăm tỷ không nuôi nổi mấy người sao? Cụng ly cụng ly, Yêu Yêu xinh đẹp như vậy, làm cái gì cũng đáng giá, nào.”
Mấy người đều nâng tay chạm ly.
“Thật xin lỗi.” Trình Du uống xong, đặt ly rượu xuống bên cạnh đĩa, nghiêm túc nói một câu.
“Không có gì, chúng tôi kiếm tiền không phải đều là nhờ có anh sao? Anh cho rằng chúng tôi là người vong ân phụ nghĩa như vậy sao?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cừu Anh vỗ vai anh.
“Cũng là lỗi của tôi, làm ăn lớn, cây cao đón gió to. Tôi mới là người có lỗi với anh, Lão Trình.”
Hai người khách sáo hồi lâu, cô gái nhỏ ở bên kia xem khiêu vũ đã chán, ánh mắt như có như không nhìn về phía này mấy lần.
Trình Du vẫy tay với cô.
Lâm Yêu Yêu bước tới.
Đồ ăn trên đĩa của cô đã nguội lạnh, Trình Du nhìn một lượt, lấy đặt vào đĩa của mình, đoạn đốt một điếu thuốc khác rồi đi nướng chút gì đó cho cô.
“Giữa mọi người có chuyện gì mà em không nghe được à?” Cô gái đứng bên cạnh nhìn anh nướng thịt nướng. Cô thề rằng mình chỉ hỏi Trình Du thế thôi chứ hoàn toàn không có ý chất vấn gì cả. Ánh mắt cô gái trong suốt nhìn anh, hỏi.
“Cũng có thể nghe. Nếu em muốn biết, chú sẽ giải thích bài bản với em. Nếu không em sẽ nghe không hiểu, thế thì rất không tôn trọng em. Chú cũng không muốn em biết chuyện của chú qua miệng của người khác. Bây giờ em muốn biết không?”
Trình Du ngậm điếu thuốc trong miệng mà đảo thịt nướng. Trong gió đêm, tư thế của anh chín chắn gợi cảm, tùy tiện tự do, toát lên một vẻ đẹp hoang dã.
Cô gái nhỏ hơi dừng lại, bất chợt như nghẹn ở cổ họng, nói: “Khi nào rảnh hẵng nói, bây giờ hình như không thích hợp lắm. Buổi tối rồi nói tiếp.”
Trình Du liếc nhìn cô một cái.
Khói bay về phía cô, anh ngậm điếu thuốc trong miệng, hơi nghiêng đầu: “Yêu Yêu, đứng bên này này.”
Cô gái nhỏ đi qua đó.
Nhưng Trình Du đặt điếu thuốc xuống và nở nụ cười, rồi đột nhiên nghiêng người qua, nói: “Buổi tối khi nào thì nói? Đàn ông khi ở trên giường sẽ dễ dàng nói ra sự thật hơn. Ý em là gì vậy cục cưng? Sợ chú lừa em hử?”
Anh đặt tay lên sau gáy cô, véo cổ cô một cách chiếm hữu. Đây là lần đầu tiên anh công khai giở trò đồi bại như vậy với cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khuôn mặt của cô gái nhỏ lập tức đỏ bừng, trong đầu gióng hồi chuông cảnh giác mãnh liệt, cô không muốn chơi đùa với anh ở bên ngoài, ngay trước mặt người khác thế này. Cô sẽ cảm thấy cực kỳ ghê tởm và xấu hổ. Cô cau mày nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác, nhưng lúc này mọi người đang cười giỡn uống rượu chơi đùa, hoàn toàn không ai nhìn lại đây, trái tim đang đập bình bịch của cô chợt bình tĩnh lại.
Cô mân mê hai miếng ruột vịt trong tay, liếc Trình Du bằng ánh mắt trong veo, nói bằng vẻ như khích tướng: “Đúng vậy, người như chú có thể nói năng mất kiểm soát vào lúc như thế, nhưng lúc khác lại rất trịch thượng, đúng là chủ nghĩa đàn ông cổ hủ.”
Trình Du sững người một lúc, đây là lần đầu tiên anh nghe thấy Lâm Yêu Yêu nhận xét về mình. Tiếng than lửa kêu lách tách trong tay cũng không thu hút sự chú ý của anh. Đột nhiên một tia lửa bắn lên tay. lúc này đây anh mới nhận ra, anh nhanh chóng đảo thịt, liếm liếm môi rồi cười nhạt, nói giọng khàn khàn: “Chú không có đâu nhỉ?”
“Có.”
“Ở đâu?”
“Chú cho rằng em còn nhỏ cái gì cũng không hiểu nên luôn lừa gạt em, em còn phải nghe lời chú trong mọi chuyện. Cuối cùng chú còn làm ra vẻ thông minh, nói em nghe chú mới đúng.”
Cô gái nhỏ nói bậy nói bạ. Thật ra cô cũng biết cô đang vu oan cho anh. Trình Du cũng không tệ như cô nói, nhưng không phải cô chỉ muốn nói cho sướng cái miệng thôi à?
Trình Du híp mắt, nụ cười càng sâu hơn: “Yêu đương với em thật đúng là thú con mẹ nó vị.”
Mí mắt của cô gái giật giật, cảm giác mình bị người ta làm nhục: “Chú có ý gì hả?”
Trình Du một tay cầm cái xiên, tay kia lấy điếu thuốc trên môi xuống, phóng tầm mắt ra xa, cười nói: “Không có ý gì cả. Muốn chơi em.”
“...”
Cô biết cô không thể ở một mình với Trình Du mà.
Lâm Yêu Yêu nhanh chóng quay lại bên kia để ăn phần tôm chín, ăn hai cái là no rồi. Nhưng sau đó còn có cá mú với tôm hùm bào ngư nướng đá. Lâm Yêu Yêu cảm thấy đầu mình đầy vị thịt nướng, cảm thấy con tôm trong miệng cô có thể nhảy khỏi cổ họng mình. Nhưng cuối cùng lại có thêm hai đĩa lưỡi bò nướng được bưng lên, cô không ăn nổi nữa.
Nhưng Trình Du lại gắp cho cô hai miếng, nghiêm túc nói: “Món này của quán là ngon nhất đấy.”
Miệng Lâm Yêu Yêu đắng chát, miễn cưỡng cắn một miếng, bỗng nhiên hai mắt sáng lên. Mặc dù đã no nê, song cô lại cắn thêm mấy miếng. Cô cau mày như nhớ tới cái gì, nói: “Chú xem, chủ nghĩa đàn ông cổ hủ, em đã nói là em không ăn, chú lại bắt em ăn.”
Trình Du cười, thở ra một hơi khói thuốc. Anh nắm lấy cổ cô, áp môi lên đôi môi bóng nhờn của cô, khàn giọng nói bằng vẻ gợi cảm: “Được, vậy thì chú sẽ không như vậy nữa, em nhổ ra cho ông đây đi.”
Sao người này không biết đùa giỡn gì thế?
Cô gái nhỏ cũng biết mình đùa quá trớn, lại phồng má lên với anh. Nhưng cô cũng không cúi đầu, thế là xung quanh vang tiếng huýt sáo. Cừu Anh che mặt nói: “Này này chú ý chút, hai anh em còn chưa kết hôn đâu đấy, coi chừng gây ảnh hưởng đó.”