Ngày nào hàng xóm cũng muốn "thịt" tôi

Ngày thứ hai là Lập Thu, trời mưa và vẫn còn một chút sương mù. Khi mẹ Lâm là bà Viên Bội Hoa đứng dậy đi đổ rác, bà mơ hồ nhìn thấy một chiếc ô tô chạy trong con hẻm nơi mưa đang rơi, trông rất quen. Viên Bội Hoa đứng đó nhìn theo một lúc. Bà đang suy nghĩ xem nên quay lại hấp bánh bao hay mua mấy bánh quẩy ăn sáng thì đã thấy có người bước xuống xe.
Lâm Yêu Yêu bảo Trình Du đừng lái xe vào con hẻm, bên trong đều có những bác sĩ mà anh biết. Nếu gặp nhau thì giải thích thế nào. Trình Du nhìn phía dưới gầm xe đều là nước mưa, Lâm Yêu Yêu lại đang đi một đôi giày thể thao màu trắng trên chân. Anh nắm lấy tay cô, nói: “Đến đầu hẻm chú sẽ ngừng.”
Viên Bội Hoa vốn chỉ đang xem trò vui, không ngờ nhìn thấy con gái mình mặc váy sơ mi kẻ ca rô dài tay bước xuống xe, lấy hành lý từ cốp xe rồi vẫy tay với người đó.
Người đó gọi cô một tiếng, cô nhíu nhíu mày quay lại.
Trình Du véo cằm cô muốn hôn, nhưng cô gái nhỏ đã cho anh một cú đẩy mạnh vào đầu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Lá gan em cũng lớn quá đấy.” Anh nhìn cô chằm chằm nói.
“Tạm biệt chú.”
Cô gái nhỏ lại đánh bàn tay rồi cho táo ngọt, cô chớp chớp mắt quay mông đi về.
Cô buộc tóc đuôi ngựa cao, bóng lưng còn rất trẻ trung đầy sức sống. Trình Du cười nhạt định lùi xe, trái tim đột nhiên cảm thấy hơi đau xót, không biết vì sao mà phanh xe lại, trầm ngâm một chút mới lái xe đi.
Lâm Yêu Yêu ném giấy ăn sáng trong tay vào thùng rác rồi đi lên lầu, khi đó cô đụng phải một bóng người.
-
Vẻ mặt của Viên Bội Hoa chưa bao giờ ảm đạm như vậy.
“Mẹ.”
Cô gái nhỏ sợ đến tim như ngừng đập trong giây lát, sau khi bình tĩnh lại mới nói: “Mẹ đi đổ rác à.”
Viên Bội Hoa bĩu môi: “Không phải nói ở Đảo Tân sao? Nói buổi chiều xe về mà.”
Cô gái nhỏ nói lý do mình đã bịa ra từ trước: “Có chuyện nên con về sớm, con xin lỗi mẹ, con không lấy được tiền, con chỉ lấy được 5.000 tệ. Sau khi quay xong bọn họ nói con không đủ tiêu chuẩn nên bảo con về trước, vé đã được báo lại cho con.”
“Rốt cuộc là con về lúc nào?” Mẹ Lâm rất bình tĩnh, bình tĩnh nhìn chằm chằm vào mắt cô hỏi.
“Mới vừa nãy.”
Mẹ Lâm quay người lại rời đi.
Khi bà sắp đi đến cửa hành lang, bà đột nhiên quay lại, nói: “Lâm Yêu Yêu, mẹ với ba con chưa bao giờ dạy con nói dối phải không? Mẹ là giáo viên, từ khi con học tiểu học mẹ đã dạy con không được nói dối người lớn. Con thì giỏi rồi, chỉ ra ngoài đi học một năm, trở về lại học thành thế này. Mấy ngày nay con ở Đảo Tân? Mẹ thấy là con đang ở với chú Trình của mình thì có. Hai người thân nhau từ khi nào? Cậu ta có thể nắm tay con chạm cằm của con. Mấy ngày nay hai đứa cùng nhau ở đâu?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đầu cô cái nhỏ bỗng ong ong, nổ tung.
Thế giới của cô chưa bao giờ tan nát như vậy. Đúng vậy, khi cô còn nhỏ đã từng nổi loạn. Điều tồi tệ nhất mà cô ấy làm là vứt bỏ bài kiểm tra cuối kỳ của bọn họ, sau khi mẹ Lâm phát hiện ra, cô đã bị phạt đứng úp mặt vào tường trong một ngày, chuyện hư hơn thì không có.
Cô chỉ cảm thấy mình đã bước qua tuổi 18. Mặc dù có lệch lạc nhưng cô không muốn ba mẹ phải chịu trách nhiệm, bản thân cô có thể tự chịu trách nhiệm. Cô cũng không có ý định giấu giếm họ.
Lâm Yêu yêu hít sâu một hơi, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, nói: “Mẹ nhìn thấy sao? Mẹ nghe con giải thích một chút, thời đại này khác với thời đại của mẹ. Con…”
“Ở thời đại nào mà có thể nói dối ba mẹ buổi tối đi chơi?” Mẹ Lâm nghẹn đỏ mặt, hai tay run run. 
“Mẹ còn tưởng rằng con thật sự ra ngoài chụp ảnh để tiết kiệm tiền cho gia đình, cho nên mới đi ra ngoài quay cái gì phim. Thì ra là đi chơi với bạn trai?”
“Chơi thì cứ việc chơi, tìm người cũng không tốt. Con tìm Trần Thiện Gia mẹ cũng có thể thông cảm cho con. Con tìm người đã từng ngồi tù? Con tìm hung thủ giết người lớn hơn con mười tuổi?”
“Lâm Yêu Yêu, con thật giỏi đấy.”
Cô gái nhỏ ngẩn ngơ. Cô còn đang nghĩ cách giải thích với ba mẹ việc mình về sớm.
Hóa ra bà cảm thấy rằng cô đã nói dối chuyện đến Đảo Tân, bí mật đi chơi với Trình Du.
“Mẹ, không phải như vậy.”
“Mẹ không quản được con nữa, con về nói với ba con đi. Nếu như ba con cho rằng không có chuyện gì, vậy xem như mẹ trách oan con.”
Mẹ Lâm hít sâu một hơi, xoay người tiếp tục đi lên lầu, trong đầu toàn là hình ảnh con gái và Trình Du kia ở với nhau suốt mấy ngày mấy đêm. Bà cảm thấy chóng mặt, huyết áp tăng lên, bà gần như ngất đi.
“Mẹ.” 
Cô gái nhỏ tiến lên đỡ bà.
Mẹ Lâm xua xua tay, sắc mặt tái nhợt đi về phía trước, vừa đi vừa tức giận đến nước mắt lăn dài trên má.
Tay bà đang làm đau con gái mình. Bà luôn cảm thấy Lâm Yêu Yêu chỉ là tùy hứng thôi. Bà có thể phân biệt rõ ràng việc nên làm và việc không nên làm. Với cuộc đời của cô, cô có biết chọn đúng người và sai người quan trọng như thế nào đối với con gái không? Cô vừa mới lớn cái gì cũng chưa hiểu, ngay cả một tên khốn như Trình Du cô cũng xuống tay được. Bà đã sớm biết mình không nên nhận ân huệ nhỏ của người này, Lâm Yêu Yêu... Lâm Yêu Yêu thật sự chọc bà tức chết.
Cô gái nhỏ cảm thấy tội lỗi đuổi theo mẹ Lâm. Điện thoại liên tục rung, cô thấy là Trình Du gọi đến, lúc này bắt máy không phải là đổ thêm dầu vào lửa sao?
Cô gái nhỏ nắm lấy ống tay áo của mẹ Lâm, nhỏ giọng nói: “Mẹ, không nói cho ba được không? Ông ấy tính tình không tốt, thường xuyên bốc hỏa mà không giải thích rõ ràng, mẹ cứ nghe con giải thích xong với mẹ trước đã, được không?”
Viên Bội Hoa rút tay về, lau nước mắt rồi đi lên.
Trái tim của Lâm Yêu Yêu thắt lại.
Mẹ rất tức giận.
Không thể giấu được nữa.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui