Sau khi gửi tin nhắn xong, Lâm Yêu Yêu sửng sốt một lúc, cô xóa tin nhắn, lại đi ngủ, thậm chí còn chui vào trong ngực Trình Du, dựa vào ngực anh từ từ chìm vào giấc ngủ.
Cuộc sống như vậy trôi qua từng ngày, nếu Trình Du không muốn tiết lộ bất cứ điều gì về anh cho cô, cô cũng chỉ có thể làm mọi việc theo suy nghĩ của mình, cô thật sự không biết sự thật, cô cũng không cần biết .
Cô chỉ cần cuối cùng, người đáng chết, chết đúng chỗ.
Còn về phần cô như thế nào, Trình Du như thế nào, trước mặt hai sinh mệnh kia, bọn họ không có tư cách lên tiếng.
…
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khi cô tỉnh dậy vào ngày hôm sau, Trình Du đã biến mất.
Cả căn phòng đều được dọn dẹp đơn giản, bởi vì gác xép làm bằng gỗ dễ bị ẩm mốc, nên mở cửa sổ cho gió lùa vào, chiếc chăn trên người Lâm Yêu Yêu thơm mùi bột giặt mềm mại.
Cô nhìn ra ngoài cửa sổ hồi lâu với khuôn mặt nhợt nhạt, rồi đứng dậy đi rửa mặt.
…
Trình Du đến một cái lều cách xa cánh đồng anh túc, sau khi bước vào, bên trong nồng nặc mùi nguyên liệu hóa học, Lâm Dã đang hút thuốc và canh giữ máy móc, nhìn thấy anh đến thì cười khúc khích.
Trình Du biết cậu đang cười cái gì, anh không để ý đến, bước lên phía trước để xem chất liệu và chất lượng của chiếc máy, cũng không tệ, thuốc nổ không phức tạp nhưng cực kỳ khó mua, loại này ở Trung Quốc bị kiểm soát, cho nên rất khó lấy được, mà thứ anh cần không chỉ là thuốc nổ.
Lâm Dã nhìn anh, tiếp tục cười.
Trình Du hơi mất kiên nhẫn, đá cậu ta: “Cậu đã liên lạc với Cừu Anh chưa? Có tin tức gì về máy bay trực thăng không?”
Lâm Dã gật đầu: “Có. Đại ca Cừu rất dễ nói chuyện, anh ấy không hỏi anh muốn làm gì, chỉ nói có thể lấy nó cho anh, hơn nữa buôn lậu cũng không tra ra lai lịch, anh Trình, những người bạn mà anh đã kết bạn vài năm trước thật sự đều đáng tin cậy.”
“Ừ, không giống cậu.” Trình Du đâm cậu một câu.
Lâm Dã: “...”
Nụ cười của cậu trở nên dâm đãng hơn, một lúc sau, cậu mới thu bớt lại một chút, nói: “Sao anh ra ngoài sớm như vậy, không ở với người ta một lát, chẳng phải nói phụ nữ sau loại chuyện này rất nhạy cảm yếu đuối hay sao, sợ anh vừa kéo quần đã chạy mất, thế nào, anh Trình chột dạ hả?”
Trình Du hơi dừng lại.
Đúng.
Đúng vậy. Anh chột dạ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trình Du chưa bao giờ nghĩ đến việc cưỡng bức cô kể từ ngày anh bắt cô về đây, nhưng tình hình đêm qua có chút phức tạp, anh không chắc phản ứng của Lâm Yêu Yêu khi cô tỉnh lại, anh có chút sợ nhìn thấy cô, sợ sức chịu đựng tâm lý của cô quá thấp, dù sao thì bất tỉnh là một chuyện, lúc tỉnh táo, lại làm tình với người đàn ông mình hận, anh sợ cô không chịu đựng nổi.
Lâm Dã hút hết một điếu thuốc liền đứng dậy đi làm, đột nhiên nhìn thấy có gì đó không đúng, ánh mắt hơi thay đổi, ngẩng đầu nói: “Anh Trình, thứ trên điện thoại của anh... sáng lên.”
Trên điện thoại của Trình Du có một chấm nhỏ màu đỏ, đang sáng rực rỡ, không biết nó sáng lên từ lúc nào, nếu không phải Trình Du bồn chồn như vậy, anh đã sớm phát hiện ra, không đến mức mấy tiếng sau mới bị Lâm Dã nhắc nhở.
Trình Du sửng sốt, khẽ liếc mắt qua, suy nghĩ một chút đã đoán được chuyện gì xảy ra, sắc mặt anh trầm xuống, lấy điện thoại di động ra thao tác một chút liền phát hiện người nào đó làm chuyện mờ ám, thời gian là 4 giờ sáng, đã trôi qua 4 tiếng đồng hồ kể từ lúc đó.
Yêu Yêu.
Lâm Yêu Yêu.
…
Phó Kiên vào văn phòng từ sáng sớm, dọc đường có rất nhiều người chào hỏi anh ấy, vẻ mặt anh ấy lạnh lùng cũng không đáp lại, sau khi anh ấy bước vào cởi mũ ra, liền nghe thấy bên ngoài mọi người bàn tán về anh ấy, nói rằng anh ấy đã bày ra bộ mặt lạnh như Diêm vương mấy ngày rồi, có lẽ là do chuyện ở đồn cảnh sát, dù sao cũng là kẻ tình nghi bắt người ngay trước mặt cảnh sát ở ngay đồn cảnh sát, điều này chẳng khác nào tát vào mặt anh ấy.
Phó Kiên không nghiện thuốc lá, cũng không có thói quen mang theo thuốc lá, nhưng hôm nay anh ấy đụng phải đội trưởng đội hai ở tầng dưới, khi anh ta đưa một điếu, Phó Kiên đã nhận lấy.
Bây giờ lấy nó ra, châm lửa.
Đau đầu.
Đau muốn nổ tung.
Lý trí của anh ấy gần như bị hận thù lấn át, mấy ngày nay Phó Kiên hầu như không ngủ, anh ấy không biết Lâm Yêu Yêu bây giờ ra sao.