Ngày nào hàng xóm cũng muốn "thịt" tôi

"..."
"Đã rủ xuống rồi, đang gật đầu, Trình Du."
"..." Biết rồi, không cần nhắc đâu.
Cô nhìn cánh tay của mình nói: "Thô hơn so với cánh tay em, chú xem, chú xem, chú lại đây mặc xem..."
Cô đột nhiên xem nước phía dưới, không hiểu làm sao bỗng mở hai chân mình ra, chỉ vào khe hở nhỏ bé, cắn lấy môi dưới ấm ức nhìn Trình Du nói: 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Của chú to như vậy, mỗi lần đều chọc vào sâu thế, chú nhẫn tâm sao? Có một lần bên trong em bị viêm đành tự mình bôi thuốc nhìn gương cũng thấy đáng sợ, sao chú có thể làm người ta như vậy chứ, làm cho người ta sướng tới mức run rẩy còn tiến vào bên trong, dựa vào cái gì mà hung dữ như vậy, xấu xa như vậy?"

...Đm.
Trình Du tập trung rửa mặt, không muốn phản ứng lại cô nữa, dương vật lớn của anh rủ xuống lại ngẩng đầu, phía trước kích động tiết từng luồng dịch.
Lâm Yêu Yêu thấy căn bản anh chẳng quan tâm tới, tức giận đạp vách bồn tắm một cái.
"Đồ đáng ghét."
"Chỉ biết sướng một mình."
"Người ta sợ, có biết không? Cầu xin cũng vô dụng thì cần chú làm gì? Không bằng đồ chơi bằng điện còn có thể ấn bật tắt."
"Cút cút, tối nay không cho chú sờ vào bà đây, Trình Du chú cút cho tôi!"
Cô tức giận rồi.
Ngâm một hồi, càng không muốn ở cùng một phòng với Trình Du, ngồi dậy trước ánh mắt trừng trừng của anh, Lâm Yêu Yêu đứng dậy, mở đôi chân dài ôm lấy áo tắm chạy.
Cô nhóc uống hơi say, cho nên bản thân nói gì cũng không biết, Trình Du không dám chậm chễ, lau thoáng một phát đi theo ra, chẳng qua khi ấy dương vật căng lớn trong quần áo lồ lộ cho nên có vẻ có hơi buồn cười.
Mặt anh tối sầm, đi ra ngoài một vòng cũng không tìm được Lâm Yêu Yêu, ban công hay hành lang phía ngoài đều không thấy, Lâm Dã bên dưới nhìn thấy anh đang tìm người, đối diện với ánh mắt của anh mà lắc đầu.

Lâm Yêu Yêu không xuống dưới.
Vậy cô đi đâu?
Trình Du mở một cánh cửa sổ cầm điện thoại muốn gọi tìm người,, đột nhiên có một đôi tay nhỏ vươn ra ôm lấy eo anh từ phía sau, thân thể nhỏ bé mềm mại nhoáng cái va chạm với người anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trình Du chưa từng được ôm từ phía sau, thật ra vài giây trước anh đã cảm nhận được, nhưng lại cố gắng kiềm chế không động đậy, cô gái nhỏ vốn không biết không thể kích thích từ sau lưng với loại người như anh, cũng không thể đánh lén, không cẩn thận là anh sẽ phản kích lại, nhưng mấy giây sau Trình Du mới phản ứng lại, anh bị Lâm Yêu Yêu ôm rồi.
Mái tóc ướt sũng của Lâm Yêu Yêu dính hết lên lưng anh, dùng sức cọ cọ, sau đó mới chui ra từ dưới nách anh nở nụ cười như hoa: “Cũng có lúc chú không tìm thấy em, em ở trong tủ mà.”
Trình Du quay lại xoa tóc cô, một tay ẩm ướt, sau một lúc lâu anh mới khàn giọng đáp: “Đừng đùa kiểu này nữa, nơi này không phải xã hội trước kia em sống đâu, rất loạn lạc.”

“Biết nên em mới không ra khỏi phòng chú.”
Cô buông lỏng eo anh ra, chép chép miệng cảm nhận loại cảm giác này một chút, khól hiểu mà cảm thấy tràn đầy sự ấm áp khi bên anh, Lâm Yêu Yêu chạy tới quỳ bên giường tatami nhìn xuống, từ cửa sổ đang mở còn có thể nhìn thấy người bên dưới đang nhảy múa hát ca, đột nhiên cất lời hỏi Trình Du: “Vì sao chú lại muốn ở đây? Tại sao mà chú phát hiện ra chỗ này? Trước đây chú từng tới đây rồi sao?”
Trình Du híp mắt nhìn tới, cởi áo choàng tắm của mình cũng ngồi lên trên giường tatami, đây vốn là nơi tán ngẫu uống trà, bên cạnh còn có một chiếc bàn thấp, anh tỉnh bơ chuyển bàn thấp tới, cất tiếng nói: “Năm năm trước chú vô tình quen được một người bản địa ở đây, tên Bố Ni, cảm thấy rất thích cuộc sống ở đây, đã nói nếu tương lai có cơ hội sẽ tới nơi này định cư, Bố Đạt và Bố Lan đều là em gái của Bố Ni, đúng lúc chú gặp nên lúc trở về đã đến nơi này, bản thân cậu ta làm việc ở trong trấn, cho nên em luôn chưa gặp được.”
Hai tay Lâm Yêu Yêu chống lên trên cửa sổ nhìn xuống dưới, nghe mà lắc đầu: “Chú có nhiều bí mật quá mà em chẳng biết gì cả, em không hỏi thì chú chẳng nói...Có phải chú không thích em đúng không?” Cô mếu máo trừng mắt hỏi anh.
“Không phải.”
Không phải.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận