Ngày Nào Nam Phụ Cũng Ảo Tưởng Rằng Ta Yêu Hắn


Vị cô nương đang ngủ kia chính là người còn nằm trên mặt đất -Thu Thủy.

“Những cô nương đó…… Đều người mà công tử đã cứu?”
Bạch công tử lại gật đầu, tiếp theo bẻ ngón tay tính lên, “Lý cô nương bán mình chôn cha, ta cảm thấy nàng thực đáng thương, liền cho nàng tiền, sau đó nàng liền nói muốn đi theo ta, Vương cô nương đi ở trên đường thời điểm té ngã, ta đỡ nàng một phen, nàng liền nói phải đối với ta báo ân, nhất định phải lấy thân báo đáp, Triệu cô nương nói bởi vì ta mà nàng bị bệnh, nàng bệnh liền không thuốc nào chửa khỏi, ta đối với nàng có đại ân, nàng cũng muốn báo đáp ta……”
Ôn Nhiễm nhìn hắn chậm rãi một bàn tay đều đếm không hết, nàng hết chỗ nói trong chốc lát, hỏi: “Bạch công tử chẳng lẽ liền không có cự tuyệt những cô nương đó sao?”
“Ta cự tuyệt nha.

” Nhắc tới cái này, hắn lại thở ngắn than dài, “Ta không cho các nàng đi theo, các nàng liền sẽ khóc sướt mướt, các nàng khóc đến thương tâm như vậy, ta liền không nỡ đuổi các nàng đi, thế giới bên ngoài đáng sợ vậy sao? Vì cái gì các nàng đều không muốn trở về đây?”
Bạch công tử nghĩ trăm lần cũng không ra.

Ôn Nhiễm đột nhiên cảm thấy tự “Bạch” này, thật đúng là cùng hắn rất xứng đôi, nàng suy đoán lúc trước gặp được mấy cái thư sinh kia, cũng là dùng đồng dạng lý do này ở lại.

Bạch công tử từ ưu sầu đi ra, hắn sóng mắt lưu chuyển, rất là câu nhân tâm phách, “Cô nương, ngươi lớn lên xinh đẹp như vậy, lúc rời đi ta có thể hướng ngươi thỉnh giáo mấy vấn đề?”
Được một người nam nhân xinh đẹp như thế khen mình xinh đẹp, Ôn Nhiễm nhất thời chỉ cảm thấy tâm tình vi diệu, “Công tử muốn hỏi cái gì?”
“Nữ nhân xinh đẹp thích người như thế nào?”

Ôn Nhiễm không chút nghĩ ngợi liền buột miệng thốt ra, “Chỉ cần đầu óc không có vấn đề, tất cả đều tốt.


Không phải ôn nhu kiên nhẫn, cũng không phải có học thức có tâm phấn đấu, lần đầu nghe loại tiêu chuẩn này, Bạch công tử cảm thấy chính mình lại hiểu được đạo lý mới.

Hắn theo thói quen nghĩ móc ra ghi chú ghi nhớ, ngay sau đó mới nghĩ đến tâm đắc của mình trôi lạc về đâu rồi.

⊙﹏⊙
Công tử chỉ có thể khát khao nói: “Các ngươi đều lớn lên xinh đẹp như vậy, nàng khẳng định cũng cùng suy nghĩ của ngươi không sai biệt lắm.


“Công tử nói nàng, là ai?”
“Là một vị cô nương thiện lương.

” Nhắc tới nàng trên gương mặt của Bạch công tử nhàn nhạt đỏ lên, “Nàng đã từng cứu ta.


"
" Theo như lời công tử có phải đó là một coi nương có thân y màu đỏ?”
Bạch công tử mắt sáng ngời, “Đúng vậy, ngươi nhận thức nàng?”
Ước chừng cảm xúc quá mức kích động, âm cuối của câu nói tự nhiên to hơn nhiều, giống như thanh âm của nữ nhân, không chỉ là thanh âm, ngay cả người hắn cũng thay đổi.

Ngũ quan càng hiện rõ âm nhu kiều mỹ, thân hình cũng trở nên đơn bạc, ở trước mắt Ôn Nhiễm, một vị phong hoa tuyệt đại nam nhân, biến thành một vị quốc sắc thiên hương nữ nhân.

Nữ nhân này, đúng là người lúc trước làm hai vị thư sinh hận không thể tranh nhau đòi lấy.

Suy đoán trong lòng được chứng minh, nhìn đến nơi này khắp nơi đều là lê, hoa lê bay đầu trời, nàng liền đoán được chủ nhân nơi này chính là người lưu luyến si mê nữ chủ mà không có được nam phụ số 3.

Một yêu mới hóa hình, nhập thế chưa sâu hồng trần chưa trải, cho nên giống như một cái hài tử thiên chân đơn thuần Thụ Yêu.

Lúc trước Tần Tô Tô được Tần Uyển Uyển mang theo đến Đăng tiên phủ, nàng lúc tuổi nhỏ từng nhìn thấy một cây lê chết héo, liền ngẫu nhiên tưới nước chút nước cho nó, cuối cùng đem cây kia cứu sống.

Thụ yên này chính là nam phụ số 3 một thiếu niên tiên quân,xếp sau nam phụ số 2 một Ma Tôn ta mị, một yêu có thể kích phát ra mẫu tính trên người mọi người tiểu thụ yêu.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận