Ngày Nào Nam Phụ Cũng Ảo Tưởng Rằng Ta Yêu Hắn


Cây lê chẳng phân biệt công mẫu, cũng bởi vậy khi định ra giới tính lúc trước, hắn sẽ ở giữa hai loại giới tính không ngừng thay đổi.

Mà hiện tại, cô nương mới đổi giới tính gấp không chờ nổi truy vấn: “Ngươi nhận thức nàng đúng hay không? Vậy ngươi nhất định biết nàng thích dạng người gì!”
Ôn Nhiễm đối mặt với thụ yêu khi hóa nữ, trái tim đang nhảy thình thịch rốt cuộc cũng yên ổn, vì thế, nàng bình tĩnh nói: “Ta nghĩ người nàng thích, khẳng định là nam nhân.


Hắn bừng tỉnh đại ngộ, “Thì ra là thế, nàng thích chính là nam nhân.


Thời điểm Thụ yêu hóa hình còn không xác định được giới tính, chỉ vì hắn không thể xác định được cô nương hắn thích rốt cuộc là thích nam nhân hay là nữ nhân, cho nên chậm chạp chưa phân.


Nó lúc thì biến thành nam nhân lấy kinh nghiệm, trong chốc lát lại biến thành nữ nhân lấy kinh nghiệm, vì có thể khi gặp lại cô nương hắn thích, có thể có được phương tâm nàng.

Đây cũng là nguyên do mất tích của nam nữ tuổi trẻ trong Phong Nguyệt thành, đến nỗi mọi đối tượng đều là lớn lên đẹp, có lẽ là bởi vì nó cảm thấy người xinh đẹp càng dễ tiếp cận đi.

Haiza nó cũng xinh đẹp đó thôi còn dễ tính mà.

(●´⌓`●)
“…… A?” Ôn Nhiễm cả người căng chặt ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt nghiêm túc của thiếu niên, đầu óc nàng liền trống rỗng, ngơ ngác đứng hình.


“Tuy rằng ta biết ta được nhiều người yêu thích, muội cũng không ngoại lệ mà thích ta, quan tâm ta, lo lắng cho ta cũng thực bình thường, nhưng muội nên khống chế chính mình cho tốt.


Ôn Nhiễm: “……”
Hắn đến tột cùng là đang nói cái gì thế?
Thẩm Vật vẻ mặt lãnh đạm chớp mắt, kiếm trong tay hắn đã biến mất không thấy đâu, nâng tay lên chọc vào khuôn mặt nàng, ngữ khí nghiêm túc nói: “Hôm nay muội có thể sợ ta bị thụ yêu làm bị thương, cho nên che trước người ta, nói không chừng ngày sau ta muốn cùng thiên hạ là địch, ngươi còn muốn che chở cho ta sao?, vậy muội sẽ bị bọn họ nghiền xương thành tro, cho nên muội khống chế cho tốt tình cảm của mình đi.


“Huynh có khả năng là hiểu lầm gì rồi……”
“Chẳng lẽ lời nói sợ ta bị thương không phải nói với ta?”
Ôn Nhiễm mỉm cười, “Đương nhiên là nói với huynh.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận