Liễu An Nghi cho người theo dõi Liễu An Lâm đến khi chắc chắn họ đã rời khỏi thành phố mới yên tâm tiến hành bước tiếp theo của kế hoạch.
Có thể nói ăn hay thua tất cả chỉ trông chờ vào cơ hội này.
Liễu An Như nhân cơ hội Liễu An Lâm không có ở công ty và ông được ủy quyền đi kí hợp đồng với tập đoàn Thẩm thị, cô gấp rút đến gặp Thẩm Thiên Thành.
Thẩm Thiên Thành đưa cho cô một bản hợp đồng về việc đầu tư giữa Thẩm thị và Liễu thị.
Liễu An Như cẩn thận đọc từng chữ.
Điều khoản ghi đúng là Liễu thị sẽ rót đầu tư vào khu đất phía Đông nhưng con số được ghi trong hợp đồng mà Liễu thị phải trả gấp 10 lần con số Thẩm Thiên Thành từng đàm phán với Liễu An Lâm.
Với số tiền này để mà nói Liễu thị muốn giải ngân thì phải vắt kiệt nguồn vốn của mình.
Đương nhiên sẽ đối mặt với nhiều rủi ro thậm chí là phá sản nếu như dự án có vấn đề.
Liễu An Như nhìn thấu được tham vọng của người cha chồng này.
Đây là muốn thu mua Liễu thị luôn sao?
-Bác cũng ít có ác nhỉ?
-Đã làm thì làm cho trót không thì đừng làm.
-Được thôi.
Nhưng con có một điều kiện.
-Sau khi Thẩm thị mua lại Liễu thị thì bác phải giao lại cho con trực tiếp tiếp quản.
Thẩm Thiên Thành là con cáo già, ông ta vốn muốn nuốt trọn sản nghiệp Liễu gia.
Nhưng điều ông ta để tâm hơn cả là vị trí độc tôn sau khi Liễu thị sụp đổ.
Chút lợi ích trước mắt này không là gì so với trở thành bá chủ nền kinh tế nước X.
-Được ta đồng ý.
Dù sao đó cũng là sản nghiệp Liễu gia.
Sau khi đàm phán Liễu An Như đồng ý và kí vào bản hợp đồng.
Điều này đồng nghĩa với việc cô chính thức phản bội Liễu gia.
Bây giờ có hối hận cũng không thể quay đầu lại nữa.
Cô quay về công ty đến phòng tài chính đốc thúc giải ngân.
Số tiền lớn như vậy cũng khiến họ nghi ngại nhưng cô trấn an đây là một vụ làm ăn lớn nhất từ trước đến nay giữa Thẩm thị và Liễu thị, lợi nhuận lần này là một con số khổng lồ.
Với cả trong thời gian chủ tịch vắng mặt, mọi quyền hành giao vào tay Liễu An Như, hầu như không ai ý kiến gì.
Số tiền đầu tư theo thoả thuận đã được hoàn tất giải ngân cho tập đoàn Thẩm thị.
Lúc này, Thẩm Thiên Thành cho mở họp báo công khai Thẩm thị sẽ mở đầu tư khu đất phía Tây.
Tin tức nhanh chóng lan nhanh khắp các phương tiện truyền thông.
Đối với Liễu thị, tin tức này chính là thông điệp của tử thần.
Mọi thứ đều theo đúng kế hoạch của Thẩm Thiên Thành và Liễu An Như.
Chỉ là cô chưa có ý định dừng lại.
Điều cô thật sự muốn không chỉ có Liễu gia phá sản mà còn là sự biến mất vĩnh viễn của Liễu An Nghi.
Một khi trên đời này Liễu An Nghi không còn tồn tại, không còn ai có thể cản trở cô và Thẩm Thiên Hàn.
Tình yêu có thể khiến con người ta điên loạn, bất chấp mọi thủ đoạn trái luân thường đạo lý.
Trước buổi họp báo vài giờ....!
Những người Liễu An Như cử đi theo dõi gia đình Liễu An Lâm cho biết họ đang trên xe trở về và sắp đi vào đoạn đường đèo nguy hiểm.
Trong văn phòng làm việc, Liễu An Như rót một ly rượu vang.
Sau đó cô nhấc điện thoại lên cô gọi cho Liễu An Lâm:
-Ba ơi, không xong rồi.
Mảnh đất mà Thẩm thị đầu tư vào là mảnh đất phía Tây.
Hợp đồng con đã kí là mảnh đất phía Đông và đã giải ngân xong rồi.
-Cái gì? Sao lại có chuyện này?
-Con cũng không hiểu sao bác Thẩm lại phản bội chúng ta?
-Không sao số tiền đó vẫn không quá lớn công ty mình có thể trụ được.
Đợi ba về giải quyết.
-Ba ơi, số tiền trong hợp đồng gấp 10 lần bác Thẩm thỏa thuận.
Con chắc là ông ta giở trò tráo hợp đồng trước khi con ký.
-Cái gì?
Liễu An Lâm sửng sốt phải cắt máy ngang.
Ông cần gọi ngay cho Thẩm Thiên Thành.
-Sao thế anh bạn già?
-Ông còn dám hỏi nữa hả? Ông đang làm trò quái quỷ gì đấy?
-Là tôi lo nghĩ cho sức khỏe ông thôi.
Ông nên nghỉ ngơi rồi.
Giữa chúng ta đến lúc phải có một người thắng cuộc.
-Thẩm Thiên Thành! Không ngờ ông lại đâm tôi một cú đau như vậy.
Liễu An Lâm tức giận đến độ lên cơn đau tim mà lúc ấy ông vẫn còn đang cầm tay lái.
Thấy ông quằn quại, tay bấu lấy ngực kêu không thành tiếng, hai mẹ con Liễu An Nghi hoảng loạn la lên thất thanh:
-Ba! Ba làm sao vậy? Ba Ba!
Xe của họ mất lái trên đường đèo.
“Rầm”.
Tiếng động kinh hoàng vang lên, xe ô tô đâm vào hàng rào chắn bên đường.
Hiện trường ngỗn ngang máu me khói bụi.
Ba người họ đều bất động không rõ sống chết.
Mà những người của Liễu An Như cử đ theo dõi chứng kiến cảnh tượng này không khỏi kinh hoàng.
Họ lập tức báo cáo lại cho Liễu An Như.
Cô ta nghe xong không nói gì ngoại trừ bảo họ mau chóng rời đi để không bị liên can.
Liễu An Như vẻ mặt lạnh lẽo, tay nâng ly rượu lúc nảy từ từ rãi xuống đất như một nghi thức giã từ ba người nhà Liễu An Lâm.
Sau đó cô không ngừng cười lớn, nụ cười quỷ dị nghe cự kì đáng sợ khiến người ta phải sởn gai ốc.
-Hahaha....!Cuối cùng không còn ai có thể cản trở mình và Thẩm Thiên Hàn bên nhau.