Ngày Tháng Náo Nhiệt Của Tiểu Địa Chủ


Ra khỏi chợ đi về phía nam ước chừng hơn một khắc, đập vào tầm mắt là một phiến đất trống trải, có vài chiếc xe lừa đơn sơ đậu thưa thớt ở một góc, so ra thì chỉ hơn xe nhà Trương Kỹ Năng ở phần mui xe giản dị bằng vải bố đã giặt đến mức bạc màu mà thôi.
Tiêu Minh Bách chọn chiếc xe gần nhất, hỏi: “Ngươi có nhận chở về Lộc Minh thôn cách phía nam trấn hơn năm mươi dặm không?”
“Đi a, chỉ kéo một nhà ngài, ngài cấp mười lăm người văn tiền là được, xe đưa đến cửa thôn, được chứ?” Thấy phụ thân gật gật đầu, bắt đầu lôi kéo xe lừa quay đầu, tiếp đón mọi người lên xe, sau đó tiến về hướng cổng trấn.
Xe đi được hơn nửa canh giờ, đã về tới cửa thôn, đợi xe dừng lại, mọi người lấy đồ vật xuống xe, phụ thân trả tiền cho phu xe, sau đó, cả nhà bước chân vào thôn.
Hứa lão cha vội chạy theo vài bước, đưa tiền xe cho phụ thân, phụ thân vội lấy tay đẩy ra, nói: “Hứa lão cha, ngươi làm vậy là sao? Chúng ta chính là quê nhà hương thân, hôm nay ít nhiều cũng nhờ ngươi hỗ trợ chúng ta mới sớm làm xong việc, chuyện này chỉ là tiện đường cho ngươi quá giang, nào có lý do còn lấy tiền xe của ngươi.”
“Vậy đa tạ Tiêu sư gia ngài, lão nhân ta hôm nay cũng nhờ phúc của ngài có thể tiết kiệm sức đi cả canh giờ, còn có thể kịp ăn bữa cơm trưa, vậy ngài đi thong thả, lão nhân ta cũng đi trước một bước.” Nói xong cung kính khom người chào phụ thân, rồi mới cầm lấy đồ vật trên mặt đất, hướng về phía nhà mình mà đi.
Phía bên này, Tiêu Minh Bách cũng dẫn cả nhà đi về.

Tới cửa nhà, Nhị Lang mới gõ cửa hai cái, người ở bên trong ra mở cửa, thò ra cái đầu nhỏ để thăm dò: “Nhị ca, mọi người đã trở về rồi!” Người đứng ngoài cửa chưa đáp lời, cậu nhóc đã mở cổng ra, lại hướng vào trong viện hô: “Phụ thân, nương đã trở về!” Đợi hô xong rồi, lại vội vàng đi lên giúp  tiếp nhận cái rổ trong tay mẫu thân.
“Nương, con giúp nương xách đi vào, nương mệt mỏi rồi.” Tứ Lang cười sáng lạn, vừa tiếp nhận rổ trúc vừa nói.
“Chỉ giúp nương, không giúp cha a?” Phụ thân vừa vuốt chòm râu xinh đẹp, vừa giả vờ tức giận nhìn cậu nhóc.
Tứ Lang nghe vậy đỏ mặt nhìn nhìn phụ thân, nhỏ giọng nói: “Cha, ngài không phải nói với chúng ta, khí lực của nữ tử nhỏ, chúng ta là nam tử, khí lực lớn sao.......”
“Cha con đang chọc con đó, đi, cùng nương đi vào, nương nấu cơm cho các con ăn, đám người Tam ca của con đâu?”
“Buổi sáng Đại tỷ để lại cháo cho chúng con, Lưu thẩm đang hâm nóng, Tam ca giúp đỡ nhóm lửa.”
“Được, con cùng với cha và Nhị ca cầm mấy thứ này đem vào trong nhà chính đi, nương đi nấu cơm.” Nói xong dặn dò trượng phu một tiếng rồi dẫn hai nữ nhi đi phòng bếp.
Đợi đến cửa phòng bếp lại nghe nương nói với Đại tỷ: “Quỳnh Nương, con đi nấu cơm đi, để Lưu thẩm dừng việc đi.” nói xong mới bước chân vào phòng bếp.
“Đông gia, ngài đã trở lại, hôm nay hợp chợ thuận lợi không.” Nói xong lôi kéo con trai của mình đi lên.
“Nương, mọi người đã trở lại a!” Nghe Lưu thẩm nói chuyện, Tam Lang vội vỗ vỗ bụi trên tay rồi đứng dậy đón.
“Lưu thẩm, hôm nay cám ơn thẩm.” Vừa nói vừa đặt gói đồ lên cái bàn vuông trong phòng bếp, mở ra, lấy tiền đưa cho Lưu thẩm: “Đây là thẩm nhờ ta bán hai mươi trứng vịt được ba mươi văn; dây thừng nhà thẩm làm thật là tốt nên bán nhiều hơn bốn văn, được hai mươi bốn văn; xấp vải bố cũng vừa vặn được chưởng quầy tiệm quần áo coi trọng, bán được so với hợp chợ nhiều hơn chút tiền, được hai trăm ba mươi văn, tổng cộng là hai trăm tám mươi bốn văn, thẩm tính lại xem có đúng không?”
“Đúng, đúng, thật sự là cảm ơn đông gia, nếu không có đông gia hỗ trợ, làm sao có thể được … tiền này a, ta chỉ trông cậy vào xấp vải bố này có thể bán được hai trăm mười văn đã là không thể tin được, hiện tại nhờ phúc của đông gia lại được nhiều hơn ba mươi văn so với bán ở trên chợ nữa.” Lưu thẩm lấy khối vải bố thô từ bên hông ra, thật cẩn thận đem tiền đồng để vào trong miếng vải, gói lại, rồi ngẩng đầu lên cười thỏa mãn.

Nàng cẩn thận ôm gói tiền, vái chào Lệ Nương nói lời cảm tạ.
“Ngươi cũng mau trở về thôi, trong nhà còn chờ ngươi nấu cơm kia.” Lệ Nương lại sờ sờ đầu Tam Lang, nói: “Con đi tiễn Lưu thẩm ra ngoài”
“Đông gia có việc vội, vậy ta đi về trước, ngài có việc nhớ đến tìm ta là được.”
“Dạ, đã biết, nương, Lưu thẩm, ta tiễn thẩm ra ngoài.” Tam Lang vội đi tiễn nàng ra viện tử.
“Quỳnh Nương, con vào nhà lấy mấy cái trứng vịt muối đến cho nương luộc, vừa vặn chúng ta mang về mấy cái bánh rau dền, con lấy ra để chúng ta ăn với cháo.

Chờ sáng mai con đi đến tiệm của nhà Trương đồ tể thôn bên cạnh mua chút thịt trở về, nương xào thit phiến cho các con ăn.

Cận Nương, con rửa tay đi vào nhà chính dọn chén, vết thương còn chưa tốt lắm, con ít đi đến phòng bếp hỗ trợ thôi, còn không mau đi đi.” Nói xong đoạt lấy củi lửa trong tay Cận Nương nhóm bếp.
‘Thật ra với bếp lò truyền thống trong phòng bếp này, mình cũng chỉ biết thêm củi, cũng chưa thật sự làm qua nhóm củi.’ Cận Nương thầm nghĩ, ‘còn nhớ rõ trước kia lúc còn nhỏ, cha mẹ là công nhân viên không chăm sóc được cho hai đứa con, nên gửi ở nhà bà ngoại không ít ngày.

Đặc biệt là thời điểm nghỉ hè thì hầu như đều ở tại nhà ngoại ờ nông thôn.

Bà còn có một người dì tuổi trường thọ vẫn kiên trì làm việc dưới đất.

Chính mình vào mùa hè hàng năm luôn luôn ở nông thôn sinh sống, cho nên đối với bếp lò truyền thống không thấy xa lạ.

Nhưng lúc đó còn nhỏ cũng không có thể với tới bếp lò, cũng là đi theo người lớn vừa chơi vừa học thêm chút củi lửa vào lò.

Mình đang muốn bắt đầu theo học nhóm lửa, cũng vừa khéo, về sau nhiều cơ hội học tập.’ Vừa nghĩ, vừa bắt tay vào làm nhiệm vụ mẫu thân phân công cho mình.
Ước chừng là buổi sáng dậy sớm, lại chạy một vòng lớn như vậy, bữa cơm này ăn đặc biệt ngon.

Ăn xong cơm trưa, cả nhà ngồi nghỉ ngơi trong chốc lát, cha mẹ bắt đầu cùng nhau thương lượng.
“Chuyện này phải đợi cuối tháng, ta ở nha môn cũng khá bận rộn, tuy rằng nói vị Huyện thái gia này của chúng ta vì thể diện mới thỉnh ta làm sư gia, mỗi năm cũng có chừng bốn mươi lượng bạc, lại không cần ngày ngày ở nha môn, cũng phải mỗi tuần thay Huyện thái gia ghi sổ con trình cho châu phủ nha và Lại bộ, chỉ có mặt ở ngày viết thông cáo là được, chính là một tay chữ là đã có thể kiếm được phân nữa tiền công sư gia.

Mắt thấy bọn nhỏ đều lớn, phòng ở trong nhà cũng không đủ ở, còn có Nhị Lang sang năm cũng có thể đi học đường, ta nghĩ chờ thêm mấy ngày, dọn sách mà cha lưu lại trong tây sương phòng dọn sạch, lấy chỗ trống đặt hai cái án thư vào, lại đặt thêm một cái bình phong cũ, cũng cho hai anh em chúng một cái tiểu thư phòng ngăn nắp được hay không.”
‘Sách’, đúng rồi, ta đến đây nơi này nghĩ sợ lộ tẩy cũng chưa hỏi qua, hiện tại rốt cuộc là triều đại nào, quốc gia nào, chỉ dựa vào chính mình nhìn hình thức phục sức mà đoán.

Trong lòng nghĩ, vừa vặn cơ hội tới, vội ngẩng đầu hỏi cha mẹ: “Cha, nương, trong phòng chúng con còn chỗ nào không, dời đến phòng chúng con đi, con cũng muốn đi theo đại ca học viết chữ, bình thường cũng có thể đọc sách, được không?”
“Nhị muội nói rất đúng a, vậy dời đến phòng chúng con đi, gian phòng của chúng con dọn ra một chỗ cũng tiện, cha, nương, nghe Nhị muội đều dời lại đây đi?” Quỳnh Nương ở một bên cũng đồng ý, gật gật đầu nói.
“Ta xem như vậy cũng tốt, vậy đều dời đến đông sương phòng đi, đợi đến lúc thu hoạch vụ thu cũng không cần lại đi mượn kho lúa nhà Đại bá mà đặt, mấy gian ở hậu viện kia kia cũng dọn dẹp một ít, có nhiều khoảng trống một chút, sắp xếp một chút là đủ rồi.” Mẫu thân vừa nói vừa nhìn về phía phụ thân ngồi bên cạnh.
Thấy phụ thân thoáng suy nghĩ một chút, sau đó dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn, nói: “Như vậy cũng được, vậy tính như vậy đi.

Được rồi, mấy đứa đều đi vào trong viện cùng cha đi.”
Nói xong liền đứng dậy mang theo mấy đứa con trai ra nhà chính, nói: “Hôm nay chúng ta đem mấy cây trâm gỗ chưa làm xong đều làm tốt đi, ngày mai là ngày ra thông cáo, sáng sớm cha muốn đi huyện nha, Nhị Lang và Tam Lang đi đem điểm tâm chúng ta mang về đưa đi nhà Đại bá và Tứ thúc rồi trở về mau, chờ các con trở về chúng ta lại ăn.” Nói xong nhìn lướt qua mấy đứa nhỏ, nhìn thấy một đám đều cười rất là sáng lạn.
“Dạ, chúng con đã biết.” Hai huynh đệ nói xong vội vàng tiếp nhận bao điểm tâm từ trong tay mẫu thân đưa qua, liền xoay người ra nhà chính.
Bên kia hai tiểu huynh đệ vừa mới đi, bên này người một nhà liền đều tự vội làm việc của mình.

Trong nhà chính là cắt chỉ cắt chỉ; thắt kết thắt kết; vuốt hoa vuốt hoa; trong viện cũng là một dây chuyền sản xuất nhỏ.

Một buổi chiều bận rộn đổi lấy được hai mươi ba cái bán thành phẩm, lúc này nhìn qua, người một nhà đều là trong lòng tràn đầy vui mừng.
Đợi nương và đại tỷ dọn điểm tâm lên trên bàn xong, mà chưa có ai dám nhúc nhích, còn đang chờ phụ thân lên tiếng.

Phụ thân liếc mắt nhìn bọn họ một cái, sau đó mới nói: “Đều đừng thất thần, ăn đi.”
“Phụ thân, để lại cho đại ca một khối.” Nhị Lang nói xong lập tức lấy ra một khối đặt ở  một bên.

Mấy đứa nhỏ còn lại cũng đều gật đầu đồng ý, nói: “Ân, chúng ta giữ lại cho đại ca, chờ đại ca đi học về cho ca ăn.”
“Ta đã giữ lại cho Đại đệ rồi, các ngươi ăn đi.” Đại tỷ nói.
Mọi người lúc này mới nhanh tay nhanh chân lên, nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của một đám tràn đầy hạnh phúc, hai vợ chồng cũng vui vẻ mỉm cười.
Người một nhà ăn xong cơm tối, lại bắt đầu thắp đèn, bận rộn làm việc trong nhà chính, lúc này Đại lang đã ôn tập công khóa xong cũng gia nhập vào, động tác của mọi người cũng càng ngày càng thuần thục, đến giờ đi ngủ, thành phẩm trên bàn đã thành một đống nhỏ.
Cứ như vậy, người một nhà mỗi ngày đều vội vàng thắt thắt kết kết, làm cây trâm, thời gian năm ngày bận rộn, vội vàng trôi qua rất nhanh
“Nương, cây trâm gỗ hoàn chỉnh tổng cộng là bốn mươi sáu cây; túi lưới mười sáu cái; còn có Nhị muội kết thêm mấy hình dáng mới: ở giữa nơ bướm có mấy chuỗi hạt châu rũ xuống, chuồn chuồn kết sáu cái, vật trang sức hình cây cỏ hoa lá có bốn loại, mỗi loại ba cái tổng cộng mười hai cái, mặt khác còn có một số nút thắt đơn.” Đại tỷ vừa phân loại, kiểm kê thành phẩm, vừa báo cho mẫu thân nghe.

Sau khi báo xong, cũng đã xem cây trâm, túi lưới, vật trang sức ở trên bàn chỉnh tề phân loại tốt, đặt vào trong một cái rương gỗ tinh xảo, đưa cho mẫu thân..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui