“Đây là một trăm vạn tệ, cút khỏi công ty con trai tôi nhanh lên!”
Người phụ nữ ở đối diện toát ra vẻ sang chảnh quý phái, đẩy một tấm thẻ ngân hàng sang.
Tay Lâm Thiển nhanh hơn não, lập tức chộp lấy tấm thẻ.
Niềm hân hoan trong ánh mắt không thể nào che giấu được.
Một trăm vạn lận đó, cô mà chần chừ chính là bất kính với tiền rồi!
Quý bà trung niên nhíu mày, “Cô không có gì muốn hỏi tôi à?”
Lâm Thiển ngẩng đầu, "Tất nhiên là có.
"
Quý bà trung niên hạ mình, “Cô chỉ được hỏi một câu hỏi thôi.
”
Lâm Thiển: “Mật khẩu thẻ này là bao nhiêu?”
Quý bà trung niên: “…”
Lâm Thiển từ trước đến nay chưa từng quan tâm tới chuyện đời tư của khách hàng.
Cô rất tuân thủ quy tắc nghề nghiệp, thứ gì không nên hỏi thì tuyệt đối không hỏi.
Vẻ mặt của quý bà trung niên nứt toác, “Cô không muốn biết tại sao tôi đột ngột chấm dứt hợp tác à?”
Hợp tác này bắt nguồn từ hơn một năm trước.
Lúc ấy Lâm Thiển là thực tập sinh ở văn phòng thư ký tập đoàn Hằng Chuẩn.
Đột nhiên có một ngày, người phụ nữ trung niên trước mặt cũng chính là Bùi phu nhân tìm thấy cô và nói:
"Tôi biết cô thiếu tiền, mỗi tháng cho cô một trăm vạn, giúp tôi trông chừng Lập Nam, mỗi ngày đều phải báo cáo cho tôi mọi việc nó làm ở công ty!"
Bùi Lập Nam là đại thiếu gia của nhà họ Bùi, trước đây luôn sống ở nước ngoài.
Sau khi trở về, Bùi tiên sinh đã ném anh ta đến công ty tập đoàn để luyện tập.
Nhưng Bùi phu nhân lại không an tâm chút nào.
Lo con trai một mình ở công ty bị mấy lão già bắt nạt, rồi lại gặp phải vấn đề nan giải không giải quyết được.
Nhưng Bùi tiên sinh đã quyết tâm rèn luyện con trai.
Cấm bà nhúng tay quá nhiều, một tháng nhiều nhất chỉ được tới thăm hai lần.
Còn nói thẳng nếu Bùi Lập Nam không làm tốt, vậy thì đừng có mơ thừa kế gia sản!
Người muốn thừa kế nhiều lắm!
Đây là đang nói tới đứa con ngoài giá thú của Bùi tiên sinh ở bên ngoài.
Nhà giàu có dăm ba đứa con riêng là chuyện hết sức bình thường.
Tất nhiên Bùi phu nhân không thể chấp nhận tài sản của gia đình được người ngoài thừa kế, nhưng lại không tiện làm trái ý Bùi tiên sinh.
Khi đó Lâm Thiển với xuất thân giản dị, chức vị thuận tiện và đặc biệt là cần tiền đã được Bùi phu nhân để ý.
Vì đang cần tiền, cô đương nhiên sẽ không từ chối, lập tức ký hợp đồng làm liếm cẩu với Bùi phu nhân.
Nếu vô duyên vô cớ chú ý đến Bùi Lập Nam thì rất dễ bị người ngoài nhìn thấu.
Đến lúc đó bị Bùi tiên sinh biết thì không tốt, cho nên cần một lớp ngụy trang.
Bùi phu nhân rất hài lòng với biểu hiện của Lâm Thiển, nhưng vẫn căn dặn: "Cô cứ làm tròn bổn phận của mình là được, đừng thực sự yêu con trai tôi.
Địa vị của cô quá khác biệt, hai người tuyệt đối không thể nào!"
Lâm Thiển vỗ ngực cam đoan chuyện đó tuyệt đối không thể xảy ra.
Bùi phu nhân lúc đó vẫn không tin, bởi vì con trai bà ta vừa đẹp trai lại giàu có.
Đàn bà con gái ai mà chẳng mê!
Mới 20 tuổi đầu đã có tiểu thư con nhà giàu ngỏ lời cầu hôn, có thể thấy sức hút của con trai cũng không phải dạng vừa!
Nhưng bà ta cũng không lo lắng lắm, lỡ như Lâm Thiển làm ăn chẳng ra gì thì đổi người khác là xong chuyện, chắc chắn khối kẻ muốn chen chân vào.
Ai dè đâu Lâm Thiển lại làm rất tốt.
Chuyện lớn như hôm nay Bùi Lập Nam gặp đối tác nào, đến chuyện nhỏ như hôm nay anh ta đi giải quyết nỗi buồn mấy lần, mỗi lần giải quyết bao lâu.