Ngày nào cô cũng ghi chép cẩn thận thành một bảng báo cáo chi tiết, muốn biết gì là biết ngay.
Cũng bởi vì sự tồn tại của liếm cẩu siêu cấp này, Bùi Lập Nam trước kia vốn dĩ là kẻ ham chơi, nay lại càng ngày càng mất hứng thú với hoa thơm cỏ lạ.
Toàn tâm toàn ý dồn hết vào công ty.
Cứ thế này đã hơn một năm rồi.
Thấy khách hàng đang vô cùng mong mình tò mò, Lâm Thiển liền thể hiện sự chuyên nghiệp bằng cách chiều ý khách hàng.
Dù vị khách hàng này đã dứt áo ra đi nhưng cũng phải để lại ấn tượng tốt đẹp, biết đâu sau này lại giới thiệu khách hàng mới cho cô thì sao?
Nghề liếm cẩu mà, cũng phải xây dựng thương hiệu cho bản thân chứ!
Lâm Thiển cất thẻ vào ví, sau đó đổi sang vẻ mặt đầy hào hứng.
"Vì sao tự dưng lại ngừng hợp tác vậy?"
Bùi phu nhân thấy thái độ của cô, trong lòng cũng nguôi ngoai phần nào, bà ta hất mặt lên.
"Con trai tôi hơn một năm nay đã thể hiện rất tốt, chồng tôi quyết định giao toàn quyền điều hành cho nó.
"
"Hơn nữa nó cũng sắp kết hôn rồi, nhà gái chắc chắn sẽ điều tra về lịch sử tình trường của nó, sự tồn tại của cô sẽ là một vết nhơ, vì vậy cô hãy nhanh chóng rời khỏi công ty đi!"
"Một trăm vạn này là tiền bồi thường hợp đồng, sau này đừng bao giờ xuất hiện trước mặt chúng tôi nữa, cũng đừng bao giờ nhắc đến chuyện hợp tác với bất kỳ ai.
"
Hai chữ vết nhơ nghe thật chói tai.
Nhưng Lâm Thiển hoàn toàn không để tâm, cô xách túi lên rời đi.
"Được rồi! Thứ hai tôi sẽ nộp đơn xin nghỉ việc, bàn giao công việc xong là tôi đi ngay.
"
Cuối cùng cũng không phải nhìn thấy cái bản mặt thiên tài rởm đời kia nữa rồi.
Lâm Thiển rất vui!
Không phải đi làm nữa, thời gian rảnh rỗi thế này phải xem thử có thể tìm được khách hàng nào mới không.
Nếu không tìm được thì tập trung làm đồ án tốt nghiệp vậy.
Lúc rời đi, bước chân của Lâm Thiển cứ như đang nhảy múa.
Thái dương của Bùi phu nhân cũng giật theo từng nhịp chân của cô, bà ta lẩm bẩm: "Chẳng lẽ con trai mình thật sự không có chút xíu hấp dẫn nào với cô ta sao?"
Lúc này bóng người vừa nhảy nhót ra khỏi quán cà phê lại vút một cái chạy ngược trở lại.
Bùi phu nhân khẽ nhếch mép.
Hối hận rồi hả?
Chỉ thấy cô gái xinh đẹp kia mặt mày rầu rĩ: "Bùi phu nhân, hình như bà quên chưa nói mật khẩu thẻ ngân hàng.
"
Bùi phu nhân: "(?ì _ í?)"
Lần này Lâm Thiển mới thật sự rời đi, lúc đi còn tiện tay xách theo ba phần bánh ngọt nhỏ.
!
Chuyển hết tiền trong thẻ vào tài khoản của mình xong, Lâm Thiển vội vàng về nhà trang điểm thay đồ.
Tối nay phải cùng tổng tài bá đạo Cố Ninh Dạ đi dự tiệc!
Vị tổng tài bá đạo này trong lòng có một bạch nguyệt quang ở trời Tây xa xôi.
Tổng tài bá đạo như thể chưa từng biết đến sự tồn tại của máy bay, đành ngậm ngùi không thể bay sang nước ngoài tìm cô ta.
Chỉ còn cách tìm một thế thân ngay trong nước.
Dĩ nhiên với Lâm Thiển đây chẳng khác nào chuyện tốt từ trên trời rơi xuống.
Hihi, cô nàng thế thân nhận tiền làm việc này chẳng phải ai khác chính là cô.
Trang điểm xong xuôi, cô liếc nhìn điện thoại.
Tin nhắn được gửi từ mười phút trước, báo rằng tổng tài bá đạo đã đến dưới nhà cô.
Trời ạ! Hôm nay ngọn gió nào xui khiến tổng tài bá đạo tự mình đến đón cô thế này?
Với cái tính cách thất thường của anh ta, chắc là đang sốt ruột lắm rồi?