Ngày hôm sau, lúc Minh Triệu tỉnh dậy Kỳ Duyên vẫn còn là trần trụi thân thể nằm sấp ngủ say.
Chị lật chăn, nhìn nhìn một chút thương tích trên người bạn Gấu, so với hôm qua đã nhạt màu không ít, cũng không có ngạnh khối, chỉ là có hơi ấm ấm mà thôi.
Vươn tay lấy tuýp thuốc mỡ đêm qua để ở đầu giường, chị liếc mắt nhìn khoé miệng cô hơi chút ướt át, phì cười, bị đánh, nhưng mà ngủ thật ngon, còn chảy ke.
Nhẹ nhàng bôi thuốc giúp bạn Gấu xong, chị mới đứng dậy làm vệ sinh rồi xuống lầu.
Không bao lâu sau, Kỳ Duyên cũng dậy, cô lật mình, phía dưới liền truyền đến một trận đau nhức, lúc này mới nhớ ra hôm qua bị một trận đòn...
Đưa tay sờ sờ mông mình một chút, cảm thấy bên trên có một lớp thuốc mỡ mát lạnh, chắc là chị giúp cô thoa thuốc rồi. Kỳ Duyên hừ một tiếng, đánh người ta cho đãa rồi lo.
———————
- Bé đang làm gì đó?
Minh Triệu đang định tắt bếp thì cảm nhận được một vòng tay ôm mình từ phía sau. Chị xoay người, cúi đầu hôn bạn Gấu một cái "Đi rửa tay rồi ăn sáng."
Kỳ Duyên chưa đã thèm liếm môi một cái, ánh mắt trông chờ nhìn chị. Minh Triệu bất đắc dĩ, lại 'thưởng' cho bạn Gấu một cái hôn sâu hơn.
Cô sau đó chạy đi rửa tay, quay đầu vô tình liếc về phía bộ bàn ăn, không tự chủ được nuốt nước miếng, nhìn chị "Bé, hông ấy mình ra phòng khách ngồi ăn được không?"
Chị nghi hoặc nhìn cô một cái, gì vậy, bình thường toàn ngồi ở đây mà? Lại liếc nhìn đến đôi tay bạn Gấu đặt ở phía sau, không dấu vết xoa cặp mông của mình, lập tức hiểu được.
- Sao dạ? Tự dưng hôm nay muốn ra phòng khách ngồi? - Nhướn mày, biết rõ cố hỏi.
- À... tại Gấu muốn coi tivi.
- Thật không?
Chị để cái mấy đĩa đồ ăn lên bàn, tựa vào thành ghế khoanh tay híp mắt nhìn cô, ngón tay còn khẽ nhịp nhịp.
Một chữ 'thật' đến bên miệng cứ như vậy bị nuốt ngược trở vào. Nhìn dáng vẻ của chị giống như ngầm bảo 'Nói dối thử xem'.
- Gấu... đau... - Kỳ Duyên lắp bắp. Hôm qua vừa bị tẩn một trận, lại cho mười lá gan bé Gấu cũng không dám nói dối chị nhà.
- Thế qua sopha ngồi. - Chị gật đầu, di chuyển sang phòng khách ngồi xuống rồi cười cười, làm bộ tiếc nuối "Phải chi ban nãy bạn Gấu nói xạo là cho ngồi ghế gỗ rồi."
Tay cầm ly sữa của bạn Gấu run lên, nuốt nước miếng nhìn chị, khóc không ra nước mắt. Bị đánh một lần, cô sao cảm giác tương lai xem chừng không bảo vệ được cái mông này nữa rồi.
-----------------
- Gấu muốn tham gia hả? - Nhìn Kỳ Duyên cầm điện thoại lăn tới lăn tui ở trên giường, chị cười cười.
- Gấu... Cũng muốn thử, nhưng mà sợ mình làm không nổi. - Cô cắn cắn môi, thực sự là rất do dự.
- Thích thì đi thôi, lo gì nhiều như vậy.
- Nghe nói ở trong quân đội khắc nghiệt lắm.
- Vậy không phải càng phù hợp với Gấu à? Cái kiểu nghiêm túc này của Gấu thì thật đúng là nên đi thử. - Chị cười trêu, cảm thấy Kỳ Duyên tham gia Sao Nhập Ngũ cũng không phải là một chuyện gì đáng lo lắng.
- Nàyyyyy~
- Chọc Gấu đấy. Nhưng mà Bé nói thật, nếu Gấu muốn tham gia thì cứ đăng ký thôi, Bé nghĩ là cũng có nhiều người khác, chờ chương trình chọn lựa xong rồi tính tiếp. Nếu mà được duyệt thì cứ mạnh dạn thử.
Mặc dù thấy chị nói cũng đúng, nhưng bạn Gấu vẫn là do dự không quyết "Để Gấu suy nghĩ lại đã."
Sao Nhập Ngũ cô cũng đã xem qua vài mùa rồi, nội dung thật sự rất hấp dẫn, mặc dù cô cũng biết sống trong quân ngũ một tuần đối với 'tay mơ' như bọn họ cũng không phải là điều dễ dàng. Có quá nhiều thứ để phải suy nghĩ đến, hình tượng Hoa Hậu của cô tham gia thì có ổn không... tuy Kỳ Duyên vẫn luôn tự hào vì cái danh hiệu này, nhưng nó cũng là áp lực không hề nặng đè lên vai cô trên con đường sự nghiệp.
Ánh mắt Kỳ Duyên chuyển liên tục, biểu cảm cũng thay đổi xoành xoạch, lúc mím môi, lúc thở dài, nằm trong lòng chị không yên ổn.
Giống như cũng nhìn ra được Kỳ Duyên là lo lắng điều gì, Minh Triệu không có trực tiếp khuyên, chỉ là vuốt vuốt tóc bạn Gấu, hỏi "Lo lắng mình làm không tốt?"
- Ừm... - Nếu cô là diễn viên hoặc ca sĩ nào đó, chắc có lẽ sẽ đỡ áp lực hơn một xíu nhỉ? Đằng này cô mang cái danh xưng Hoa Hậu, tuy nói gần đây khái niệm 'Hoa Hậu' bị biến chất không ít, nhưng nếu trong chương trình cô thể hiện không tốt, thế nào cũng phải bị truyền thông lôi lại ra làm đề tài, không chừng còn ăn phải gạch đá kiểu có xứng với danh vị đó, có xứng là một biểu tượng của sắc đẹp, trí tuệ, tâm hồn gì gì đó hay không.
Mặc dù nói thật ra số lượng người theo dõi của Sao Nhập Ngũ không phải thuộc vào top khủng gì đó, nhưng tính chất và bối cảnh lại rất khác biệt so với những chương trình khác, không chỉ ảnh hưởng đến cá nhân bọn họ, mà còn ảnh hưởng đến quân đội, áp lực thực sự lớn.
Minh Triệu cũng hiểu được, không nói đến Sao Nhập Ngũ cùng CĐKT khác nhau như thế nào, chỉ tính riêng việc Kỳ Duyên đăng quăng năm 2014, thời điểm đó các cuộc thi sắc đẹp vẫn không phải là đại trà như bây giờ, lại thêm bước ra từ 'chánh cung' của các cuộc thi Hoa Hậu, thật sự có thể nói là 'cả nước biết mặt', từng bước đi quả thực quá khó khăn.
- Gấu thấy mấy mùa trước để hoàn thành những thử thách trong SNN, cần nhất là cái gì?
Kỳ Duyên im lặng trầm tư một lúc rồi nói "Chắc có lẽ là bền bỉ, kiên trì.", người chưa từng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, đối mặt với những nhiệm vụ trong quân đội dĩ nhiên là sẽ không thể đạt ngay từ vài lần đầu. Nhưng nếu người đó có tinh thần thép, kiên trì, nỗ lực thì ắt hẳn sẽ qua được.
Chị không nói đúng hay sai, chỉ nhướn mày "Riêng điểm này, Bé cảm thấy bạn Gấu không cần tự ti đâu."
Bạn Gấu ngước mắt nhìn chị, thấy được ánh mắt kia hàm chứa ý cười, nhu hoà, còn có... hừm... một chút tự hào nhẹ, liền ngẩn người.
Minh Triệu cũng không phải an ủi điêu, nếu tính kiên trì, nỗ lực, Kỳ Duyên thực sự không tồi, chỉ là có đôi lúc bạn Gấu bị tiêu cực quá thôi. "Thật ra môi trường quân đội là một môi trường tốt, kỷ luật cao nhất, nhìn như chỉ có quân lệnh và nhiệm vụ, nhưng đấy mới thật là nơi 'có tình' nhất."
Nói xong, cảm thấy đề tài này không quá cần thiết để tiếp tục, chủ yếu phải nhìn xem ý muốn của bạn Gấu thế nào thôi, cho nên chị vỗ vỗ đầu bạn Gấu một cái "Thích thì đi, Hoa Hậu cũng là con người."
——————
Từ sau cuộc nói chuyện đó đâu khoảng một tuần, vào một buổi chiều đang ngồi trước máy tính ở phòng làm việc của Noix, Gmail chợt có thông báo hiện lên. Là mail của Kỳ Duyên, Minh Triệu cũng không bấm vào, chỉ là thoáng nhìn thấy title 'Sao Nhập Ngũ...' gì gì đó, trong lòng cũng tự nhiên hiểu rõ, này bạn Gấu là sợ không được duyệt nên âm thần đăng ký chắc luôn.
Bởi vì title mail cũng chỉ có như vậy, không ghi kết quả gì trên đó, nên mặc dù tò mò, chị cũng không đi đọc. Thôi, chờ xem thử liệu bạn Gấu có nói với mình không vậy.
Vừa nghĩ tới bạn Gấu, tin nhắn của bạn Gấu cũng lập tức tới.
/KD/: Bé xong việc chưa? Gấu qua đón Bé.
Khoé môi chị cong lên.
/MT/: Xong rồi, vậy Bé chờ Gấu.
Đại khái là không nghĩ chị sẽ trả lời nhanh như vậy, Kỳ Duyên tắt bếp, chuẩn bị đi lên lầu thay quần áo.
/KD/: Trong hộc bàn có cây bánh protein á, Bé ăn lót dạ đi, Gấu qua ngay.
Nhận được tin nhắn, chị nhướn mày, mở hộc bàn ra thì, bên trong là một vài loại thức ăn vặt lowcarb mà chị thích, bên cạnh còn có một tờ giấy note
'Gấu để sẵn mấy cái bánh kẹo trong này cho Bé, khi nào đói bụng, lạt miệng hay lười ăn cơm trưa thì lấy cái này ăn chứ không được bỏ bữa nha!' *mặt gấu*
Minh Triệu cười cười, trong lòng xẹt qua một tia ấm áp, để tờ giấy lại chỗ cũ, cầm lấy một thanh bánh xé ra ăn.
Chừng khoảng nửa tiếng sau, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, chị ngẩng đầu thì thấy Kỳ Duyên đang đẩy cửa bước vào, "Nay Bé xong việc sớm thế à?", mới có tầm 3 giờ chiều thôi. Vừa nói, ánh mắt vừa đảo qua bàn làm việc, thấy trên đó còn vỏ bánh không, hài lòng gật đầu.
- Chủ yếu kiểm tra sổ sách thôi chứ không có gì nhiều. - Chị đứng lên, thu dọn một chút. - Nay Gấu có đi đâu không?
- Không có, sáng giờ Gấu ở nhà thôi à, nay cheat day, tính nấu một nồi bún bò cho Bé, mà trong nhà không đủ đồ, Gấu đang tính chạy đi mua.
- Thế bây giờ đi luôn nhá?
- Đi Aeon Mall nha.
- Xa vậy? Gần đây cũng có mấy chỗ bán được mà.
Kỳ Duyên lắc đầu, "Ở Aeon Mall bán nhiều hơn, với lại Gấu cũng tính mua cá hồi này kia nữa. Đi nha đi nha.", nói rồi đưa tay cầm lấy túi xách trên tay chị "Để Gấu cầm cho.", lon ton chạy phía trước.
Nhìn cái tay thoáng cái trống trơn, chị sờ mũi cười cười, chạy nhanh một bước đến bên cạnh ôm lấy tay bạn Gấu.