Nghề Này

- Gấu, về phòng... - Chị khẽ đẩy đẩy người Kỳ Duyên.

Mặc dù có chút mất hứng, nhưng quả thật ở trên sopha cũng không thoải mái cho lắm, Kỳ Duyên liền đứng dậy, ôm ngang chị lên, ba bước thành hai nhanh chóng đặt người lên giường, còn thuận tay bật máy xông tinh dầu ở đầu tủ lên. 

- Gấu... - Minh Triệu nhẹ giọng gọi một tiếng, thanh âm quyến rũ làm ánh mắt Kỳ Duyên trở nên ám ám. Cô thô bạo đem áo trên của chị cởi ra, sau đó một tay luồn ra sau lưng nhấc người chị lên ôm lấy, đầu lưỡi ở bên tai nhẹ nhàng gặm cắn, tay còn lại thuần thục mở nút cài nội y, vứt xuống.

Hai khoả no tròn nháy mắt bại lộ trong không khí khiến Minh Triệu hơi hơi run rẩy. Kỳ Duyên để chị ngã lại xuống giường, đôi bàn tay chậm rãi xoa nắn bầu ngực. Xúc cảm ấm áp đầy đặn khiến cô mê mẩn cười, cúi đầu ngậm lấy.

- Ưm... - Khoang miệng ấm nóng bọc lấy nơi mẫn cảm, đầu lưỡi điêu luyện liếm mút làm chị thoải mái rên một tiếng, hơi hơi cong lưng, ưỡn ngực muốn Kỳ Duyên tiếp tục. 

- Thoải mái sao? - Kỳ Duyên một bên liếm láp, một bên hàm hồ ách giọng.

- Tho... thoải mái... 

Kỳ Duyên buông tha đầu vú, ánh mắt chợt bị thu hút bởi đôi môi căng mọng... Cô dùng sức hôn lên đôi môi mềm mại đó, rồi như để trả thù những ngày vừa rồi bị bỏ đói, đột nhiên dùng sức cắn mạnh.

- Aa...

Khoang miệng của cả hai nháy mắt cảm nhận được một cỗ tanh nồng, đôi môi chị bị cô cắn tới mức bật máu. Theo sau là tiếng nức nở. "Đau...", nước mắt đều phải bị ép ra. 

Dường như nhận ra động tác của mình vừa rồi có chút thô lỗ, Kỳ Duyên đau lòng, rướn người hôn xuống mắt chị an ủi "Ngoan, Gấu xin lỗi.."

- Gấu... - Chị mím môi, bởi vì khóc mà trước mắt trở nên mờ mịt, vươn tay ôm lấy Kỳ Duyên, đầu dụi vào cổ cô cọ cọ.

Chị như vậy ỷ lại, triệt triệt để để mà đốt cháy ngọn lửa của Kỳ Duyên. Cô một tay ôm chặt lấy chị, chỉ hận không thể 'nuốt trọn người này vào trong bụng mình.'

Ngón tay vuốt ve dọc theo đường cong mượt mà của cơ thể chị đến phần thân dưới, thực tự nhiên mà cách một lớp vải mỏng khảy nhẹ trêu chọc "Thật ướt..."

Kỳ Duyên quỳ trước người chị, đôi mắt như sẫm lại vì những khát khao muốn chiếm lấy thân thể kia. Cô tách hai chân chị ra, bàn tay không chút kiêng dè bóp nắn hai cánh mông đầy đặn. Xúc cảm mềm mại khiến Kỳ Duyên luyến tiếc không muốn buông tay... 

Minh Triệu thở dốc, chị cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của cô phả ra bên dưới mình khiến hạ thể như xúc động mà mấp mấy... tràn ra những chất dịch nhầy.

- A... Gấu ..đừng liếm...ân... - Chị vùng vẫy, chân không tự chủ khép lại muốn cọ xát vào nhau nhưng bị đôi tay như hữu lực của Kỳ Duyên giữ lại.

- Suỵt... - Cô đặt ngón tay chặn lấy tiếng rên rỉ của chị, "Đêm nay nhất định khiến Bé vừa lòng."

..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui