Thời gian kế Khương Bạch Trà ngày nào cũng phập phồng lo âu, phải mất một tháng mới biết được nguyên nhân Trì Chiêu chịu hẹn hò với mình.
Không lâu sau ảnh lõa thể của nàng bị người ta tung ra trên diễn đàn trường.
Thời gian đó điện thoại của Khương Bạch Trà mỗi ngày đều bị những tin nhắn lạ quấy rối, mắng nàng là "đê tiện", "kỹ nữ", ngôn ngữ vô cùng phóng đãng, còn có người tới cửa hỏi nàng bao nhiêu tiền một đêm.
Nhất là khi so sánh với hình tượng nữ thần Khương Bạch Trà trong lòng mọi người lúc đầu thì sự đối lập càng nghiêm trọng.
Khương Bạch Trà nhận được hàng trăm tin nhắn nhục mạ khinh bỉ, bàn học cũng bị người ta nhét đầy rác, mỗi ngày cứ bị chỉ trỏ như thế đến khi về nhà.
Nhưng đả kích lớn nhất là nhà trường muốn Khương Bạch Trà thôi học.
Rõ ràng chỉ cần nàng nhẫn nhịn một chút nữa thì có thể dựa vào thành tích mà trực tiếp rời đi, bắt đầu một cuộc sống mới.
Nhưng ngay cả hi vọng cuối cùng bọn họ cũng không chừa lại cho nàng.
Vậy nên Khương Bạch Trà uống thuốc ngủ tự sát.
Nàng tự kết liễu bản thân.
Nhưng những người đó vẫn sống tốt, cái chết của nàng không hề đả động tới họ, cùng lắm thì chỉ cảm thấy đáng tiếc vì một học bá xuất chúng như vậy mà lại sa đọa thành bộ dạng này.
Khương Bạch Trà chết rồi cũng không kích nổi một chút dao động của họ.
Trì Chiêu và La Ngọc Ngữ một đường gập ghềnh cuối cùng ngọt ngào sóng vai, đám phú nhị đại kia cũng sống an nhàn tiêu sái như cũ.
Khương Bạch Trà ngồi trước gương trang điểm, đầu ngón tay xoa xoa khuôn mặt xinh đẹp thanh lãnh trong gương
"Này cũng được xem là bạch nguyệt quang à?" Giọng điệu cô ôn hòa hỏi 007.
"Bởi vì Trì Chiêu có hảo cảm với Khương Bạch Trà, nếu không thì lúc đầu đã không đồng ý làm bạn"
"Ồ...!Cái hảo cảm này đúng là chí mạng." Khương Bạch Trà cười cười cắn môi đỏ, trông có vẻ phiền não.
"Chỉ cần dựa theo cốt truyện là được, mấy cái tiết mục cưỡng gian này ta có thể trực tiếp bỏ qua giúp cô " 007 an ủi nói.
Ký chủ của nó là người xinh đẹp ôn nhu, nếu ai dám đối xử với nàng như thế, nó sẽ đánh kẻ đó thành cái đầu heo.
"Lớn lên xinh đẹp như vậy, thật là đáng tiếc." Khương Bạch Trà nhìn thiếu nữ da trắng tóc đen, mũi cao môi đỏ trong gương có chút cảm thán.
007 cũng thở dài một hơi.
"Nhưng sao ta cảm thấy gương mặt này có chút giống bản thân, cả tên cũng trùng nhaụ Có phải hệ thống gặp trục trặc gì rồi không?" Khương Bạch Trà nghi hoặc hỏi.
"Đương nhiên không phải, đây là vì giúp cô dễ dàng thích ứng với cốt truyện nên mới tặng phúc lợi.
Ta là hệ thống xuất sắc nhất thì làm gì có chuyện trục trặc " Lông mày của 007 nhảy dựng lên, nó cho rằng cô đang nghi ngờ thiết bị của nó giống như mấy cái hệ thống tầm thường kia.
"Ta chính là hệ thống đứng đầu trong tất cả các hệ thống "
"Đúng vậy đúng vậy, ta sai rồi, ngươi đừng nóng giận." Khương Bạch Trà bắt đầu dỗ ngọt hệ thống
007 bị Khương Bạch Trà dùng âm thanh dịu dàng an ủi, có chút mặt đỏ tim đập nhanh.
May mắn nó chỉ là một cái hệ thống số liệu nên không ai nhìn ra được là nó đang đỏ mặt.
Hiện tại Khương Bạch Trà vừa rời khỏi nhà của chú út chuyển tới thành phố A.
Ngày mai là chính là ngày đầu tiên nàng đi học lại sau khi chuyển trường.
Bước ngoặt kế tiếp trong cuộc đời nàng sắp diễn ra, thật khiến người ta chờ mong.