"Ừm." Khương Bạch Trà thả lỏng người, rất nhanh liền thiếp đi.
Kính xe bị gõ gõ vài cái, Trì Chiêu hạ cửa sổ cau mày nhìn Mục Nhạc Ly bên ngoài "Trà Trà ngủ rồi."
Mục Nhạc Ly giống như bị chọc tức, nhìn thấy Khương Bạch Trà dựa vào Trì Chiêu ngủ say, một cỗ lửa giận không tên từ đâu bốc lên khiến cậu ta một câu cũng không nói được, chỉ có thể trừng mắt đứng nhìn.
"Hừ " Mục Nhạc Ly trực tiếp xoay lưng rời đi, dùng cái chân đang bó thạch cao kia vụng về nhảy trở về xe của mình.
Mục Nhạc Ly vốn dĩ còn định tới hỏi thăm Khương Bạch Trà có muốn ngồi cùng xe với cậu và La Ngọc Ngữ hay không, thuận đường chở cô về nhà họ La.
Nhưng rõ ràng Khương Bạch Trà không cần lòng tốt của cậu, cái loại uỷ khuất chua xót không thể bộc phát được này như bị nghẹn ngay cổ họng, nuốt cũng không được mà phun cũng không xong.
La Ngọc Ngữ dùng ánh mắt kì quái nhìn Mục Nhạc Ly đang tức đến nổ phổi.
"Sao vậy, Nhạc Ly? Bộ dạng bây giờ của cậu vẫn là nên cẩn thận thì hơn." Nguyên cái chân toàn là thạch cao.
"Không có gì "
"Đúng rồi, Trì Chiêu và Bạch Trà vẫn đang ở cạnh nhau à.
Bọn họ đâu có tiện đường, có sợ làm phiền Trì Chiêu không, hay là ba người chúng ta cùng về đi." La Ngọc Ngữ nói.
"Hừ, người ta là bạn trai bạn gái, Khương Bạch Trà cần gì người khác quan tâm.
Tiểu Ngữ, sau này cậu bớt lo cho cô ta đi." Mục Nhạc Ly kéo cửa xe ngồi vào, tức giận trên mặt còn chưa tiêu tán.
"Nhạc Ly, đừng nói Bạch Trà như vậy, Bạch Trà cậu ấy thực sự rất ưu tú, Trì Chiêu thích cũng là lẽ thường tình." La Ngọc Ngữ ủ rũ cúi đầu, giọng điệu khó nén mất mát.
Hai ngày nay, Trì Chiêu đối với Khương Bạch Trà thật sự rất tốt, ai có mắt đều có thể nhìn ra.
Ban đầu cô ta còn muốn tìm Khương Bạch Trà, quấy rối ý định muốn riêng tư nghỉ ngơi của hai người họ.
"Xứng đôi cái rắm Trì Chiêu đúng là không có đầu óc, dùng não cũng biết cậu ta với Khương Bạch Trà không thể bên nhau.
Còn Khương Bạch Trà kia cũng quá ngu ngốc, bộ cứ tưởng muốn ở bên Trì Chiêu là được à." Gia thế Trì Chiêu phức tạp, cái loại tình tiết chim sẻ bay lên cành cao hoá phượng hoàng trong tiểu thuyết này xuất hiện trong nhà ai chứ còn lâu mới là nhà Trì Chiêu
Khương Bạch Trà tốt nhất là đừng có giống mấy ả tình nhân bí mật của cha cậu
La Ngọc Ngữ nhìn bộ dáng nổi giận đùng đùng của Mục Nhạc Ly, muốn nói gì đó, nhưng thấy đối phương đã nhắm nghiền mắt thì đành ngay ngắn ngồi lại trong xe.
Nhạc Ly, hình như hơi là lạ...
Khương Bạch Trà trơ mắt Trì Chiêu đem từng vali hành lí mà cô vừa dọn xong vào phòng ngủ, nhất thời chưa kịp hoàn hồn.
Sau khi trở về, Trì Chiêu liền dọn hết tất cả đồ đạc của cô từ nhà họ La đến chung cư mình.
Và Khương Bạch Trà hiện tại đang đứng ở phòng khách trong chung cư Trì Chiêu
Lúc vào phòng ngủ, nhìn thấy ngăn tủ đồ đều là quần áo khớp với số đo của mình, Khương Bạch Trà không khỏi nghi ngờ Trì Chiêu đã có mưu tính từ lâu
"Trì Chiêu, anh đây là muốn bao dưỡng em à?"
Trì Chiêu nhíu mày, nhéo một bên má đầy đặn của Khương Bạch Trà "Làm gì có ai lại dùng hai chữ bao dưỡng này với bạn gái mình chứ?"
Khương Bạch Trà cũng không chịu yếu thế, vươn tay nhéo lấy hông Trì Chiêu, đổi lại đối phương đều không có phản ứng.
Khương Bạch Trà ủ rũ ngồi xuống sô pha, Trì Chiêu người này đúng là kì quái, sao lại không sợ nhột cơ chứ.