Nghe Thấy Tiếng Lòng Ta Hóng Dưa Của Cả Triều Nhiều Quá Cũng Mệt


Đương nhiên không phải Lâm phi muốn mở tửu lâu.

Bà chỉ mượn danh nghĩa Vân Vụ, kiếm tài sản riêng cho Vân Vũ Đế.

Vân Vũ Đế làm Hoàng đế, tư khố túng thiếu, ngày ngày Hộ bộ triều đình than nghèo.

Lời của Lâm phi đã nhắc nhở Vân Vũ Đế.

"Lâm An, ngươi thấy thế nào?"
"Hoàng Thượng, Lâm phi nương nương nhát gan, lại xuất thân nhà quan nhỏ, nhưng huynh trưởng của nương nương lại có khiếu làm ăn.

Nếu lấy danh nghĩa Hoàng thượng mở tửu lâu thì đương nhiên tư khố sẽ dồi dào.

"
"Ngươi nói có lý, vậy thì để Lâm phi thử xem, cho phép người nhà tiến cung yết kiến tiểu công chúa.

"
Vân Vũ Đế có tư cách này.

"Hoàng thượng, vậy chẳng phải tiểu công chúa sẽ thu hút nhiều rắc rối à?"
"Không phải lo, trẫm tự có sắp xếp.

"
Vân Vũ Đế nghĩ thầm, không sợ mọi người chú ý tiểu công chúa, chỉ sợ mọi người không chú ý.

"Vâng.


"
Ngày đó, tin tức truyền đến cung của Lâm phi.

Trưởng công chúa đang đi đưa canh dưỡng sinh cho Vân Vũ Đế lập tức nhăn mặt, ném bát canh dưỡng sinh đi luôn.

Ả ta giận sôi lên chuyển hướng đến cung của Lâm phi.

Không biết rằng cảnh này đã bị Long vệ của Vân Vũ Đế nhìn thấy, tin tức mau chóng truyền vào tai Vân Vũ Đế.

Vân Vũ Đế nghe thấy tin tức, ánh mắt hiện vẻ hào hứng.

Ông lập tức đứng dậy.

"Đi, bãi giá Nghi Xuân cung.

"
Lâm An công công vội khom người nghênh đón: "Vâng.

"

"Trưởng công chúa, ngài muốn làm gì vậy?"
Nhóm người Trưởng công chúa đứng ở ngoài Nghi Xuân cung, muốn xông vào.

Cung nữ ở cửa đưa tay ngăn cản.


Trưởng công chúa bèn giơ tay tát cung nữ.

Mặt cung nữ sưng tấy nhưng không hề rời đi, vẫn kiên cường đứng đó ngăn người lại.

"Trưởng công chúa, nô tỳ là người Hoàng thượng phái đến.

Không được Hoàng thượng cho phép, không ai được xông vào cung của Lâm phi và tiểu công chúa.

"
Chỉ một câu này đã chọc giận Trưởng công chúa.

Trưởng công chúa lại giơ tay vả bốp bốp bốp mấy cái, trong phút chốc, mặt cung nữ sưng thành bánh bao.

Nàng ấy vẫn hơi cúi đầu bình tĩnh đứng ở cửa cung.

Những công công khác cũng đứng ở bên cạnh.

Cả đám người gan lì cản Trưởng công chúa lại.

[Ồ, người phụ hoàng xếp đến đây mạnh quá, vậy mà không tránh, sau này bị hủy dung thì làm sao, phải đưa tiền sửa thôi.

]
"Ai?"
Bỗng dưng có giọng nữ hài vang lên bên tai Trưởng công chúa.

Vốn dĩ lòng dạ đen tối, ả ta hoảng sợ, mặt tái mét.

Ả ta vô thức nhìn xung quanh nhưng không trông thấy bóng người nào cả.

"Nếu không tránh ra, đừng trách bổn cung ra tay.

" Cuối cùng Trưởng công chúa vẫn kiêng kị những người của Vân Vũ Đế này.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận