Nghe Thấy Tiếng Lòng Ta Hóng Dưa Của Cả Triều Nhiều Quá Cũng Mệt


Vân Vũ Đế vô thức nhìn tiểu công chúa.

Từ khi có tiểu công chúa, ông không thể tin được nhận thức trước đây của mình nữa.

Cứ cảm thấy sẽ quay xe, ông nên bình tĩnh trước đã.

[Không thể nào, chẳng lẽ phụ hoàng tin lời Trưởng công chúa ác độc à?]
[Cuối cùng ta đã hiểu vì sao vị Trưởng công chúa ác độc trong lịch sử này lại được sủng ái.

]
[Chắc chắn nàng ta đã học tâm lý học, biết bây giờ phụ hoàng bị bá quan trong triều dùng thế lực bắt ép muốn đề cao hoàng quyền.

Trưởng công chúa ác độc nói vậy, chẳng phải nói trúng tâm lý của phụ hoàng à.

]
[Thảo nào sau khi phụ hoàng chết, vị Trưởng công chúa ác độc này đắc tội nhiều người vẫn còn có thể ung dung tự tại ở tân triều.

]
[Kẻ đó tên là cái gì Niết nhỉ.

]

[Haiz, không biết phụ hoàng có biết sau khi mình chết sẽ bị trưởng công chúa ác độc quất xác hay không.


]
[Nghe nói thi thể của phụ hoàng bị nghiền thành tro, trong Hoàng lăng vốn không có thi cốt của phụ hoàng.

]
Vân Vũ Đế không cười nổi.

Ông đến hóng hớt.

Cuối cùng lại hớt được chuyện liên quan đến mình.

Ánh mắt ông vô cùng lạnh lẽo, nhìn Trưởng công chúa giống như đang nhìn người chết.

Ha ha.

Đúng là buồn cười.

Trưởng công chúa ông sủng ái nhất vì muốn sống mà quất xác ông!
"Nói bậy!" Sắc mặt Trưởng công chúa thay đổi, còn hơi chột dạ.

"Tất cả lui xuống.

"

Vân Vũ Đế quát chói tai.

Lâm An công công vội dẫn cung nhân ra khỏi cung của Lâm phi, không dám hó hé tiếng nào.

Trái lại, Phúc Tuệ ma ma vô thức nhìn về phía Trưởng công chúa.

"Sao? Không nghe mệnh lệnh của trẫm à?" Vân Vũ Đế tức quá hóa cười.

Người hiểu rõ ông đều biết ông đang giận.

Cuối cùng, Phúc Tuệ ma ma hơi sợ hãi.

Trưởng công chúa co rúm lại: "Phụ hoàng, người đừng giận, chắc chắn là có người đang nói xằng.

"
Nhìn xem, đến bây giờ còn nói dối.

Ông lại nhìn cung nhân bên cạnh ả ta, dám không nghe theo lệnh của mình, phản ứng và tin tức lộ ra đã đủ cho Vân Vũ Đế suy ngẫm.

"Con nói gì? Trẫm bảo cung nhân của con lui ra.

"
Trưởng công chúa hơi do dự, trong lòng khó hiểu, chẳng lẽ phụ hoàng không nghe thấy giọng nói kia, vừa nổi giận chỉ vì mình động đến cung nữ kia, khiêu khích hoàng uy à?
Ả ta vẫy tay, bảo nhóm người Phúc Tuệ ma ma lui ra.

Không biết vào lúc Phúc Tuệ ma ma vừa lui ra, Lâm An công công ở ngoài cửa đã nhận được chỉ thị của Vân Vũ Đế từ sớm.

Ông ấy vung tay lên, có người đưa tất cả cung nhân bên cạnh Trưởng công chúa rời đi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận