Nghe Thấy Tiếng Lòng Ta Hóng Dưa Của Cả Triều Nhiều Quá Cũng Mệt


Vậy mà sau lưng lại có người muốn ám toán ông.

Không tìm ra người này, ông nuốt không trôi.

Ngoài ra, An tần thật sự đáng chết.

"Hoàng thượng.

" Lâm phi vội dập đầu.

"Nàng phối hợp với Lâm thái y, chữa khỏi cho tiểu công chúa.

"
"Thần thiếp tuân chỉ.

"
Lâm phi thở phào, nghĩ lại mà sợ.

Ngay từ đầu nhũ mẫu đã muốn hại Tiểu công chúa.

Bà không rõ vì sao.

Vân Vũ Đế rất nhẫn nại, giơ tay ra hiệu cho Lâm công công đi bắt nhũ mẫu.

Ông ở lại trong điện Lâm phi dùng bữa tối.

Vân Vụ còn nhỏ, sau khi vật lộn cho uống thuốc và sữa xong thì đi ngủ.

Lâm phi cẩn thận hầu hạ Vân Vũ Đế.

Nửa đêm, sau khi tiễn đối phương đi mới tìm lại quyền khống chế thân thể mình.

Bà nhìn kiệu liễn của Hoàng thượng đi xa, run rẩy xoay người lại.

Bà lạnh lùng ra lệnh cho đại cung nữ Như Ý.

"Như Ý, bảo mọi người về phòng hết đi, không có lệnh của bổn cung, không cho ra ngoài.

"

"Vâng.

"
Như Ý xoay người đi sắp xếp.

Trong cung Lâm phi lập tức yên tĩnh, Lâm phi ngồi trong chính điện, Vân Vụ ngủ ngon lành trong nôi.

Lâm phi suy tư, ai hại bà.

Lâm phi không nghỉ ngơi suốt đêm.

Giữa chừng có cung nữ kiếm cớ ra ngoài đều bị Lâm phi ra lệnh cho Như Ý bắt hết.

Hậu cung có rất nhiều cách thẩm vấn.

Người này thò ra, nhất định là gian tế của cung khác.

Sau nửa đêm, bà âm thầm đào con rối dưới gốc cây lê trong viện lên.

Bên trên viết tên và bát tự của Hoàng thượng và tiên Hoàng hậu.

Lâm phi sợ đến mức kiệt quệ tinh thần, vội vàng xử lý hết mọi chuyện.

Ngồi cạnh nôi, toàn thân mềm nhũn.

Trong Cần Chính điện.

Một ám vệ xuất hiện bên cạnh Vân Vũ Đế.

"Hoàng thượng, nửa đêm bên Lâm phi có động tĩnh, đào ra một con rối ở trong viện.

"
Vẻ mặt Vân Vũ Đế nghiêm túc.

Không ngờ có thật.

Mới đầu ông chỉ coi lời tiểu công chúa như gió thoảng qua tai.

Tò mò hơn là tương lai trong miệng nàng và lai lịch của nàng, cùng với lịch sử này.

Nếu chuyện tiểu công chúa nói là thật.

Tâm trạng ông rất phức tạp.

"Lâm phi làm gì?" Vân Vũ Đế sầm mặt hỏi.

Ám vệ: "Lâm phi đốt con rối, thuộc hạ chỉ tìm được mảnh vải chưa cháy hết ở trong chậu than.

"
Ám vệ trình đồ vật lên.

Vân Vũ Đế sờ vải, trên đó còn lờ mờ ngày sinh tháng đẻ, không cần nhìn cũng biết là của mình.

Ông hiểu mình.

Nếu thật sự phát hiện ra chuyện này, ông thà giết lầm chứ không bỏ sót.

Ông kiêng kỵ tất cả thuật vu cổ.

Người sau màn này hiểu ý mình đến thế.

Vân Vũ Đế bực bội.

Ông vẫy tay bảo ám vệ đi xuống rồi gọi: "Lâm An.

"
"Hoàng thượng, Lâm công công chưa về.

" Tiểu công công khom người nói.


Văn Vũ Đế day trán.

"Lão tiểu tử Lâm An kia về, bảo hắn lập tức đến gặp trẫm.

"
"Vâng.

"
Tối nay Vân Vũ Đế biết được quá nhiều tin tức, bố trí người ra ngoài điều tra, nhưng chưa có kết quả, ông đành ngủ trước.

Hôm sau, trời vừa sáng, Lâm An vội vã đi vào tẩm cung.

Vân Vũ Đế ngồi cạnh long sàng, quầng mắt thâm xì, có thể thấy tâm trạng ông rất tệ.

"Nô tài bái kiến Hoàng thượng.

"
"Thế nào? Thẩm vấn nhũ mẫu kia chưa.

" Vân Vũ Đế hé mắt nhìn ông ấy.

Lâm An khom người trả lời: "Hoàng thượng, đã thẩm vấn được, nhũ mẫu kia là người của Trưởng công chúa.

"
"Ngươi nói cái gì?" Sắc mặt Vân Vũ Đế xấu đi.

"Sao Trưởng công chúa lại hạ thuốc tiểu công chúa.

"
Lâm An công công quỳ trên đất, mấp máy môi, không nói ra lời trong lòng.

Vân Vũ Đế chỉ vào ông ấy nói: "Ngươi thành thật trả lời.

"
"Hoàng thượng…"
"Bảo ngươi nói thì cứ nói.

" Vân Vũ Đế khó chịu.

Lâm An công công thận trọng: "Đây là một vài ý kiến nông cạn của nô tài, Hoàng thượng nghe xong đừng giận.

"
"Bảo ngươi nói mà ấp úng làm gì, chẳng lẽ trong hoàng cung này, ngươi có chủ tử khác nữa hả!" Vân Vũ Đế nheo mắt gầm lên.

Lâm An công công quỳ xuống xin tha, cười khổ trong lòng.

Ông ấy làm gì có chủ tử khác chứ.


"Hoàng thượng, tất cả là vì ngài.

"
"Vì trẫm?" Vân Vũ Đế khó chịu: "Trẫm không dạy nữ nhi giết hại tỷ muội.

"
"Nhưng mà Hoàng thượng, trước đây trong lúc vô tình ngài đã nói một câu trước mặt Trưởng công chúa, ngài rất vui lại có thêm một nữ nhi, hy vọng tiểu công chúa lần này cũng có thể là áo bông nhỏ.

"
Lâm An công công khẽ nói.

Vân Vũ Đế không ngu, lập tức vỡ lẽ: "Ý của ngươi là vì Trưởng công chúa ghen tỵ nên làm hại tiểu công chúa?"
"Dựa theo kết quả thẩm vấn, thật sự là thế.

"
"Không thể nào, Trưởng công chúa được trẫm cưng chiều từ nhỏ đến lớn, sao lại ghen tỵ nặng thế được.

"
Lâm An công công im lặng sờ mũi, không có ai tị nạnh hơn Trưởng công chúa.

"Xử lý nhũ mẫu trước, rồi tặng chút quà an ủi cho tiểu công chúa.

" Vân Vũ Đế híp mắt nói: "Lâm An, ngươi vào tư khố của trẫm chọn xong tự đưa qua.

"
"Vâng.

" Lâm An hiểu, Hoàng đế muốn thăm dò phản ứng của hậu cung.

Lâm An lui ra ngoài.

Vân Vũ Đế gọi một Long vệ đến: "Long Vân, sau này ngươi phụ trách bảo vệ tiểu công chúa, không được để nó xảy ra chuyện.

Còn những gì tiểu công chúa nói, ngươi ghi nhớ toàn bộ rồi bẩm báo cho trẫm.

" Từ phản ứng của Lâm phi, Vân Vũ Đế chắc chắn bà cũng có thể nghe thấy tiếng lòng của tiểu công chúa.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận