Nghe Thấy Tiếng Lòng Ta Hóng Dưa Của Cả Triều Nhiều Quá Cũng Mệt


[Nghĩ vậy nên khi Tam hoàng huynh đến mua chuộc, bọn họ lập tức phản bội.

]
[Hừ, lúc bị bức thoái vị, Nhị hoàng huynh tức ói máu mà chết.

]
Vân Vũ Đế: "…"
Hừ.

Tức chết cũng đáng đời!
Vừa ngu lại vừa hẹp hòi, không chết thì ai chết?
[Nói gì thì nói, Tam hoàng huynh rất biết cách thu phục lòng người, ít nhất cũng cho vàng bạc thật, nên người ta mới bằng lòng bán mạng cho hắn ta.

]
[Đáng tiếc, Tam hoàng huynh quá thiển cận, chỉ nhăm nhe nội bộ, không chịu nhìn ra mối nguy bên ngoài.

Theo ta thấy, hắn ta hợp làm quan ngoại giao, lừa mấy tên ngoại tộc kia hợp tác với Đại Yến chúng ta thì hơn.

]
[Còn Nhị hoàng huynh, hắn ta hợp với xem bói, dù gì hắn ta cũng mê muội mấy thứ đó.


]
Nghe Vân Vụ thao thao bất tuyệt, Vân Vũ Đế rất buồn bực.

Tiêu Quế Khanh thở dài nói: "Hoàng thượng, lão thần cho rằng nên cho người điều tra thêm chuyện phủ Bảo Ninh.

Nếu lúc này thay đổi tri phủ cũng không có tác dụng gì, quan trọng nhất là phải nghĩ cách giải quyết vấn đề lương thực.

"
"Hiện giờ tình hình lương thực ở phủ Bảo Ninh rất nghiêm trọng, nếu Tống Thanh bị các ngôn quan buộc tội, vậy thì cho y một cơ hội chuộc tội.

"
"Chẳng phải y vừa mới cưới tiểu thư nhà giàu làm thiếp sao? Vậy thì để cho nhà đó quyên góp lương thực, giải quyết nạn hạn hán ở phủ Bảo Ninh.

"
"Nếu y làm được, những tội danh trước kia sẽ được xóa bỏ.

"
Vân Vũ Đế trầm ngâm gật đầu.

"Tiêu ái khanh nói rất đúng.


"
[Hạn hán ở phủ Bảo Ninh à?]
[Ô, chẳng phải là do thời tiết giá rét bất thường bởi thời kỳ tiểu băng hà gây ra sao? Ở những nơi khô hạn, có thể trồng khoai tây và củ cải đường, hai loại lương thực thô này cho năng suất rất cao, củ cải đường còn có thể ép lấy đường nữa.

]
Ngô?
Khoai tây?
Là cái gì?
Vân Vũ Đế và Tiêu Quế Khanh đều nín thở, hồi hộp chờ đợi.

[Ta nhớ ra rồi, trong không gian của ta có rất nhiều, khoai tây chỉ cần đợi nảy mầm, cắt thành miếng là có thể trồng, nhưng hình như khoai tây phải trồng vào mùa đông, mùa xuân mới thu hoạch được.

]
[Củ cải đường thì có thể trồng vào mùa này, đến tháng tám, tháng chín là có thể thu hoạch.

]
Vân Vũ Đế cố kìm nén kích động, thở dài nói: "Phủ Bảo Ninh đã chịu nạn hai năm rồi, năm nay mà còn tiếp diễn nữa, e là sẽ xảy ra bạo loạn.

"
"Không biết có loại lương thực nào chịu hạn hay không.

"
"Hằng năm phủ Bảo Ninh đều có không ít người già và trẻ nhỏ chết đói.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận