Nghịch Mệnh Lộ

Vinh Cơ bị giọng nói đột ngột xuất hiện dọa xém chút nhảy dựng, vừa quay đầu nhìn lại, lập tức nhìn thấy một nam tử chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi đang ngồi ở trên ghế cạnh cửa sổ, người này một thân huyền y, cổ áo cẩu thả mở rộng, tóc đen như mực thẳng thấp suông dài tùy ý xõa tung, thân hình hắn cao lớn uy phong nhưng khí chất lại đặc biệt có vẻ lười biếng, khuôn mặt anh tuấn, đôi mắt đen thâm thúy như chứa cả bầu trời, nụ cười trên mặt hắn có vẻ ôn hòa nhưng lại ẩn hiện một tia phóng túng tùy ý, đặc biệt đáng chú ý là trên trán của hắn có một ấn ký hỏa diễm màu đỏ cực kỳ huyễn lệ.

Nhìn bộ dạng nam tử này như đã sớm ở trong này, nhưng vừa rồi cả Lý Phi Yến và Vinh Cơ đều không thể nhìn thấy hắn.

“Ngươi… Ngươi là ai?”

Vinh Cơ cảnh giác nhìn nam tử, thân thể bất giác lùi lại bên cạnh giường, chuẩn bị nếu có xảy ra chuyện gì nàng sẽ lập tức mang Lý Phi Yến bỏ chạy.

Thấy ánh mắt cảnh giác cao độ của Vinh Cơ, nam tử cười khẽ nói:

“Nha đầu, không cần sợ, ta là người quen của Tiểu Yến.”

“Người quen? Nhưng ta chưa từng nghe nàng nhắc đến ngươi.”

Nam tử vẫn không có vẻ tức giận, nhẹ giọng hỏi:

“Vậy có nghe nàng nhắc đến một lão đầu ăn mày ở trấn Khê Thạch không?”

Vinh Cơ giật mình, liếc mắt nhìn nam tử kia từ trên xuống dưới, ra vẻ không tin nói:

“Đừng nói với ta ngươi là lão đầu đó, nhìn không giống chút nào.”

Nam tử lắc đầu cười khổ, sau đó hắn lại hỏi:


“Vậy đã từng nghe đến Hỏa Thánh chưa?”

Vinh Cơ trợn mắt sửng sốt, thất thanh hét lên:

“Chẳng lẽ ngươi chính là Hỏa Thành tiền bối?”

“Nhìn không giống sao?”

Hỏa Thánh cười cười, đứng dậy đi đến bên giường, Vinh Cơ vì quá kinh ngạc, nhất thời còn chưa kịp phản ứng, tuy nhiên nàng cũng đã nhớ đến lần bị Âm Dương cung cùng Thái Ất Tiên Tông truy sát, Hỏa Thánh đã kịp thời xuất hiện cứu bọn họ, giọng nói của Hỏa Thánh cùng người này thật sự rất giống nhau, hay nói đúng hơn, là cùng một người.

Trong lúc đó, Hỏa Thành nhìn sắc mặt trắng bệch của Lý Phi Yến, ánh mắt có chút trách cứ cùng bất đắc dĩ.

“Nha đầu này vẫn không chịu thay đổi chút nào, cứ luôn cậy mạnh… Ừm! Nhưng như vậy mới giống ta…ha ha…”

Hỏa Thánh tự nói tự cười khiến Vinh Cơ nghẹn lời, cường giả thật sự khiến người ta không thể hiểu nỗi, tuy nhiên lúc này nàng càng lo lắng cho Lý Phi Yến hơn, nhưng nàng cũng không dám như thường lỗ mãn, ngược lại lộ ra thần sắc cung kính hiếm thấy.

“Tiền bối, thương thế của Yến Yến rất nghiêm trọng sao?”

“Cũng có thể xem như nghiêm trọng, kinh mạch bị thương tổn, nếu không kịp thời chữa trị sẽ ảnh hưởng đến căn cơ, quan trọng là thần hồn bị thương.”

Hỏa Thánh vừa nói vừa vung tay một cái, không biết từ đâu bay ra một đám mây màu trắng, một cỗ dao động tinh thần ôn hòa phát ra từ trong đám mây kia, đám mây dưới sự điều khiển của Hỏa Thánh, bao phủ lấy Lý Phi Yến.


“Mấy đứa các ngươi a… Vừa tiến vào luyện khí không lâu, vốn dĩ là giai đoạn thần hồn còn chưa ổn định sau khi sinh ra thần thức, thần thức đồng thời cũng còn chưa hoàn thiện, vậy mà dám mang ra dùng bừa bãi… Cũng may ta đúng lúc trở về, nếu không ta cũng không biết nha đầu này lại làm chuyện ngu ngốc.”

Hỏa Thánh cảm thán thở dài, sau đó quay đầu đặt một bình ngọc màu trắng lên bàn.

“Đây là đưa cho Tiểu Yến phòng thân.”

Sau đó hắn quay sang nhìn Vinh Cơ nói:

“Ngươi cũng không cần nói cho Tiểu Yến biết đã gặp ta.”

Vinh Cơ giật mình chỉ vào bình ngọc.

“Vậy thứ này là…?”

“Cứ để Tiểu Yến tự tìm hiểu, tự nhiên cũng biết thứ bên trong là cái gì.”

Vinh Cơ nhìn nhìn Hỏa Thánh, hơi cẩn thận hỏi:

“Tiền bối, vì sao không muốn cho Yến Yến biết người đã đến?”

“Các ngươi còn chưa tiến vào Điện Quy Nguyên, theo lý chúng ta không nên tiếp xúc nhiều với các ngươi.”


“Điện Quy Nguyên?”

Vinh Cơ khẽ nhíu mày, Hỏa Thánh lạnh nhạt cười khẽ, cũng không giải thích, chỉ nói một câu:

“Đừng để chúng ta đợi quá lâu.”

Nói xong thân ảnh Hỏa Thánh đột ngột biến mất, Vinh Cơ không khỏi lộ ra vẻ mặt buồn bực, mấy trưởng bối người nào cũng như vậy, nói đi là liền biến mất không thấy. Tuy nhiên song song với tia buồn bực chính là ánh mắt sâu sắc sùng bái và hướng tới.

Hỏa Thánh tiền bối thật lợi hại, nàng cũng muốn được lợi hại như vậy, tuy nhiên nàng hiện tại là không có tư cách nói câu này ra miệng.



Lý Phi Yến hôn mê một cái là ba ngày, đợi khi nàng tỉnh lại thì lớp sương mù màu trắng bên ngoài thân thể nàng đã tiêu biến mất, đồng thời thương thế của nàng cũng đã hoàn toàn không còn chút nào, thậm chí tu vi cũng tinh tiến, nàng cảm thấy chỉ cần mình muốn, có thể ngay lập tức tiến vào luyện khí tầng ba.

Ngay lúc này có người mở cửa bước vào, chính là Vinh Cơ.

“Ngươi tỉnh rồi?”

Vinh Cơ cực kỳ vui mừng tiến đến, Lý Phi Yến liền hỏi:

“Hứa Vô Tình đã khỏi rồi chứ?”

“Vật Tiên tiền bối kia rất lợi hại, không chỉ chữa lành cánh tay cho Hứa Vô Tình còn trực tiếp làm hắn đột phá đến luyện khí tầng ba, tuy nhiên hai cánh tay của hắn còn cần thời gian mới khôi phục được, hiện giờ vẫn còn hôn mê, nhưng Vật Tiên tiền bối nói muốn hoàn toàn hồi phục cần đến mười ngày, khi nào cánh tay hắn hoàn toàn lành lặn thì hắn sẽ tỉnh lại. Còn có Vật Tiên tiền bối cũng tự động giúp Tử Tình loại bỏ thanh đằng kí sinh trên mặt nữa.”

“Thanh Đằng kí sinh?”


“Chính là pháp thuật Thanh Đằng Chuyển Linh của Tử Tình phản phệ làm cho đằng gai kia kí sinh lên mặt nàng, nhờ Vật Tiên tiền bối mà giờ cũng khỏi rồi, mấy ngày nay nàng đều ở chỗ Hứa Vô Tình chăm sóc hắn.”

Vừa tỉnh lại, nghe được nhiều tin tốt như vậy, Lý Phi Yến liền cảm thấy tinh thần phấn chấn hơn rất nhiều, Vinh Cơ lại hỏi:

“Đúng rồi, vậy còn thương thế của ngươi thì sao?”

Nhắc đến thương thế của mình, Lý Phi Yến không khỏi nhíu mày hỏi:

“Ta đang định hỏi ngươi đây, chẳng lẽ Vật Tiên tiền bối cũng chửa trị giúp ta sao? Thương thế của ta đã hoàn toàn khỏi hẳn.”

“Cái này…”

Vinh Cơ dừng lại một chút rồi chỉ lên bàn.

“Hình như không phải nha, ngươi xem, có ai đó đã để thứ kia ở đây, có lẽ là một vị tiền bối nào khác âm thầm giúp ngươi, khi ta đến đã thấy thứ đó rồi.”

Vinh Cơ lo lắng để Lý Phi Yến hỏi, nàng sẽ không cẩn thận lộ ra chuyện đã gặp Hỏa Thánh, chính vì thế tự mình bịa chuyện nói ra trước, Lý Phi Yến cũng không có nghi ngờ, bước đến bàn nhìn hai bình ngọc màu trắng, vừa cầm lên xem xét Lý Phi Yến vừa nhíu mày khó hiểu, trong lòng lóe lên rất nhiều suy đoán, nhưng nàng cũng không nói ra, cầm thẳng bình ngọc đến gặp Tư Không Tử Tình muốn hỏi xem thứ bên trong là gì, cuối cùng đạt được đáp án khiến nàng hết sức giật mình, thứ bên trong bình ngọc gọi là Bồi Nguyên Đan, đan dược cấp ba này khá trân quý, dù là cấp ba nhưng dược tính rất ôn hòa, luyện khí sĩ có thể dùng, có Bồi Nguyên Đan, dù bị thương thân thể hay thần hồn đều có thể chữa trị.

Sau khi biết trong bình ngọc chính là mười viên Bồi Nguyên Đan có giá trị hơn ngàn linh thạch, Lý Phi Yến càng thêm nghi hoặc, phải biết đối với người mới bước vào luyện khí như nàng, mỗi tháng cũng chỉ được tông môn cho năm linh thạch, như vậy con số mấy trăm linh thạch hạ phẩm đối với nàng chính là một con số trong mơ, vậy mà có người tùy tiện liền cho nàng mấy trăm linh thạch như vậy, Lý Phi Yến làm sao có thể không bất an lo lắng.

Tuy nhiên dù lo lắng nhưng Lý Phi Yến cũng vẫn nhận lấy, đùa sao? thứ đó có thể bảo mạng, bày kể đối phương là ai, rõ ràng không có ác ý, nếu không cũng không tốt bụng tự nhiên chạy đến giúp nàng chữa thương sau đó còn cho đan dược. Thật ra trong lòng Lý Phi Yến có chút nghi ngờ người đó chính là Vật Tiên Đạo Nhân, nhưng nghĩ lại, Vật Tiên tiền bối đã đồng ý chữa thương cho Hứa Vô Tình và Tư Không Tử Tình, nếu muốn chữa trị cho mình, cần gì lén lúc như vậy? Lý Phi Yến nghĩ tới nghĩ lui nhưng cũng không đoán ra được đáp án, tuy nhiên rất nhanh nàng đã bỏ chuyện này xuống, dù sao đối phương đã có ý tốt giúp mình, tương lai không chừng có thể gặp được, hiện tại dù nàng có suy nghĩ nhiều hơn cũng không thể có được đáp án.

Từ đầu đến cuối, Vinh Cơ nhìn Lý Phi Yến nhíu mày suy tư, trong lòng thầm đắc ý, cuối cùng cũng có bí mật nàng biết mà Lý Phi Yến không biết rồi.

VntHoaTinhKhoi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận