Chương 299:
Mạc Tuân vừa mới cởi áo khoác, trên người hiện tại đang mặc một chiếc áo sơ: mỉ đen được may thủ công và quân tây đen, dáng người cao thẳng, dưới lớp áo sơ mi mỏng manh, có thể, lờ mờ nhìn thấy khuôn ngực săn chắc và bờ vai thăng tấp, tản ra hoocmon mãnh liệt của người đàn ông trưởng thành gợi cảm.
Sao anh lại đến đây?
Lê Hương nhanh chóng xách váy chạy.
đến, nhưng chiếc váy quá dài, cô vô tình vập ngã, cơ thê mỏng manh của cô sắp sửa rơi xuông.
Mạc Tử Tiễn nhanh chóng di chuyển và muôn bước tới, nhưng có người còn nhanh hơn anh.
Mạc Tuân vươn cánh tay mạnh mẽ ôm lây vòng eo mêm mại của Lê Hương, anh kéo cô vào lòng, anh thì thàm: “Em làm gì mà hấp tấp vậy?”
Lê Hương bị té vẫn chưa hoàn hồn, mặc chiếc đàm như vậy mà té thì xấu hỗ chết mắt, bây giò cô lại bị kéo vào trong lồng ngực rắn chắc ấm áp của Mạc Tuân, cô nhanh chóng ồn định bản thân rồi ngắng đầu nhìn anh: “Mạc tiên sinh, em không ngờ anh cũng tới đây nên kích động đó, sao anh lại ở đây?”
Mạc Tuân hạ mí mắt đẹp trai nhìn xuống đôi mắt sáng đẹp của cô, sau đó thu chút lực, nhéo mạnh eo cô: “Mạc Nhân Nhân là bác của anh, Mạc Tử Tiễn là em trai anh.”
Cái gì?
Đông tử của Lê Hương co rút dữ dội, hiệu trưởng của Thánh Lê viện hóa ra là người bác mà anh kể, Mạc Tử Tiễn, người thích ngủ trong phòng thuốc, là em trai anh?
Lúc này Mạc Nhân Nhân cũng bị sốc như Lê Hương, bà hít một hơi lạnh khi thấy Mạc Tuân ôm Lê Hương, chuyện gì thê này?
Bà định giới thiệu Lê Hương với Mạc Tử Tiễn.
Mọi chuyện vừa rôi vân diễn ra tốt đẹp, nhưng sự xuất hiện của Mạc Tuân đã trực tiếp phá vỡ mọi thứ.
Mạc Nhân Nhân lên tiếng hỏi: “Lê Hương, rốt cuộc là chuyện gì thế, con..
mối quan hệ của con với Hàn Đình là sao, không phải Hàn Đình đã kết hôn rồi ủ?”
Phần eo mềm mại của Lê Hương cảm thấy bị véo như thế, cô cảm thấy rất đau, hốc mắt trắng nốn lập tức có chút đỏ lên, lúc này cô mới nhận ra tâm trạng của Mạc Tuân không ồn, hình như anh đang giận.
Khi được Mạc Nhân Nhân hỏi, Lê Hương xấu hồ nói: “Vâng, thưa hiệu trưởng, Mạc tiên sinh để kết hôn rôi, con là Mạc phu nhân của anh ấy ai Trời đất ơïil Mạc Nhân Nhân trợn to mắt, đầu nỗ tung.
Đôi mắt thâm thúy của Mạc Tuân rơi vào khuôn mặt không muôn tin của Lục.
Nhân Nhân, sau đó đôi môi mỏng của anh vẽ thành một vòng cung nhàn nhạt mỉa mai: “Mạc phu nhân, em nên đổi xưng hô, không nên gọi hiệu trưởng, gọi bác đi.
h Lê Hương nhìn Mạc Nhân Nhân và thay đổi lời: “Bác à, cháu xin lội, gặp mặt bác bằng cách mạo muội thế này ạ.’
Mạc Nhân Nhân không nói được lời nào, Lê Hương – người mà bà rất thích, đã kết hôn với người cháu bà không thích nhất.
Bên ngoài đồn vị Mạc phu nhân gì mà mới tôt nghiệp cấp ba chứ, lúc nãy Lê Nghiên Nghiên kia cũng nói như Vậy, Mạc Nhân Nhân cảm thầy tin đồn này hết sức nhảm nhí, cái gì mà tốt nghiệp cập 3, người ta mới 15 tuổi đã tốt nghiệp băng thạc sĩ kép, là một cô gái thiên tài, mà cô bảo với tôi cô ây mới chỉ tốt nghiệp trung học?
Mạc Nhân Nhân phức tạp nhìn Lê Hương, trong lòng bà có rất nhiều điều muôn nói, con bé có biết tình trạng thể chất của Mạc Tuân không? Thằng đó… thằng đó đi ra từ viện tâm thần đáy!
Ánh mắt Mạc Tuân lại rơi vào trên người Mạc Tử Tiễn, anh nhếch môi mỏng lên: “Tử Tiến, anh chưa giới thiệu em, Lê Hương, vợ anh, chị dâu của emi”
Lê Hương, vợ anh, chị dâu của em.
Mạc Tuân thốt một câu đơn giản bá đạo, đã tuyên thệ lên hết thảy.
Mạc Tử Tiễn lạnh lùng đứng yên, đôi mắt đen láy rơi trên tay Mạc Tuân, tay Mạc Tuân vân đặt trên vòng eo mêm mại của Lê Hương, vừa rồi anh ta còn thấy anh nhéo cô.
Vòng eo của Lê Hương rất nhỏ, ở giữa thi lòng bàn tay của Mạc Tuân, anh cảm thấy chỉ cần Mạc Tuân dùng sức nhẹ là đã có thể bẻ gãy vòng eo mềm mại của cô.
Đôi mắt đẹn của Mạc Tử Tiễn tối sầm đi mây.
phần, anh nhìn Mạc Tuân, một mùi thuốc súng lan tỏa giữa hai nam thần cực phẩm.