Chương 1055:
Ba năm nay Mạc Tuân chưa từng công khai đến những điểm hẹn như nơi đây, dáng vẻ anh tuần cao ngạo kia cũng rất khó khiến người ta tưởng tượng ra lúc anh nói những câu đùa dung tục sẽ có dáng vẻ gì.
Nhưng bây giờ anh lại tới, ngồi ở chỗ này, còn cùng đám giám đốc bên cạnh nói vài câu bàn luận cợt nhã về Lê Hương.
Hai gã giám đốc bên người đều hết sức ngạc nhiên, nhìn đi nhìn lại Mạc Tuân.
Mạc Tuân lại nhìn về phía Lê Hương, cô thì trong trắng cái khỉ gì? Cô từng có hai người đàn ông hoặc là càng nhiều hơn, theo anh biết, cô đã mang thai hai lần rồi, hoàn toàn chẳng liên quan gì đến hai chữ “trong trắng”, nhưng dáng vẻ tiên khí thanh thuần kia chính là dễ dàng mê hoặc lòng người, làm cho tất cả mọi người vì cô khuynh đảo.
Anh đã xem thấu hết trò xiếc của cô?
San San yên lặng ngồi một bên, ban nãy Mạc Tuân dọa cô ta sợ không nhẹ nên hiện tại an phận rồi, đồng thời cô ta cũng khẳng định, Mạc Tuân cùng Lê Hương này khẳng định có có sự gì đó không muốn người biết.
Bây giờ thấy ánh mắt Mạc Tuân vẫn dán chặt lên Lê Hương, chưa từng dời đi, San San liền ghen ty bóp móng tay vào trong lòng bàn tay.
Cô ta có thể cảm giác được ánh mắt Mạc Tuân nhìn Lê Hương phần nhiều là âm trầm không rõ, không có thiện ý, nhưng dù thế nào, trong đôi mắt của Mạc Tuân chỉ tràn đầy bóng hình Lê Hương?
Rất nhanh, đám giám đốc kia đều thua trận, Lê Hương cùng bọn họ mỗi người chơi một ván, thế nhưng bọn họ đều thua, cô thắng.
Lê Hương buông cây cơ xuống, cô nở nụ cười sáng rực: “Các vị giám đốc, cảm ơn nhé, giờ tôi thắng máy anh rồi, theo ước định, tôi có thể rời khỏi đây, sau này gặp lại.
”
Lê Hương nhắc chân rời đi.
“Chờ một chút!” Lúc này một giám đốc không phục đột nhiên lên tiếng gọi Lê Hương lại.
Lê Hương dừng bước lại: “Người làm ăn hẳn là coi trọng nhất là chữ tín mà nhỉ? Làm sao, các người muốn chơi xáu?”
“Chúng tôi sẽ không ăn vạ, nhưng tiểu mỹ nhân, ngươi chẳng qua là thắng mỗi chúng tôi, ở đây còn có một người cô chưa thắng!”
“Người nào?”
“Mạc tổng!”
Tiếng “Mạc tổng” này nhanh chóng chiếm được phụ họa của tất cả mọi người: “Đúng thế tiểu mỹ nhân, suýt nữa đã bị cô lừa rồi, ban nãy cô nói phải thắng hết tất cả chúng tôi, nhưng cô bỏ sót Mạc tổng rồi, hiện tại cô phải chơi một ván với Mạc tổng, nếu cô thắng được Mạc tổng, chúng tôi mới có thể thả cô đi.
”
“Tiểu mỹ nhân, cô cũng nên cẩn thận, Mạc tổng chơi bi-a rất giỏi, đến nay không địch thủ, tôi đoán ván này cô nhất định sẽ thua.
”
Tất cả mọi người bắt đầu ồn ào lên, đều bảo Lê Hương cùng Mạc Tuân đánh một ván.
Đôi mắt trong vắt của Lê Hương rơi vào khuôn mặt tuần tú Mạc Tuân: “Mạc tổng, snh muốn chơi với tôi sao? Tôi thấy đại nhân vật như Mạc tổng sẽ chẳng đáng chơi với kẻ như tôi chứ?”
Nếu như đánh bi-a với Mạc Tuân, Lê Hương một chút phần thắng cũng không có, cô chỉ có thể cầu khẳn Mạc Tuân chướng mắt cô, không muôn chơi với cô.
Ánh mắt Mạc Tuân có bao nhiêu sắc bén, anh lập tức xem thấu Lê Hương cầu may trong lòng, làm sao anh có thể để cho cô như nguyện được chứ, anh đứng lên, nhận lấy cây cơ từ giám đốc khác: “Được thôi, tôi chơi một ván.
”
*…” Lê Hương biết anh là cố ý, nếu anh không chơi, cô có thể không cần bồi đám giám đốc này thuận lợi rời đi, nhưng anh chọn chơi.
Ban nãy cô lại quên mắt anh?